Tiêu Vân thật sự không tin! Hắn thật không tin trên đời này có người có thể dùng Thiên Đạo cảnh tam giai một chiêu đánh bại Tiên Vương cảnh!
Mặc dù hắn không dùng toàn lực, nhưng mà hắn dùng chính là võ kỹ Thánh giai, cái này Diệp Thiên Dật cũng dùng cũng là võ kỹ Thánh giai!
Tiên Vương cảnh phóng thích võ kỹ Thánh giai đối đầu với Thiên Đạo cảnh tam giai võ kỹ Thánh giai, Thiên Đạo cảnh lại thắng? Ngươi đây thử nói ra xem ai mà tin?
Hắn nói hắn không dùng linh khí là không thật sao? Vậy hắn có dám để người kiểm tra không?
Người ta chiến đấu vượt cấp, đừng nói vượt nhiều cấp như vậy, thứ dựa vào là võ kỹ phẩm cấp cao hơn, mà bây giờ, võ kỹ ngang cấp, hắn lại có thể nghiền ép Tiên Vương cảnh mình, cái này sao có thể?
Hắn tình nguyện để người khác cảm thấy hắn thua không nổi, cũng muốn chứng thực điểm này! Nhưng mà một khi chứng thực thành công, như vậy chính là Diệp Thiên Dật trở thành tâm điểm bị chỉ trích!
Nếu như lúc trước hắn thừa nhận mình sử dụng linh khí, thì cũng không có gì, hắn thua cũng không mất mặt lắm, nhưng hắn không thừa nhận, nếu là bị phát hiện, vậy thì lại khác rồi!
Đám người phía dưới nghe nói như thế, bọn họ cũng nhao nhao hô to biểu thị cần Diệp Thiên Dật cho bọn họ chứng thực một chút! Mặc dù Diệp Thiên Dật cũng không nghe thấy!
Có lẽ người tuyệt đối tin tưởng duy nhất ở đây chỉ có mình Tịch Thiên Vũ đi? Cho dù là Hàn Nhã Nhi cũng là ôm tâm thái hoài nghi, đương nhiên nàng không phủ nhận xác thực sẽ có thiên tài càng nghịch thiên hơn, nhưng ai cũng có tư cách hoài nghi không phải sao, nhưng mà Diệp Thiên Dật có đồng ý chứng thực hay không, cũng là quyền lợi của hắn.
"Chị, hay là ta đi lên xem một chút nhé?"
Hàn Nhụy hỏi.
"Đi đi."
Sau đó Hàn Nhụy biến mất ngay tại chỗ!
"Ha ha ha —— "
Hàn Nhụy đột nhiên xuất hiện, khiến đám người tập trung ánh mắt đến trên người nàng.
"Diệp sư đệ thật lợi hại, nhưng mà Tiêu Vân sư đệ, thua chính là thua, mặc kệ Diệp sư đệ có dùng linh khí hay không thì hắn cũng đã thắng rồi, mà cũng không có quy định không thể dùng linh khí." Hàn Nhụy đi tới nói.
"Đúng, ta đã thua, nhưng mà Diệp sư đệ nói hắn không dùng linh khí, ta không tin, bây giờ vấn đề cũng không phải là ta không nhận thua, mà là Diệp sư đệ phủ nhận hắn dùng linh khí, cho nên ta hi vọng Diệp sư đệ có thể làm cho ta, cũng làm cho tất cả mọi người đang xem hiểu rõ ràng!"
Diệp Thiên Dật khóe miệng khẽ nhếch!
Chứng minh?
Được thôi!
Dù sao hắn cũng không muốn khép nép, bây giờ để mọi người hoài nghi mãi cũng không tốt, như vậy chấn kinh mà hắn mang lại cho mọi người lại không đủ rồi, nên sau khi xác nhận, cũng loại bỏ đi sự hoài nghi của bọn họ, đồng thời nói cho bọn họ, hắn Diệp Thiên Dật chính là dùng Thiên Đạo cảnh đánh bại ngươi Tiên Vương cảnh! Đủ khiếp sợ chưa?
