Đây là lần thứ hai nàng cười trong một thời gian dài kể từ khi nàng đến thế giới này, lần đầu tiên là khi gặp được hai con yêu thú Thần Hoàng đánh nhau sau đó đạt được hai viên yêu đan!
Nàng cảm thấy thật sự vui vẻ khi gặp Diệp Thiên Dật, không ngờ rằng vẫn có thể nhìn thấy nhau trong một thế giới rộng lớn như vậy, thậm chí còn là trong lúc bị giam cầm như thế này...
"Nếu ngươi có thể đi ra ngoài, việc đầu tiên ta làm là hút khô ngươi."
Tô Mị Nhi nhìn Diệp Thiên Dật cười.
"Đừng! Đừng!"
"Ngươi không muốn chơi với người ta à?"
Cơ thể xinh đẹp của Tô Mị Nhi cọ xát vào người Diệp Thiên Dật.
"E hèm--"
"Quên đi, nếu như ta đụng vào ngươi, trên người nhất định sẽ có yêu khí, xong đời thật đấy! Ngươi đừng có đụng vào ta."
"Hahaha..."
Tô Mị Nhi cười sảng khoái.
Ẩn trong đôi mắt xinh đẹp đó là một nỗi băn khoăn của nàng.
Thế... họ có thể thoát ra ngoài được không?
Lúc trước, khi nàng thăng lên Tiên Vương cảnh, nàng còn rất đắc chí, sau này mới biết được nơi này là Bát Hoang, mà cảnh giới hiện tại đối với Bát Hoang thật sự rất vô dụng, vào đây thì chỉ có nước chờ chết.
Ở đại lục Thiên Lam, nàng là Thiên Đạo cảnh là có để đi ngang đi ngửa tùy thích, thù không ai có thể ngăn cản, nhưng ở đây...
Giờ Diệp Thiên Dật cũng đã bị bắt, thế thì việc hắn bị bắt cho thấy một điều, hắn không thể chạy trốn! Nếu không, làm sao hắn lại bị như thế chứ?
"Tiểu Thiên Dật, chúng ta còn có thể ra ngoài được không?"
Tô Mị Nhi hỏi.
Diệp Thiên Dật nhìn nàng.
"Ta nói nè sư tôn, trước kia đều là ngươi che chở cho ta, bây giờ đổi lại ta che chở cho ngươi!"
"Ồ?"
Diệp Thiên Dật cười nói: "Muốn ra ngoài thì cũng không khó mấy."
"Ở đây có kết giới không gian cực mạnh, làm sao đi ra được? Ngươi có thuộc tính không gian, nhưng sức mạnh của kết giới không gian này ít nhất cũng là Thần Tôn cảnh phóng ra đấy!"
Tô Mị Nhi giải thích.
Diệp Thiên Dật cười cười: "Ta có bàn tay vàng!"
Tô Mị Nhi: "..."
"Nếu có cơ hội, ta cũng không phải ngồi ở đây chờ chết."
Tô Mị Nhi cười nhẹ.
Diệp Thiên Dật: "..."
Ý của Diệp Thiên Dật là, vô hiệu hóa linh lực.
Mặc dù thứ này cực kỳ mạnh mẽ, không thể phá hủy, nhưng cũng là do linh lực tạo ra, cho dù có mạnh cỡ nào, tay của Diệp Thiên Dật vẫn có thể vô hiệu hóa nó được, hắn cũng có thể trốn thoát ra ngoài!
Nhưng bây giờ, việc có ra ngoài được hay không đều không hề quan trọng, điều quan trọng là ai muốn bắt họ? Tại sao? Diệp Thiên Dật phải tìm ra lí do.
Diệp Thiên Dật cảm thấy không thể để người nào đó tự nhiên đến bắt hắn mà không có lý do gì.
Vì vậy, Diệp Thiên Dật vẫn chưa muốn thoát ra.
"Này, thật muốn hút khô ngươi mà, nhưng ở đây không tiện. Cũng không biết còn cơ hội nào nữa không."
Tô Mị Nhi ngồi xuống, vỗ nhẹ vào đùi mình, Diệp Thiên Dật thuận thế đi tới nằm xuống, gối lên đôi chân xinh đẹp của nàng.
"Sư tôn... Quên đi, ta không gọi ngươi là sư tôn nữa."
Diệp Thiên Dật bỗng dưng nói một câu kỳ lạ.
"Tùy ngươi."
Đôi mắt xinh đẹp của Tô Mị Nhi nhìn ra bên ngoài.
“Đừng lo lắng, ta có cách để ra ngoài, bây giờ ra có thể đưa ngươi ra ngoài, ngươi đi trước đi!” Diệp Thiên Dật vuốt ve chân của Tô Mị Nhi nói.
"Hử?"
Tô Mị Nhi cúi đầu, nhìn Diệp Thiên Dật.
