Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 933 - Chương 931: Con Gái Ngoan, Con Gái Ngoan Có Đó Không? Papa Tìm Ngươi

Chương 931: Con gái ngoan, con gái ngoan có đó không? Papa tìm ngươi
Chương 931: Con gái ngoan, con gái ngoan có đó không? Papa tìm ngươi

Dịch: Cỏ Dại Team

Diệp Thiên Dật trả lời cái gì?

[ta không biết cái gì mà EQ, ta chỉ biết cái gì gọi là giả thanh cao, ngươi là muốn ra mặt sau đó được các cô gái thưởng thức và để ý ngươi chứ gì? Vậy ngươi thật là giỏi quá đi, à, ta chỉ nói vu vơ vậy thôi nha, cũng không nói người giả thanh cao là ngươi nha, đừng hiểu lầm.]

Không sai, Diệp Thiên Dật cũng không thèm nể nang gì hắn, Trương Phi Phàm nói vậy, nhìn qua thì có vẻ như là rất uyển chuyển, nhưng thật tế thì không phải vậy!

Diệp Thiên Dật chính là chán ghét loại người này, mình muốn ra mặt, nói năng làm ra vẻ thanh cao lắm, thật ra nói đúng là muốn khiến cho các cô gái thấy hắn cao thượng chừng nào, hắn giỏi giang rộng lượng chừng nào, loại người này là đang ghê tởm nhất.

Diệp Thiên Dật chính là muốn làm màu vậy ta liền nói thẳng ra, cũng tỷ như bài đăng của Diệp Thiên Dật, hắn chính là nói cho ngươi, ta chính là đẹp trai nhất, làm gì ta? Ta chính là làm màu đó.

Cây kim so với cọng râu, một câu này trực tiếp kéo thù hận giữa hai người luôn rồi!

Sau đó lại thêm Hàn Nhụy ở giữa làm các loại châm ngòi thổi gió.

Nàng rất tò mò, nàng biết Trương Phi Phàm là Thánh Đạo cảnh, cũng là đảo chủ đảo Thánh tâm thứ sáu, hôm nay Diệp Thiên Dật đánh đến đây thì dừng lại, nói thật, nàng rất muốn xem thử Diệp Thiên Dật và Thánh Đạo cảnh đánh nhau thì sẽ như thế nào, có thể chịu đựng được mấy chiêu.

Nàng thực tình không hề nghĩ Diệp Thiên Dật còn có thể thắng được Thánh Đạo cảnh.

Hai đại cảnh giới, gần hai mươi giai? Hắn cũng không phải Thiên Đạo thập giai, mà chỉ là Thiên Đạo nhị giai!

Tranh luận giữa Diệp Thiên Dật và Trương Phi Phàm trong nháy mắt làm bùng nổ diễn đàn.

"Đậu móe! Diệp Thiên Dật ngươi thật là đỉnh, hắn là Thánh Đạo cảnh đó nha."

Diệp Thiên Dật cười nói: "Không có gì không có gì, nhàn rỗi cho nên tìm chút chuyện để làm thôi."

Đừng nói hắn, cho dù là Hoàng Lâm Vũ kia ra mặt hắn cũng mắng như thường.

Khuấy đảo phong vân, hắn thích!

Đảo Thánh Tâm thứ sáu, Trương Phi Phàm bình luận ong, sau đó cùng mấy người đắc ý trò chuyện uống rượu, hắn biết chắc tất cả mọi người đang điên cuồng like và phản hồi bình luận của mình, một lúc sau hắn nhìn qua một chút, đôi mắt đột nhiên ngưng tụ!

"Muốn chết!"

Trương Phi Phàm tức giận nói!

Chủ yếu là vì hắn đúng là có ý này, sau đó Diệp Thiên Dật lại nói trúng tin đen của hắn, cho nên hắn rất chi là tức giận.

"Sao thế anh Trương?"

"Tên học sinh mới này đúng là không biết trời cao đất rộng!"