"Được thôi! Nhưng mà ta chỉ muốn con gái đến lục soát thân thể của ta, Hàn sư tỷ ngươi tới không? Hay là, để cô gái xinh đẹp bên kia lên?"
Ánh mắt Diệp Thiên Dật nhìn về phía Tịch Thiên Vũ.
Bại hoại.
Tịch Thiên Vũ không phải là không muốn nhận mặt với Diệp Thiên Dật, mà là nàng lo lắng cho mình và hắn nhận nhau xong lại khiến những người này thêm ghen ghét, từ đó khiến Diệp Thiên Dật bị bọn họ nhằm vào.
"Để Hàn sư tỷ tới đi."
Tịch Thiên Vũ nói.
Diệp Thiên Dật gãi đầu một cái.
Giọng nói này làm sao lại quen thế nhỉ?
Nhưng mà ngẫm lại, có vài cô gái giọng nói khá tượng tự nhau cũng rất bình thường.
"Được thôi!"
Hàn Nhụy mỉm cười nhìn Diệp Thiên Dật.
"Nữ lưu manh, ngươi cũng đừng có mà thừa cơ chiếm tiện nghi của ta nhé."
Diệp Thiên Dật cười nói.
Hàn Nhụy: "..."
"Tên khốn cút đi! Ngươi mới là lưu manh ấy!"
Đám người Tiêu Vân nhao nhao tiến tới bên cạnh Diệp Thiên Dật, không cho hắn bất luận cơ hội nào để động chân động tay!
"Đưa nhẫn không gian đây!"
Hàn Nhụy vươn tay ra!
Diệp Thiên Dật đưa nhẫn không gian cho nàng.
Hàn Nhụy dò xét một chút, đương nhiên sẽ không lấy thứ gì bên trong ra, kia là đồ vật cá nhân của Diệp Thiên Dật, và mọi người vẫn là rất tín nhiệm Hàn Nhụy!
"Móa! Cái thứ mặt dày!"
Hàn Nhụy cắn chặt hai hàm răng trắng ngà.
"Sư tỷ, phát hiện cái gì sao?"
Tiêu Vân vội hỏi.
"... Không."
Hàn Nhụy lắc đầu.
Chỉ là nàng thấy được mấy bộ đồ nội y bên trong nhẫn không gian của Diệp Thiên Dật, tên này, chẳng nhẽ lại có đam mê bệnh hoạn?
Diệp Thiên Dật có chút oan ức nha, cái này là lúc trước đi shopping với Hạ Ngữ Hàn mua đó, định mua cho mấy người, Bắc Manh Manh, Hạ Ngữ Hàn, Kỷ Điệp mỗi người một bộ, ừm... Chủ yếu là mấy bộ đồ khá đỏ mặt, Diệp Thiên Dật cũng rất thích mấy kiểu kích thích này nha.
Nhưng mà, các nàng đều không nhận!
Thật đúng là một tên biến thái!
Cho nên Diệp Thiên Dật cứ bỏ trong nhẫn không gian thôi, nhỡ đâu sau này gặp được cô gái nào đồng ý mặc cho hắn xem thì sao? He he
Hàn Nhụy tra xét xong thì lắc đầu, trả nhẫn lại cho hắn.
"Soát người!"
Diệp Thiên Dật cứ như vậy giang hai tayra, sau đó bàn tay nhỏ nhắn của Hàn Nhụy sờ tới sờ lui.
Hắn cũng không có đeo chiếc nhẫn, vòng tay, dây chuyền các thứ, cho nên cũng soát xong rất nhanh.
"Trong quần áo có dán phù triện gì không?"
Diệp Thiên Dật trực tiếp cởi quần áo của mình ra, lộ ra cơ bắp cường tráng.
"Woaaaaaaa!!"
Trong nháy mắt đó, đám con gái phía dưới hết lên chói tai, trực tiếp làm Hàn Nhã Nhi giật nảy mình.
Mấy cô gái này, ai ai cũng đều là cao thủ, có đến mức phải làm lố thế không?
Hàn Nhụy đưa thay sờ sờ túi quần Diệp Thiên Dật, sau đó sờ sờ lên cơ bụng của Diệp Thiên Dật.
