"Vừa tới, hôm qua mới tới thành Thánh Tâm Thiên! Chuẩn bị tới học viện, ngươi thì sao?"
"Ta vừa tới chính là ở chỗ này." Bạch Thiên Hạo cười nói.
"Được nha, biết chau chuốt rồi, ngon dzai ra phết rồi đấy chứ."
Diệp Thiên Dật cười vỗ bả vai Bạch Thiên Hạo!
"Haizzz, đáng tiếc, nhan giá trị so ra vẫn kém người cặn bã nào đó." Bạch Thiên Hạo vừa cười vừa nói!
"Ha ha ha, không sao không sao, dù sao cũng không ai có thể vượt qua ta được, ngươi và những người khác đều như thế!"
"Ha ha ha!"
Bạch Thiên Hạo cười lớn.
"Nè nè nè!"
Triệu Phỉ Phỉ đi tới.
"Ta nói này Bạch Thiên Hạo, ngươi có ý gì chứ! Ngươi là tới để giao lưu kết bạn đấy à?"
Triệu Phỉ Phỉ rất khó chịu!
Diệp Thiên Dật nhìn thoáng qua Triệu Phỉ Phỉ, cô gái này không tệ nha.
Bạch Thiên Hạo nhớ tới cái gì, lúc này mới vội vàng kéo Triệu Phỉ Phỉ đang một mặt ngơ ngác tới, giới thiệu với Diệp Thiên Dật: "Diệp Thiên Dật, đây là bạn gái của ta Triệu Phỉ Phỉ, Phỉ Phỉ, đây là người em rể mà ta đã nhắc qua với ngươi, Diệp Thiên Dật."
Triệu Phỉ Phỉ: "..."
"Chính là Diệp cặn bã mà đi đấu võ trận nào cũng gặp được bạn gái cũ đây á?"
"Ách —— "
"Ách —— "
Diệp Thiên Dật cùng Bạch Thiên Hạo đều lúng túng một chút.
"Khụ khụ khụ —— Diệp Thiên Dật, tin tưởng ta, ta không hề nói xấu ngươi, đây là khen ngươi nha."
Bạch Thiên Hạo lúng túng ho khan một tiếng.
Triệu Phỉ Phỉ nhìn Diệp Thiên Dật một chút.
Hoá ra đây chính là tên cặn bã mà hắn nói, nhưng mà với nhan sắc này, hắn quả thật có tư cách!
Chính là không hiểu nổi, rõ ràng là đồ cặn bã mà vì sao còn muốn khen hắn, còn giúp hắn cưa đổ em gái mình nữa.
Nhưng mà Triệu Phỉ Phỉ rất khó chịu với Diệp Thiên Dật, chính hắn là người dạy hư Bạch Thiên Hạo, nhưng mà cũng phải nói thật, nếu không có hắn dạy hư, đoán chừng Bạch Thiên Hạo cũng không theo đuổi mình đâu nhỉ? Bọn họ cũng sẽ không đến được với nhau.
"Xin chào."
Triệu Phỉ Phỉ gật gật đầu chào hỏi Diệp Thiên Dật.
"Chào chị dâu."
Diệp Thiên Dật vừa cười vừa nói.
Triệu Phỉ Phỉ đỏ mặt lên.
"Ngươi còn phải khảo hạch tiếp đó."
Lúc này có một giáo viên đi tới, nói với Diệp Thiên Dật: "Ngươi không cần tham gia khảo hạch nữa."
"Hả?"
Diệp Thiên Dật hơi sửng sốt một chút.
"Cường độ thuộc tính băng của ngươi đạt đến yêu cầu, cho nên phần khảo hạch kế tiếp ngươi cũng không cần tham gia!"
Diệp Thiên Dật ôm một quyền: "Đa tạ!"
"Ừm, đi lớp sơ cấp một báo danh đi!"
Nói xong giáo viên kia liền đi ra.
"Lợi hại, ngay cả vòng khảo hạch sau cũng không cần tham gia."
Bạch Thiên Hạo nện khẽ một phát lên ngực Diệp Thiên Dật.
"Ha ha ha, đi thôi, chúng ta phải uống mừng một bữa mới được!"
"Đi! Phỉ Phỉ, ta đi tụ họp với Thiên Dật một chút ha."
Triệu Phỉ Phỉ gật gật đầu; "Đi đi! Nhưng mà... Nếu ngươi để cho ta biết ngươi lại lêu lổng đi đâu thì ngươi xong rồi!"
"Ha ha, yên tâm đi yên tâm đi!"
Sau đó Diệp Thiên Dật và Bạch Thiên Hạo chạy ra ngoài học viện.
Bên trong lớp sơ cấp một...
Hơn trăm người đã ngồi ở đó, sau đó Hàn Nhụy đi đến!
Nói đúng ra là Hàn Nhụy đã dịch dung!
Lấy năng lực của nàng dịch dung, vậy đơn giản quá đơn giản!
Không sai, một mình nàng có ba thân phận ở trong học viện, học sinh của đảo Thánh Tâm thứ nhất, viện trưởng thần bí và... giáo viên!
Chỉ có điều không có ai biết nàng một người diễn ba thân phận! Trong mắt mọi người, nàng chính là Hàn sư tỷ, trong mắt các giáo viên khác, lúc này nàng lại là cô Triệu, tại trong mắt mỗi một nhóm người, thân phận của nàng lúc là Hàn sư tỷ, lúc là cô Triệu lúc là viện trưởng.