"Ta có thể phá vỡ kết giới của không gian này, ngươi đi trước! "
Tô Mị Nhi há hốc miệng.
Nàng không hề nghi ngờ năng lực của Diệp Thiên Dật, bởi vì nàng nhìn thấy sự nghịch thiên của người này rồi!
Nhưng...
"Ta đi thôi à? Còn ngươi thì sao?"
Diệp Thiên Dật lắc đầu: "Ta muốn xem thử ai muốn bắt ta."
"Ngươi bị bệnh sao? Có thể thoát ra, thế thì sao ngươi lại không ra luôn? Đi ra ngoài thì vẫn có thể điều tra, còn hơn ở đây cho dù tìm được thì ngươi cũng chết rồi."
Tô Mị Nhi thực sự không hiểu suy nghĩ của người này!
Diệp Thiên Dật lắc đầu: "Ở đây mới càng dễ tra, đi ra ngoài thì khó tra lắm. Đây không phải đại lục trước kia. Nếu là khu vực tám đế quốc, ta nhất định sẽ ra ngoài, nhưng nơi này là Bát Hoang, quá nhiều người mạnh, thế lực quá lớn, muốn điều tra rõ một chuyện cũng khá khó khăn, hơn nữa ngươi yên tâm đi, ta tuyệt đối không để mình lầm vào tình cảnh nguy hiểm, nếu có, ta cũng không dễ chết đâu.”
"Ta sẽ ở lại với ngươi! Ngươi là đệ tử của ta, thì người làm sư tôn này nhất định sẽ ở lại với ngươi!"
Tô Mị Nhi nói.
Diệp Thiên Dật lắc đầu: "Ngươi khác, ngươi là Yêu tộc. Ta thì có cách để thoát ra. Ở đây, bất cứ tộc nào đều không thể được tha thứ trừ con người. Mặc dù ngươi không làm gì sai, nhưng bắt buộc phải chết. Thế nên hãy ra ngoài trước đi!"
"Ta không đi! Ta ít nhất có tu vi Tiên Vương cảnh, đến lúc đó còn có thể giúp ngươi được một chút!"
Diệp Thiên Dật trợn mắt bất lực.
Trong lòng hắn bây giờ cảm thấy cảm động, nói thật, hắn và Tô Mị Nhi không hề dành nhiều thời gian cho nhau, nhưng nàng lại liều mạng để ở lại bên cạnh hắn... Diệp Thiên Dật thực sự rất cảm động.
"Cái này cho ngươi!"
Diệp Thiên Dật cho nàng thêm hai thẻ vương bát, tuy rằng giá trị cuồng ngạo không còn nhiều, những thứ khác Diệp Thiên Dật cũng không đủ để đổi, mà thứ hữu dụng nhất hắn có thể đổi cũng chỉ có thứ này. Nên cho nàng hai cái nữa thì trong lòng mình mới yên tâm được!
Về phần bảo vệ Tô Mị Nhi, Diệp Thiên Dật nhất định có cách!
"Ta cùng nhau ở lại vậy!"
Diệp Thiên Dật nói.
"Được! Mà hiện tại ta có thể hút linh lực của ngươi không?"
Diệp Thiên Dật: ???
Khi Diệp Thiên Dật còn chưa kịp phản ứng, đôi tay của Tô Mị Nhi đã vòng tay qua cổ hắn, cái miệng anh đào nhỏ nhắn nhanh chóng hôn lên.
Diệp Thiên Dật: "..."
Một lúc lâu sau, Tô Mị Nhi buông Diệp Thiên Dật ra.
Nàng vươn đầu lưỡi hồng hồng, liếm đôi môi đỏ mọng, mỉm cười nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật đau khổ ngồi trong góc.
Điều này có vẻ hơi ngược ngược, và trông như kiểu hắn vừa mới bị làm nhục...
"Cảnh giới của ngươi đã tăng thêm một bậc rồi kìa, tinh khí cũng càng ngày càng nhiều! Thích quá cơ!"
Tô Mị Nhi hào hứng.
"Đm......"
Một ngày dần trôi qua, vẫn không có ai bước vào chỗ này.
"Ting... Chúc mừng ký chủ mở hệ thống mới [Hệ thống điểm danh]."
Vào lúc mười hai giờ đêm, lời nhắc nhở của hệ thống hiện ra trong đầu Diệp Thiên Dật, sau đó hắn mở mắt ra.
Đệch?
Phản ứng đầu tiên không phải là nhìn vào thông báo của hệ thống, mà là nhìn Tô Mị Nhi...
Trời má ngươi!
Hắn ngồi đó cố gắng tu luyện, còn Tô Mị Nhi đang làm gì vậy?
Nàng đang gối lên đùi hắn, được rồi, không sao, nhưng nàng đang nằm nghiêng, ngay cả mặt cũng quay về phía hắn, vì vậy khoảng cách giữa nàng và thằng em của hắn cũng khá gần, và khuôn mặt của nàng đang hướng về phía...