Trong phòng, Diệp Thiên Dật lại đè Tịch Thiên Vũ xuống dưới thân.
"Điên à, bên ngoài có người đó."
Tịch Thiên Vũ hung hăng né tránh bờ môi Diệp Thiên Dật.
"Có thì có thôi, người ta cũng đã bảo chúng ta tiếp tục, nàng còn có thể không có đầu óc đi vào quấy rầy chúng ta sao?"
Diệp Thiên Dật mỉm cười nói.
Tịch Thiên Vũ trợn mắt nhìn Diệp Thiên Dật một chút, sau đó Diệp Thiên Dật nhịn không được lại hôn lên.
"Nè nè nè, hay là chúng ta đi ăn trước đi, ăn xong rồi lại..."
Hàn Nhụy vừa nói vừa đẩy cửa ra.
Sau đó... Nàng há to miệng nhỏ nhìn hai người!
Định mệnh!
Đây chính là hình ảnh nam nữ sinh đang thân mật sao?
Nàng cũng không phải không gặp qua người khác hôn nhau, nhưng mà nàng thật sự chính là lần đầu tiên nhìn thấy một người đàn ông đè cô gái xuống giường hôn hôn, cảm giác có chút kích thích nha.
Diệp Thiên Dật vội vàng ngồi dậy.
"Ta nói nè Hàn sư tỷ, người không biết gõ cửa sao, gõ cửa!"
Diệp Thiên Dật vò đầu bứt tóc.
"À à à."
Hàn Nhụy vội vàng lui ra ngoài.
Cộc cộc cộc——
"Này này này, hay là chúng ta đi ăn trước đi, ăn xong trời tối là vừa."
Hàn Nhụy đi vào nói.
Diệp Thiên Dật: ???
Cô gái này là ngốc thật hay là giả ngốc đây? Trời ạ!
"Ta đi thay quần áo."
Tịch Thiên Vũ sửa sang mái tóc của mình, sau đó đỏ mặt lên đi vào phòng tắm.
"Ta nói ngươi chứ... ngươi thèm khát tới thế sao?"
Diệp Thiên Dật khóe miệng khẽ nhếch nhìn nàng.
Hàn Nhụy háy mắt liếc Diệp Thiên Dật một cái.
"Làm sao? Cho dù ta muốn, ngươi dám cho ta không?"
Hàn Nhụy mỉm cười hỏi.
"Có gì mà không dám?"
Diệp Thiên Dật đứng dậy đi tới trước mặt của nàng.
"Vậy ngươi thật là giỏi ghê nha, bạn gái của ngươi đang ở chỗ này đó."
"Vậy cũng không có gì, ta cũng dám."
"Ồ? Vậy nếu như ở ngay trước mặt nàng, ngươi có dám không?" Hàn Nhụy cười nói.
Giả vờ đi, tiếp tục giả vờ đi!
Bạn gái ở đây, ngươi còn dám chiếm tiện nghi của cô gái khác? Ngươi liền xem như tình thánh, xem như tra nam, ngươi cũng phải lén lút làm mấy chuyện đó chứ? Mà Tịch Thiên Vũ lại xinh đẹp như vậy, cũng không phải ấy cô gái bình thường bên ngoài kia, ngươi dám?
Nàng không cho là như vậy!
"Có dám thử không?"
"Ngươi chỉ cần dám, ta chơi với ngươi tới bến!"
Dù sao Hàn Nhụy cũng cảm thấy hắn chính là đang giả vờ!
"Vậy đến đây đi!"
Sau đó Diệp Thiên Dật xấn tới!
"Ấy ấy ấy, đừng nóng vội , chờ Tịch Thiên Vũ ra lại nói."
Diệp Thiên Dật nhún vai!
Ngươi đây coi như đang xem thường ta nha.
"Ta thay xong rồi, đi thôi."
Tịch Thiên Vũ đi tới thản nhiên nói.
Sau đó Hàn Nhụy nhìn Diệp Thiên Dật, cho Diệp Thiên Dật một ánh mắt khiêu khích.
Ngươi dám? Có gan ngươi liền đến đi?
"Ngươi xác định?"
Diệp Thiên Dật hỏi lại Hàn Nhụy.
Tịch Thiên Vũ ở đằng sau ngơ ngác không hiểu chuyện gì, hai người này đang nói gì đấy?
"Ừm, đến đây!"
Sau đó Diệp Thiên Dật tiến lên một bước, không chút do dự một tay ôm eo nàng, một tay giữ lấy gáy của nàng, người hắn hơi rướn về phía trước.
"Ưm..."
Hàn Nhụy choáng váng! Nàng trong nháy mắt đó đại não hoàn toàn trống không! Đứng ở đó đại não "Ong ong ong" rung động.
Hắn dựa vào cái gì dám hôn nàng ở trước mặt Tịch Thiên Vũ? Hắn điên rồi sao? Hắn muốn bị chia tay sao? Đây là Tịch Thiên Vũ, cũng không phải mấy cô gái bình thường nha, nàng cũng không cho rằng hắn sẵn sàng từ bỏ cô bạn gái như Tịch Thiên Vũ chỉ vì cá cược với mình! Hắn dựa vào cái gì mà dám làm thế?
Hàn Nhụy thật sự trợn tròn mắt!
Nụ hôn đầu tiên! Nụ hôn đầu của nàng!
Móa nó!
Nàng dụng lực đẩy Diệp Thiên Dật ra.
"Phi phi phi!"
Hàn Nhụy hung hăng phun nước bọt.
Ngược lại là Tịch Thiên Vũ phía sau thì lại như đã quen rồi... Cũng chỉ là có chút khó chịu thôi, nhưng ngoại trừ khó chịu cũng không có gì, tình cảm của nàng dành cho hắn cũng sẽ không giảm bớt hay gì.
