Toàn bộ học viện Thánh Tâm Thiên đang nghị luận về Diệp Thiên Dật, thậm chí đã phóng xa đến toàn bộ thành Thánh Tâm Thiên!
Những người kia đều đang nghị luận, bọn họ nói, học viện Thánh Tâm Thiên có một đệ tử mới, đệ tử mới này lấy tu vi Thiên Đạo cảnh nhị giai đánh Thánh Đạo cảnh thập giai!
Mặc dù một trận kia không có bao nhiêu người trông thấy, dù sao đảo Thánh tâm thứ hai cũng không có nhiều người, nhưng mà, chuyện này quả thật là thật! Người của đảo Thánh tâm thứ hai đã xác nhận! Bọn họ đều đã hoàn toàn trợn tròn mắt!
Đảo chủ trước đó là Tiên Vương cảnh, hắn đã đi đảo Thánh Tâm thứ nhất! Nhưng nói gì thì đó cũng là Thánh Đạo cảnh thập giai nha!
Một trận chiến kia, bọn họ nhìn thấy rất rõ ràng, Diệp Thiên Dật đã không còn có thể thắng một cách nhẹ nhàng nữa rồi, thậm chí hắn còn bị thương, nhưng mà hắn cũng thắng rồi!
Lực lượng Thiên Đạo cảnh của hắn bộc phát ra hoàn toàn đạt đến cấp bậc của Thánh Đạo cảnh rồi!
Thậm chí, bọn họ tận mắt thấy Thánh Đạo cảnh thập giai thả ra lực lượng đánh vào người Diệp Thiên Dật, cũng chính là vì một kích kia mà hắn bị thương!
Nhưng mà, dựa theo tình huống bình thường mà nói, một kích này, hắn là sẽ phải chết, tan thành mây khói luôn rồi mới đúng!
Thánh Đạo thập giai, đây chính là cảnh giới có thể chiến đấu với hơn mấy trăm tên Thiên Đạo cảnh, làm sao lại bại bởi Thiên Đạo cảnh nhị giai được cơ chứ?
Đánh xong trận này, Diệp Thiên Dật nói một câu, ngày mai hắn muốn đi đảo Thánh Tâm thứ nhất, khiêu chiến mười đại cao thủ của học viện!!
Tất cả mọi người càng choáng váng hơn!
Sau khi nói xong thì Diệp Thiên Dật rời đi, hình như là đi uống rượu với Bạch Thiên Hạo.
Sau đó, toàn bộ diễn đàn, toàn bộ học viện Thánh Tâm Thiên triệt để bùng nổ!
Diệp Thiên Dật đã sáng tạo ra hết truyền kỳ này đến truyền kỳ khác, hắn từ không thể nào khiêu chiến, lấy Thiên Đạo cảnh nhị giai đánh bại thập giai, đánh bại Thần Đạo cảnh thập giai, đánh bại Thánh Đạo cảnh thập giai, bây giờ, hắn muốn khiêu chiến mười đại cao thủ của học viện!
Mười đại cao thủ này mỗi người đều là Tiên Vương cảnh! Cũng là những học sinh cường đại nhất của học viện!
Hai mươi mấy tuổi đã là Tiên Vương cảnh, nhìn khắp đại lục cũng chính là tồn tại đáng sợ nhất! Hắn còn muốn khiêu chiến bọn họ?
Chờ đã, nhưng mà Diệp Thiên Dật có vẻ như càng đáng sợ hơn ấy cứ! Hắn lấy tu vi Thiên Đạo cảnh đánh bại từng người từng người một dần đến Thánh Đạo cảnh thập giai đều đánh bại, cái này... Hắn thật có thể đánh bại Tiên Vương cảnh sao?
Nếu là lúc trước, bọn họ sẽ không hoài nghi mà trả lời là không thể ngay lập tức, nhưng mà bây giờ... Thật có thể chứ? Dù sao hắn cũng đã sáng tạo ra quá nhiều truyền kỳ!
"Chị đẹp thân yêu của ta!"