Bọn họ cũng nhìn qua phần bình luận!

"Đúng là muốn chết! Anh Trương, ngày mai đi dạy cho hắn một bài học!"

"Không tốt lắm đâu? Ta nghe nói qua chiến tích của hắn rồi, Thiên Đạo cảnh nhị giai vậy mà đánh bại Thần Đạo cảnh thập giai, có chút khoa trương!"

"Ngươi nói là anh Trương sẽ thua bởi hắn?"

"Không không không, làm sao có thể thế được!"

"Sao lại không được?"

Trương Phi Phàm đôi mắt lóe ra tức giận.

Nhưng hắn quả thật có chút do dự!

Người này đương nhiên là sẽ biết mình ai. Hắn còn dám ngang ngược như vậy? Hắn có lực lượng gì sao? Mà chiến tích của hắn xác thực cũng rất khoa trương, hắn có lực lượng đánh với Thánh Đạo cảnh như mình sao? Thật ra hắn là có chút kiêng kị, dù sao hắn cũng không phải người ngu, Thiên Đạo nhị giai đánh bại được Thần Đạo thập giai, quá khoa trương!

"Nè nè nè, anh Trương, Hàn sư tỷ lại bình luận nữa kìa!"

Trương Phi Phàm nghe nói như thế thì vội nhìn thoáng qua, sau đó hai mắt sáng lên.

Hàn Nhụy bình luận cái gì?

[Trương sư đệ đừng lo lắng, sư tỷ đứng về phía ngươi, sư tỷ ủng hộ ngươi, bắn tim]

Sau đó...

Trương Phi Phàm đầu óc liền bị xúc động muốn hôn mê luôn rồi...

Hàn Nhụy!

Một cô gái xinh đẹp như vậy, mặc dù tác phong của nàng hơi có chút không đứng đắn, cà lơ phất phơ, nhưng khí chất của nàng, mỹ mạo của nàng thật sự có chút vô địch! Chỉ hỏi một câu đơn giản, trong học viện này có tên nào mà không thích nàng cơ chứ?

"Tốt lắm! Có sư tỷ ủng hộ, ta chắc chắn sẽ dạy dỗ cho tên nhóc này một trận!"

Sau đó Trương Phi Phàm trả lời lại Hàn Nhụy!

Rồi hắn lại trả lời Diệp Thiên Dật: "Diệp Thiên Dật, ở chỗ khác ngươi có thể càn rỡ, có thể không coi ai ra gì, nhưng đây là học viện Thánh Tâm Thiên, có rất nhiều người ngươi không thể trêu vào!"

Diệp Thiên Dật nhìn thấy bình luận của hắn thì nhịn cười không được.

[ĐCMNN]

Đây là phản hổi của Diệp Thiên Dật! Tất cả mọi người đều choáng váng!

Cái này mà là học viên mới sao?

Trương Phi Phàm cau mày.

"Có ý gì!?"

Hắn hỏi người bên cạnh.

"Anh Trương, hắn mắng đệch con mọe nhà ngươi."

Trương Phi Phàm: ???

Phanh ——

Hắn một chưởng đập nát cái bàn!

"Tìm chết! Tìm chết!"

Đôi mắt hắn lóe ra sát ý!

"Anh Trương bớt giận, ngày mai lại nói, ban đêm học viện ngưng chiến kỳ."

Cạch cạch cạch——

Trương Phi Phàm nắm chặt nắm đấm!

"Ngày mai ta muốn khiến hắn phải chết!"

Mà một bên khác, Trương Phi Phàm chỉ nói lại một câu: sáng ngày mai, xem hư thực!

Diệp Thiên Dật lười nhác trêu hắn nữa, trực tiếp trả lời Hàn Nhụy một câu: im miệng, nữ lưu manh.

Hàn Nhụy nằm ở trên giường chơi, đang rất vui vẻ ăn dưa, sau đó nhìn thấy câu trả lời của hắn, nàng...