"Người đâu rồi?"
Hàn Nhụy nhìn thoáng qua những người trong lớp sơ cấp một, Diệp Thiên Dật đâu?
"Thiên Hải Vũ."
Thiên Hải Vũ đứng lên.
"Cô Triệu có chuyện gì?"
"Ngươi có nhìn thấy Diệp Thiên Dật không?"
Hàn Nhụy hỏi một tiếng.
"Không ạ."
"Móa!"
Hàn Nhụy choáng váng!
Đây là lần đầu tiên nàng thấy học sinh không đến báo danh thế này! Học sinh hư! Học sinh hư thì phải phạt! Chẳng lẽ là... Sợ hãi trốn đi rồi?
Sau đó Hàn Nhụy khoát tay áo định đi ra ngoài.
"Hửm, cô Triệu, không phải nói sẽ bắt đầu học sao?"
Có người hỏi.
"Không học không học, hoạt động tự do, ngày mai trực tiếp tiến hành cuộc thi xếp hạng tân sinh, ai muốn đi đảo Thánh Tâm thứ mười ba thì chuẩn bị cẩn thận đi."
Cho nên nếu để Hàn Nhã Nhi biết chuyện này, nàng khẳng định sẽ đánh Hàn Nhụy một trận tời bời khói lửa, chẳng trách, chẳng trách, học viện Thánh Tâm Thiên xuống dốc, chính là vì có viện trưởng kiêm giáo viên kiêm học sinh vô trách nhiệm như nàng!
Mà đảo Thánh Tâm thứ mười ba chính là một trong mười ba hòn đảo lơ lửng trên không trung của học viện!
Nó đại biểu cái gì?
Học viện phía dưới được chia làm lớp sơ cấp trung cấp và cao cấp, nhưng mười mấy người học sinh ưu tú của mỗi một lớp đều có thể đi đến đảo Thánh Tâm thứ mười ba, đảo thứ nhất là mạnh nhất, người ở bên trong cũng là lợi hại nhất, tiếp theo là đảo thứ hai, cứ thế mà suy ra.
Những học sinh ưu tú ở phía dưới sẽ được tiến vào đảo Thánh Tâm thứ mười ba, nếu ngươi có thể khiêu chiến thành công đảo chủ của đảo Thánh Tâm thứ mười ba, cũng chính là người mạnh nhất, như vậy ngươi sẽ có tư cách tiến vào đảo Thánh Tâm thứ mười hai, đến tiếp sau cũng đều là như thế!
Mà đảo chủ mạnh nhất cũng có thể lựa chọn ở lại nơi này hoặc là trực tiếp đi đến cao hơn đảo, nhưng đảo chủ sẽ có được nhiều hơn tài nguyên, khả năng đảo Thánh Tâm thứ mười ba không sánh bằng đảo Thánh Tâm thứ mười hai, thiên địa linh lực chênh lệch, nhưng có người chính là cảm thấy làm đảo chủ sẽ có được nhiều tài nguyên hơn, đi đảo mười hai hắn không làm nổi đảo chủ, cũng không có được nhiều tài nguyên như vậy!
Mà người ở đảo Thánh Tâm thứ nhất chiếm hữu tài nguyên vượt qua bảy mươi phần trăm toàn bộ học viện! Nhưng có thể đi vào nơi đó lác đác không có mấy người.
Đêm đó, Diệp Thiên Dật và Bạch Thiên Hạo uống say không còn biết gì, đi tới học viện, Diệp Thiên Dật nằm ở trên giường Bạch Thiên Hạo.
"Đúng rồi."
Bạch Thiên Hạo phóng thích linh lực để giải rượu, sau đó nói: "Ngươi tìm được Hàn Tuyết chưa??"
Diệp Thiên Dật đứng lên gật gật đầu; "Tìm được rồi, nàng đang ở Băng Thần điện Chúng Thần Chi Vực, ta sẽ đưa số QQ của nàng cho ngươi!"
Hai mắt Bạch Thiên Hạo sáng lên, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm!
Sau khi tới đây, điều hắn lo lắng nhất đương nhiên là em gái của mình.
"Con bé này không rên một tiếng đã đi một trong bảy điện ở Chúng Thần Chi Vực rồi."
"Ngươi không phải cũng là không rên một tiếng đã đi tới Bát Hoang, còn tìm được một cô bạn gái xinh đẹp như vậy sao, còn là người nối nghiệp của một trong tám đại tông môn nữa chứ, chẳng bù cho ta, vừa đến nơi này đã ở khu vực của tám đế quốc, từng chút từng chút leo đến Bát Hoang."
"Ngươi đáng đười, nói đi, đến nơi đây lại cua được mấy cô gái rồi?"
Bạch Thiên Hạo vừa cười vừa nói.
"Ba người."
"Rác rưởi! Anh vợ ngươi cua được hẳn bảy tám cô!"
Bạch Thiên Hạo kiêu ngạo nói.
"Đệt! Ngươi đây là đang khiêu chiến ta à??"
Bạch Thiên Hạo: "..."
"Nè nè nè, ngươi muốn làm gì? Ngươi đừng nói là muốn đi tán gái nữa nha? Ngươi xứng với Hàn Tuyết sao?"
Diệp Thiên Dật cười nói: "Yên tâm đi, cô gái không xinh đẹp ta còn lâu mới thèm để ý, đúng rồi, học viện này có bao nhiêu cô gái xinh đẹp? Ta nói là rất đẹp rất đẹp ấy nhá."