Đương nhiên Diệp Thiên Dật có thể đoán được đại khái là người nào!
Chỉ là, cái này Hoàng Lâm Vũ cũng không phải là người tình nghi nhiều nhất trong đầu Diệp Thiên Dật!
Hắn! Hắn không nghĩ tới, người này cũng mới chỉ gặp nhau hai lần, ngươi phái Thần Tôn cảnh giết ta?
Thù oán lớn bao nhiêu?
Ngươi phái Thần Vương cảnh, thậm chí là Thần Hư cảnh Diệp Thiên Dật đều cảm thấy còn có thể tiếp nhận, trực tiếp phái hai cái Thần Tôn cảnh! Mẹ nó!
Nhưng mà, Hàn Nhã Nhi xác thực cũng bỏ đi rất nhiều hoài nghi đối với Diệp Thiên Dật!
Hoàng Thiên Các, chí ít nàng biết những người này là ai! Cũng có lý do giết Diệp Thiên Dật! Hiện tượng này ở trong mắt nàng lại cảm thấy rất bình thường.
"Nè, con gái ngoan, ngươi đến cùng là ai thế?"
Diệp Thiên Dật lại tò mò hỏi một lần!
Hàn Nhã Nhi: ???
Con gái?
Trước đó ta chưa bại lộ lực lượng ở trước mặt ngươi, bởi vì Hàn Nhụy nên ngươi gọi ta con gái còn hiểu được, nhưng mà bây giờ, nàng bạo phát ra lực lượng mạnh như vậy, ngươi còn dám gọi nàng là con gái?
Tên đàn ông này, đến cùng là gan to chừng nào?
Hàn Nhã Nhi nhàn nhạt nói: "Về thôi! Về sau sẽ không lại gặp!"
Dứt lời, nàng trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.
Diệp Thiên Dật: ???
Sẽ không lại gặp?
Làm sao có thể?
Ngươi nghĩ không gặp là không gặp sao? Không được đâu, sói ạ!
Diệp Thiên Dật khóe miệng khẽ cong lên.
Chí ít Diệp Thiên Dật dám xác định một chuyện, nàng là người thành Thánh Tâm Thiên! Mà thân phận và địa vị cũng không thấp, cho nên thật ra muốn tìm hẳn là rất dễ!
"Nhưng mà xác thực vẫn phải cám ơn nàng, nếu không thì quả thật có chút nguy hiểm."
"Nhưng mà..."
Diệp Thiên Dật đôi mắt ngưng tụ!
Hoàng Lâm Vũ!
Người kia đã phái Thần Tôn cảnh tới giết hắn, cho nên hai người bọn họ ở giữa đã là thù hận ngươi chế ta vong rồi!
Nếu có người muốn giết mình, như vậy Diệp Thiên Dật khẳng định không có khả năng để hắn sống trên cõi đời này nữa, còn khi nào động thủ, lại nói sau đi!
...
Một bên khác, Hàn Nhã Nhi về tới Thánh tâm đảo!
"Sao rồi?"
Hàn Nhã Nhi nhìn thoáng qua Hàn Nhụy đang ngồi đu đưa xích đu ở vườn hoa.
"Ứng đại ca có lẽ cũng đã từ bỏ rồi."
Hàn Nhụy ho khan một tiếng nói.
Hàn Nhã Nhi gật gật đầu: "Ừm."
Đột nhiên nàng khẽ nhíu mày, sau đó nhìn về phía Hàn Nhụy!
Vừa nãy tiếng ho khan kia nàng không chú ý, nhưng khi nàng nghĩ lại, Hàn Nhụy ho khan? Là trong lúc lơ đãng hay là...
"Ngươi xảy ra chuyện gì?"
Hàn Nhã Nhi nhìn thấy sắc mặt Hàn Nhụy có vẻ như có chút không tốt?
"Hửm? Cái gì? Có sao?"
Hàn Nhụy chớp chớp đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Hàn Nhã Nhi!
"Sắc mặt của ngươi không tốt lắm."
Hàn Nhã Nhi nói.
Làm đỉnh cấp cường giả, không có khả năng xuất hiện cái gọi là sinh bệnh, phát sốt, một khi để đỉnh cấp cường giả thân thể xuất hiện bất thường, kia thật ra đối với đỉnh cấp cường giả mà nói, tuyệt đối không phải một dấu hiệu tốt!
Mà giờ này khắc này bộ dáng của Hàn Nhụy trong mắt Hàn Nhã Nhi, có một loại bệnh trạng!
Hàn Nhụy là thật không có phát hiện được cái gì, nàng vội vàng lấy gương ra nhìn thoáng qua!
"Hình như cũng không có gì nha? Không có gì mà, tinh tế tỉ mỉ hồng nhuận có sáng bóng, đẹp mà, chị đại à, ngươi là hâm mộ mẹ ta sao?"
Hàn Nhụy cười hì hì nói.
"Tay."
Giọng nói của Hàn Nhã Nhi nghiêm khắc hơn ba phần.
Làm Hàn Nhụy cũng nghiêm túc!
Chị gái của nàng tuyệt đối sẽ không đùa giỡn, nàng thật có cái gì chỗ không đúng sao?
Sau đó Hàn Nhụy vươn tay ra cho Hàn Nhã Nhi, Hàn Nhã Nhi bắt mạch, sau đó nhíu mày.
"Chị, sao thế?"
Hàn Nhã Nhi buông lỏng tay của nàng ra.
"Mạch tượng xem ra cũng không có gì đáng lo ngại, nhưng mà..."