Coi như nàng nhìn thấy bây giờ Diệp Thiên Dật và Hàn Nhụy đang làm chuyện ấy ở trên giường, nàng đều sẽ không cảm thấy có gì lạ và cũng không có phản ứng gì thái quá.
Quen rồi, đây chính là tra nam! Cặn bã!
"Còn dám khiêu khích ta nữa không?"
Diệp Thiên Dật khóe miệng mỉm cười nhìn Diệp Thiên Dật.
"Ngươi xong đời rồi!"
Gương mặt xinh đẹp của Hàn Nhụy vẫn còn ửng đỏ, sau đó nhìn thoáng qua Tịch Thiên Vũ sau lưng hắn.
"Đi chưa?"
Tịch Thiên Vũ hỏi.
Hàn Nhụy: ???
"Không phải chứ, Thiên Vũ sư muội, hắn là bạn trai ngươi, hắn hôn cô gái khác ở ngay trước mặt ngươi, không phải ngươi nên cho hắn một cái tát, sau đó lại mắng ta một tiếng tiện nhân rồi phẫn nộ rời đi sao?"
Hàn Nhụy cảm thấy cái này sao lại không giống mấy bộ phim mà mình hay xem nhỉ!
Tịch Thiên Vũ: ???
Diệp Thiên Dật: ???
"Hàn sư tỷ nghĩ gì thế? Nhưng mà nếu Hàn sư tỷ cũng mà người phụ nữ của Diệp Thiên Dật, vậy có một điều ta phải nói trước với Hàn sư tỷ, ngoại trừ Hàn sư tỷ và ta, hắn khả năng còn có năm người... à không, mười người bạn gái nữa đó."
Tịch Thiên Vũ thản nhiên nói.
Hàn Nhụy: ???
Nàng ngơ ngác nhìn Diệp Thiên Dật, lại thấy được nụ cười xấu xa của Diệp Thiên Dật!
Đậu xanh!!! Đậu xanh!!!
Ngươi chờ đi! Ngươi chờ đó cho ta!!
Thế nhưng mà, nàng vậy mà lại không tức giận nổi?
"Ta không phải người phụ nữ của hắn, đi!"
Hàn Nhụy cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, giận dữ đi ra ngoài!
Tịch Thiên Vũ kinh ngạc nhìn Diệp Thiên Dật một cái.
"Nàng quyến rũ ta."
Diệp Thiên Dật nhún vai.
"Tra nam!"
Diệp Thiên Dật: "..."
Ba người đi ra ngoài, đi trong học viện Thánh Tâm Thiên, vừa ra ngoài không bao lâu, Diệp Thiên Dật đã thấy Hoàng Lâm Vũ, hắn một mực chờ ở chỗ này, hắn muốn xem xem mấy người này đang làm gì! Khi hắn nhìn thấy Hàn Nhụy đi vào, hắn đã cảm thấy không có đơn giản như vậy, chẳng nhẽ Hàn Nhụy cũng là bạn gái Diệp Thiên Dật? Cho nên cũng chưa chắc Diệp Thiên Dật và Tịch Thiên Vũ đang làm chuyện gì bên trong ký túc xá nam.
Nhìn thấy ba người không hề cố kỵ đi ra, hắn tin tưởng, ba người này có thể là đã nói chuyện gì đó bây giờ đi ra ngoài! Tịch Thiên Vũ, hẳn là bạn gái của Diệp Thiên Dật, nhưng nói không chừng hai người còn không có phát triển đến mức làm chuyện ấy?
Rất nhiều rất nhiều người đều đang nhìn bọn họ.
"Tiểu Thiên Vũ."
Diệp Thiên Dật ngừng lại.
"Hử?"
Tịch Thiên Vũ kinh ngạc nhìn Diệp Thiên Dật một chút.
"Hôn ta một cái."
Diệp Thiên Dật lấy ngón tay chỉ chỉ vào mặt của mình.
Tịch Thiên Vũ: "..."
"Nhanh lên, hôn ta một cái."
"Ngươi muốn làm gì?"
"Khoe ân ái, nhanh nào nhanh nào."
Tịch Thiên Vũ: "..."
Thật là bất đắc dĩ! Gặp phải một người mặt dày như thế, ngươi có thể làm sao?
Nàng thở dài một hơi, đi tới cạnh Diệp Thiên Dật.
Ánh mắt của mọi người nhìn chằm chằm vào bọn họ, sau đó liền thấy Tịch Thiên Vũ nhẹ nhàng nhón chân lên, vén mạng che mặt lên, sau đó hôn chụt một cái lên mặt Diệp Thiên Dật.
Đám người: ???
Hoàng Lâm Vũ: ???
Khoe ân ái! Bọn họ lại khoe ân ái nữa rồi! Móe nhà ngươi!
"Ta….ta ghen tỵ chết đi được!"
"Hu hu... lại khoe ân ái, hu hu... Vì sao?"
"Chờ một chút! Học viện này không phải nói không thể khoe ân ái sao? Nhanh nhanh nhanh, báo cáo, quay lại đi! Con mọe ngươi! Bắt chúng ta ăn thức ăn cho chó? Quay lại tố cáo chết ngươi!!"
"Bọn họ, quan tâm sao?"
"Ách —— "
Diệp Thiên Dật khóe miệng khẽ nhếch.
"Thật ngoan, vậy ta cũng thưởng ngươi một cái."
Sau đó Diệp Thiên Dật cũng hôn chụt một cái lên gò má nàng.
Ực ực ——
Đám người ôm lấy trái tim của mình.
Đau... Trái tim bọn họ đau quá...