Hàn Nhụy lại ôm chầm lấy Hàn Nhã Nhi từ phía sau lưng, bàn tay lại mon men tấn công tới chỗ nào đó, sau đó bị Hàn Nhã Nhi đánh một cái lên mu bàn tay.
"Hì hì..."
Hàn Nhụy ngồi ở trên mặt bàn đong đưa đôi chân, nói: "Chị đẹp, ngươi đoán xem hôm nay tên Diệp Thiên Dật kia đã làm cái gì?"
"Đánh bại cảnh giới gì?"
"Thánh Đạo cảnh!"
Hàn Nhã Nhi vẫn có vẻ hơi bình thản.
"Ừm..."
Hàn Nhã Nhi có chút trầm ngâm.
"Mà lại là Thánh Đạo cảnh thập giai!"
Lần này thì sắc mặt Hàn Nhã Nhi cũng hơi có chút thay đổi.
Cái này quả thật có chút khoa trương, mặc dù nàng cũng không phải không biết đến loại nhân vật nghịch thiên như thế này.
"Ừm, có điều tra được cái gì không?"
Nàng hỏi.
Cứ như vậy, nàng càng hoài nghi thân phận của Diệp Thiên Dật hơn.
Hàn Nhụy lắc đầu: "Điều tra rồi nhưng không tra được cái gì, cứ như thể hắn trống rỗng xuất hiện vậy, tự nhiên xuất hiện ở Bát Hoang, dấu vết của hắn ở Bát Hoang chính là ở cổ thành m Nguyệt và thành Thánh Tâm Thiên, cái khác hoàn toàn không có."
"Đi Chúng Thần Chi Vực tìm hiểu một chút."
"Điều tra rồi, đã điều tra từ sớm, Chúng Thần Chi Vực cũng hoàn toàn không tra được cái gì." Hàn Nhụy nói.
"Cái này có chút kỳ quái."
Mới mạng lưới tình báo của của các nàng, Bát Hoang và Chúng Thần Chi Vực đều không điều tra được Diệp Thiên Dật?
"Chẳng lẽ là ở khu vực của tám đế quốc?"
Hàn Nhã Nhi nhấp một miếng trà.
"Không thể nào?"
"Ngươi đừng quên, Đại sư tỷ hiện tại của Yêu Tâm Phong được Yêu Hậu tiền bối khám phá ra tại khu vực của tám đế quốc." Hàn Nhã Nhi nói.
"Nói thì nói thế, nhưng sau khi khám phá xong nàng mới đi lên con đường nghịch thiên, nhưng cũng là nhờ vào Yêu Hậu tiền bối, mà Diệp Thiên Dật, hắn cũng hầu như là bởi vì có chỗ dựa là một cái thế lực nào đó mới có thể nghịch thiên như thế được chứ? Ngươi đoán được không? Thánh Đạo cảnh thập giai khả năng không phải là giới hạn cao nhất của hắn đâu, ngày mai hắn còn muốn khiêu chiến Tiên Vương cảnh nữa đó! Trước đó hắn nói khiêu chiến Thần Đạo cảnh, ta không tin, sau đó hắn đều đánh thắng được Thần Đạo cảnh thập giai, về sau muốn khiêu chiến Thánh Đạo cảnh, ta cảm thấy vẫn còn có chút không tin nổi, Thánh Đạo cảnh thập giai lạibị hắn đánh bại, bây giờ hắn muốn khiêu chiến mười cao thủ của học viện Thánh Tâm Thiên, kết hợp với thành tích trước đó, tự nhiên ta lại cảm thấy, biết đâu hắn lại có thể làm được thật thì sao?"
Hàn Nhã Nhi nhíu chặt mày!
"Nếu như hắn thật có thể làm được chuyện dùng tu vi của Thiên Đạo cảnh nhị giai đánh bại Tiên Vương cảnh mà không cần sử dụng linh khí, như vậy tiềm lực của hắn thậm chí còn mạnh hơn cả bốn vị đệ tử kia của Yêu Hậu! Dù sao theo ta được biết, Đại sư tỷ lợi hại nhất cũng chỉ làm được đến trình độ bằng hắn bây giờ thôi, lấy Thiên Đạo cảnh nhị giai đánh bại Thánh Đạo cảnh thập giai!"