"Đệt!"

"Ngày mai ta muốn xem xem ngươi và Thánh Đạo cảnh đánh như thế nào, ái chà chà, tự nhiên lại có chút kích động không ngủ được!"

Một bên khác, Diệp Thiên Dật ngáp một cái nằm ở trên giường Bạch Thiên Hạo, Bạch Thiên Hạo và Diệp Thiên Dật cùng hút thuốc.

Dù sao Bạch Thiên Hạo là phục!

Hắn mắng Hàn Nhụy, tương đương với trêu chọc vô số người theo đuổi Hàn Nhụy, trâu bò thật!

"Nói chuyện với ai đó?"

Diệp Thiên Dật cười nói: "Một cô gái, khí chất siêu cao quý."

Nói xong Diệp Thiên Dật gửi tin nhắn cho Hàn Nhã Nhi: “Con gái ngoan có đó không? Papa nè”.

Đương nhiên, Diệp Thiên Dật không biết đây là Nữ hoàng! Cũng không biết nàng là Hàn Nhã Nhi.

"Người ở đâu đó?? Đậu móe!? Gọi ngươi papa luôn hở? Đại ca à, cái này luyện thế nào đó? Ta cũng muốn Phỉ Phỉ gọi ta như vậy."

Bạch Thiên Hạo kích động hỏi.

Diệp Thiên Dật: "..."

"Thành Thánh Tâm Thiên chứ sao nữa? Ta cảm thấy người này có chút biểu hiện của bệnh nhân tâm thần phân liệt nha."

Một bên khác, Hàn Nhã Nhi rửa mặt xong, mặc áo ngủ rộng rãi nằm ở trên giường đọc sách, đồng hồ công năng có chuông thông báo, nhìn thoáng qua sau nàng ngây ngẩn cả người.

Nàng không biết trước đó Hàn Nhụy dùng nick của nàng nhắn tin với Diệp Thiên Dật, gọi Diệp Thiên Dật là papa, cho nên nàng ngây ngẩn cả người.

Trong nháy mắt, nàng nổi giận!

"Tiểu Nhụy!"

Ngón tay ngọc thon dài của nàng bắn ra, Hàn Nhụy liền xuất hiện ở trong phòng của nàng, ngã bịch một cái, hai mông tiếp xúc thân mật với mặt đất.

"Đau quá đau quá, chị đại à, có chuyện gì thế?"

Hàn Nhụy sờ sờ mông mình đứng lên.

"Đi học viện Thánh Tâm Thiên mang người kia tới, nhốt hắn vào Thần Ma Đạo một năm."

Hàn Nhụy: ???

"Không phải chứ, sao thế?"

Nàng sửng sốt một chút.

Hàn Nhã Nhi ném đồng hồ công năng cho nàng, nàng nhìn thoáng qua.

"Ặc —— "

"Khụ khụ khụ —— "

Đây không phải tội của Diệp Thiên Dật, là tội của nàng.

"Chị à, đừng nóng giận, hắn lại không biết ngươi là Nữ hoàng, mặc dù hắn vô lễ chút, nhưng người không biết không có tội không phải sao? Mà sau này ngươi còn phải tiếp tục hẹn hò cùng hắn nữa cơ mà."

Hàn Nhã Nhi xác thực đã bị chọc tức rồi, chủ yếu là sao lại gọi hắn là papa? Đây là điều nàng không thể nhịn, bởi vì cha của nàng đã hi sinh trên chiến trường, đây cũng là vảy ngược của nàng? Nàng trầm ổn như vậy, bình thường cũng sẽ không sinh ra tâm tình gì.

Tỉnh táo lại, nàng thở dài một hơi.

"Trở về đi."

"Vậy ngươi bình tĩnh trò chuyện với hắn nha."

Hàn Nhụy có chút không yên lòng, sau đó đi ra.

Bình Luận (0)
Comment