"Nè nè, nữ lưu manh, ngươi sờ vào người ta làm gì?"
Hàn Nhụy ho khan một tiếng, nói: "Vậy làm sao ta biết ngươi có phải là dán cơ bụng giả, nhưng thật ra là một loại phù triện nào đó?"
"Thế có phải ngươi còn muốn sờ sờ thằng em của ta xem có phải thật hay không không? Nhỡ đâu lại có hẳn hai cái, trong đó một cái là linh khí thì sao?" Diệp Thiên Dật cười nói.
Đám người: "..."
Đệch! Người này cũng dám đùa giỡn Hàn sư tỷ!
Nói thật, có chút hâm mộ!
Hàn Nhụy trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó xoay người nói: "Điều đã kiểm tra rồi, trên người hắn không có bất kỳ cái gì linh khí, phù triện hay thứ gì có thể tăng phúc lực lượng cả, về phần ấn ký cường giả, mọi người cũng đều nhìn ở trong mắt, có phải lực lượng của hắn hay không thì chắc hẳn trong lòng mọi người cũng đều rõ ràng, cho nên, Diệp Thiên Dật quả thật là lấy Thiên Đạo cảnh tam giai bạo phát ra lực lượng cường đại để đánh bại Tiêu Vân sư đệ Tiên Vương cảnh!"
Tiêu Vân: ???
Thật sự...
Bọn họ đương nhiên tin tưởng Hàn Nhụy, bởi vì trong mắt bọn họ, Hàn Nhụy và Diệp Thiên Dật không hợp nhau, nàng cũng không có khả năng bao che cho Diệp Thiên Dật!
Phía dưới cũng kinh sợ xôn xao!
Nghịch thiên! Đây quả thật là nghịch thiên!
Đôi mắt xinh đẹp của Hàn Nhã Nhi cũng là sáng lên!
Tiêu Vân ôm một quyền: "Ta thua tâm phục khẩu phục!"
Nói xong liền cắn răng đi ra!
Hoàng Lâm Vũ cau mày, thật cứ như vậy nghịch thiên sao?
Diệp Thiên Dật khóe miệng khẽ nhếch, mặc quần áo vào.
"Đi."
Diệp Thiên Dật nói một câu với Hàn Nhụy.
Hàn Nhụy: ???
Sau đó Diệp Thiên Dật đi về phía Tịch Thiên Vũ.
Đây chính là đệ nhất mỹ nữ, mà Diệp Thiên Dật rất thích mỹ nữ có khí chất lạnh lùng!
Tịch Thiên Vũ sửng sốt một chút, hắn nhận ra mình rồi sao? Nàng mang mạng che mặt cơ mà.
Không đến mức dễ nhận ra như vậy, Diệp Thiên Dật chỉ thuần túy là háo sắc nên muốn làm quen đệ nhất mỹ nữ này thôi!
Đã bao nhiêu năm, bên trong linh khí thời gian ở Yêu Tâm Phong đã mười năm, sau đó cộng thêm mấy tháng, hắn không được chạm vào cô gái nào! Thèm chết đi được! Phải tìm một cô gái xinh đẹp mới được.
"Cô gái xinh đẹp, xin hỏi ngươi thấy ta thế nào? Xin hỏi có thể hẹn ngươi đi ăn cơm được không?" Diệp Thiên Dật khóe miệng khẽ nhếch nhìn nàng, đưa tay phải ra.
Ánh mắt này hình như có chút quen thuộc, nhưng mà Diệp Thiên Dật thật sự cũng không hề nghĩ nàng lại là người quen cũ của mình.
Đám người sửng sốt một chút.
Móa?
"Xùy —— "
Hoàng Lâm Vũ bật cười một tiếng, nếu nàng mà đồng ý ngươi mới lạ!
Hàn Nhụy "xí" một tiếng, nếu nàng mà thèm đồng ý ngươi, ta lập tức cởi đồ chạy quanh thành phố một tuần lễ!
Tịch Thiên Vũ đứng lên, đặt bàn tay ngọc ngà thon thả của mình vào tay Diệp Thiên Dật.
"Được."
Đám người: ???