Hàn Nhã Nhi nói.
"Xác thực không sai, lúc ấy ta cũng giật nảy mình, có thể là bởi vì trước đó hắn cũng đã thể hiện ra rất nghịch thiên, cho nên dẫn đến lần này Diệp Thiên Dật chuyện này khiến cho ta hơi có thể tiếp nhận một chút đi, dù sao lúc ngươi đỉnh phong cũng chỉ là lấy Thiên Đạo cảnh nhị giai đánh bại Thánh Đạo cảnh cửu giai, thập giai hẳn là cũng có thể đánh, nhưng mà đánh với Tiên Vương cảnh..."
Hàn Nhã Nhi lắc đầu: "Năm đó lấy Thiên Đạo cảnh tuyệt đối không đánh được Tiên Vương cảnh! Ngày mai ta đi chung với ngươi một chuyến đến học viện Thánh Tâm Thiên."
"Hả? Ngươi cũng muốn đi?"
"Ta muốn nhìn xem Diệp Thiên Dật đến cùng có bao thần kỳ!"
Hàn Nhã Nhi nói.
"Vậy thì chị đẹp, ngươi là thuận tiện để cho Ứng đại ca nhìn thấy đi!!"
Hàn Nhụy cười nói.
Ứng Tiếu Thiên khẳng định cũng biết Diệp Thiên Dật đi đâu, làm gì, mà Hàn Nhã Nhi đi xem hắn luận võ, nếu để Ứng Tiếu Thiên biết, xác thực cũng là một cơ hội tốt để hắn triệt để .
"Xem như thế đi, nhưng bây giờ ta càng tò mò về hắn hơn."
Hàn Nhã Nhi nhấp một hớp trà rồi nói.
"Ồ? Chị, không đúng lắm nha." Hàn Nhụy khóe miệng khẽ nhếch.
"Hửm?"
"Đều nói nếu một cô gái bắt đầu cảm thấy tò mò về một người đàn ông thì chính là lúc bắt đầu thích người đó rồi, xong, chị đẹp nhà mình thích đàn ông rồi."
Hàn Nhã Nhi gõ đầu nàng một cái.
"Ngươi cảm thấy ta thật sẽ có suy nghĩ gì với tên nhóc hai mươi mấy tuổi sao?"
"Cũng đúng, dù sao ngay cả Ứng đại ca mà người còn không coi trọng nữa là, Ứng đại ca đã theo đuổi ngươi cả nghìn năm rồi."
Hàn Nhụy nói.
"Đừng nói linh tinh nữa, nghỉ ngơi đi!"
"Dạ dạ, OK, chị đẹo, ngươi không nói chuyện cùng hắn sao? Ngày mai mặc kệ hắn thắng hay thua, dù gì thì ngươi cũng đã đi xem hắn rồi, nếu như lại có thể đi hẹn hò với hắn nữa... Như vậy nếu Ứng đại ca biết được, hắn hẳn là sẽ rút lui sớm thôi."
Hàn Nhã Nhi có chút do dự.
"Hắn hẳn là sẽ bị thương."
"Thì ngươi tiện tay chữa hộ hắn thôi."
"Đến lúc đó rồi nói!"
"Được thôi!"
Hàn Nhụy lặng lẽ đặt đồng hồ công năng lên bàn.
Hàn Nhã Nhi: ???
Hàn Nhụy trộm đồng hồ công năng của mình đi lúc nào vậy? Lại nói chuyện linh tình gì với người kia rồi?
"Người ta đã hẹn giúp ngươi rồi, ngày mai hắn biết ngươi sẽ đến xem hắn luận võ, cũng đã hẹn hắn đấu xong đi chơi rồi nha!"
Nói xong nàng vội vàng chuồn đi.
Hàn Nhã Nhi: "..."