Có đôi khi mạch tượng là gạt người, hoặc là nói, không thể toàn bộ nhìn mạch tượng, bởi vì có thứ là không thể nào dò xét bằng mạch tượng được! Sắc mặt của nàng lại có chút yếu kém! Mặc dù không phải quá rõ ràng, nhưng mà làm chị em sớm chiều ở chung lâu như vậy, chỉ cần một chút xíu thay đổi, thậm chí một câu không thích hợp, các nàng đều có thể nhìn ra.
"Sắc mặt của ngươi xác thực có thay đổi! Thân thể thật không có bất kỳ vấn đề gì chứ?"
Hàn Nhụy lắc đầu: "Không có."
Ngay tại lúc nàng vừa mới nói xong, nàng đột nhiên nhíu mày lại!
Hàn Nhã Nhi thấy vậy thì vội hỏi: "Sao thế?"
"Ta... Trúng độc!"
Hàn Nhụy ngồi xuống ngay tại chỗ, vận khởi linh lực!
"Người đâu!"
Hàn Nhã Nhi nói một câu!
Một cô gái đi tới.
"Gọi tiên sư và Ứng tướng quân đến!"
"Vâng, Nữ hoàng bệ hạ!"
Sau đó cô gái kia vội vàng chạy ra!
Hàn Nhã Nhi đứng trước mặt Hàn Nhụy nhíu mày nhìn nàng!
Mặc dù nàng không có lo lắng đi tới đi lui, không có toát ra thần sắc lo lắng gì, nhưng ánh mắt của nàng hoàn toàn thể hiện ra sự lo lắng cho Hàn Nhụy!
Các nàng là chị em ruột, quan hệ rất rất tốt, đừng nhìn bình thường nàng rất nghiêm khắc với Hàn Nhụy, nhưng mà các nàng thật sự rất tốt!
Nếu Hàn Nhụy xảy ra chuyện gì, thậm chí nàng sẽ nổi điên lên mất!
Rất nhanh, một lão giả và Ứng Tiếu Thiên đáp xuống bên cạnh nàng!
"Nữ hoàng bệ hạ, có chuyện gì?"
Tiên sư cung kính thi lễ một cái!
Ứng Tiếu Thiên nhìn thoáng qua Hàn Nhụy, nhướng mày!
"Tiểu Nhụy, nàng??"
"Trúng độc!"
"Cái gì? Nàng thế nhưng là Thiên Thần cảnh, độc gì lại có thể gây tổn thương cho nàng?"
Ứng Tiếu Thiên lộ ra thần sắc khó hiểu.
Thiên Thần cảnh chính là cảnh giới phía trên Thần Hoàng cảnh.
"Không biết!"
Hàn Nhã Nhi lắc đầu, sau đó nhìn về phía tiên sư, nói: "Tiên sư, ngài là người có y thuật lợi hại, thậm chí tại Chúng Thần Chi Vực cũng có thể xếp tại mười vị trí đầu, tiểu Nhụy xin nhờ cả vào ngài!"
Tiên sư gật gật đầu: "Nữ hoàng bệ hạ yên tâm, ta nhất định sẽ dùng toàn lực dò xét!"
Sau đó hắn đi về phía Hàn Nhụy.
"Nhóc, tay cho ta!"
Hàn Nhụy mở đôi mắt xinh đẹp ra, sau đó đưa tay ra!
"Ứng đại ca, y thuật của ngươi cũng rất siêu quần, ngươi thấy thế nào?"
Hàn Nhã Nhi hỏi.
Ứng Tiếu Thiên nhìn Hàn Nhụy, nói: "Nàng là vừa trúng độc sao?"
"Đoán chừng không phải mới, hẳn là có mấy canh giờ thậm chí càng lâu hơn rồi."
"Tiểu Nhụy là Thiên Thần cảnh, độc có thể làm bị thương nàng không nhiều, thậm chí độc khiến nàng đều không phát hiện được mình trúng độc đã ít lại càng ít! Có chút kỳ quái! Có thể có chút khó! Ta thử một chút!"
Sau đó Ứng Tiếu Thiên đi qua, hai người mỗi người một tay dò xét!
Thật lâu, bọn họ đứng lên.
"Sao rồi?" Hàn Nhã Nhi vội vàng hỏi.
Hai người lắc đầu.
Tiên sư nói: "Loại độc này quá bí ẩn, thậm chí mạch tượng nhìn không ra bất kỳ vấn đề gì, nhưng tuyệt đối là độc, ta lại chưa bao giờ gặp, Nữ hoàng bệ hạ, bây giờ ta sẽ đi Chúng Thần Chi Vực một chuyến thương nghị một chút với mấy người bạn của ta, nhờ bọn họ chạy tới nhìn xem có thể có cách nào không!"
Hàn Nhã Nhi nhìn Hàn Nhụy!
Tiên sư cũng không có cách? cái này...
"Được, phiền phức tiên sư, nhờ ngài đi nhanh về nhanh!"
"Ta hiểu!"
Ứng Tiếu Thiên chậm rãi đi tới: "Nữ hoàng bệ hạ, tiểu Nhụy trúng độc quá quỷ dị, người nào có thể xuống tay với nàng khiến nàng không có chút nào phòng bị cơ chứ?"
Hàn Nhã Nhi khẽ nhíu mày, đột nhiên nàng đôi mắt ngưng tụ, sát ý hiện lên!
"Người đâu!"
Một cô gái đi tới!
"Nữ hoàng bệ hạ!"
"Đi học viện Thánh Tâm Thiên, không tiếc bất cứ giá nào, mang Diệp Thiên Dật về đây!"
"Vâng! Nữ hoàng bệ hạ!"