Hoàng Lâm Vũ dụi dụi mắt của mình cẩn thận nhìn lại.
Không sai! Đẹp trai như vậy, đó chính là Diệp Thiên Dật! Còn ôm Tịch Thiên Vũ, đây không phải là Diệp Thiên Dật thì là ai?
Thế nhưng mà...
Đậu móe? Vì sao chứ? Sao lại thế này? Hắn sao lại không hề hấn gì?
"Anh Hoàng, ngươi xác định ngươi đã phái người đi rồi sao?"
Tiêu Vân cũng trợn mắt há miệng nhìn hai cặp đôi đang ngồi nói chuyện ở sân tập bên kia.
Cùng lúc với Tiêu Vân hỏi, hắn cũng đang hoài nghi... người hắn phái đi giết Diệp Thiên Dật đã đi chưa?
"Ta phái rồi!"
Hoàng Lâm Vũ không dám tin nhìn Diệp Thiên Dật.
"Vậy có chuyện gì rồi? Ngươi phái đi chính là Thần Tôn cảnh cơ mà?"
Hoàng Lâm Vũ lại là hoài nghi một chút.
"Đúng vậy!"
"Vậy bọn họ chưa động thủ sao?" Tiêu Vân không hiểu hỏi.
Làm sao Diệp Thiên Dật lại vẫn sống nhăn răng nhảy nhót tưng bừng thế này?
Hoàng Lâm Vũ cau mày.
Chưa ra tay?
"Không đúng, lúc ấy bọn họ đã nhắn tin cho ta, nói là đã khóa chặt vị trí của Diệp Thiên Dật rồi, chỉ cần chờ hắn xem phim xong ra là có thể động thủ! Chẳng lẽ là trong lúc đó xuất hiện chuyện gì nên bọn họ tạm thời thu tay lại rồi?"
Hoàng Lâm Vũ có chút trầm ngâm.
Vậy cũng không nên nha, bọn họ hẳn là phải nói lại với mình chứ!
Hắn tỉnh rượu ngay lập tức, sau đó nhìn thoáng qua tin nhắn, không có.
Đệt!
"Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra! Ta hoang mang quá rồi!"
Tiêu Vân cảm thấy có gì đó không đúng!
Hoàng Lâm Vũ vội gọi vào số điện thoại của một người trong số hai cường giả kia, nhưng căn bản không có người nghe máy.
"Không ai nghe?"
Hoàng Lâm Vũ cau mày, sau đó lại gọi cho khác điện thoại, vẫn là không ai nghe!
Có một loại cảm giác không ổn xông lên đầu!
Bọn họ, chẳng nhẽ đã xảy ra chuyện rồi?
Thế nhưng mà, vì sao?
Diệp Thiên Dật này còn có thể đối phó Thần Tôn cảnh sao? Chẳng lẽ là cô gái mang mạng che mặt đi cùng Diệp Thiên Dật? Khí chất của nàng xem ra rất cao quý, chẳng lẽ là nàng?
Cũng không phải chứ?
Mình phái người thế nhưng là Thần Tôn cảnh cao giai, muốn giết bọn họ, kia ít nhất cũng phải Thần Hoàng cảnh mới có thể làm được?
Thế nhưng mà, không liên lạc được, bọn họ cũng không có liên hệ với mình...
"Anh Hoàng, chẳng nhẽ xảy ra chuyện rồi?"
Hoàng Lâm Vũ cau mày!
"Đi xem một chút!"
Sau đó Hoàng Lâm Vũ đi tới!
"Thiên Vũ sư muội, Diệp sư đệ!"
Hoàng Lâm Vũ cười nói một câu!
Diệp Thiên Dật quay đầu nhìn hắn một cái.
"Tiểu Thiên Vũ hôn ta một cái ha."
Diệp Thiên Dật chỉ chỉ vào má của mình.
Hoàng Lâm Vũ: ???
Tiêu Vân: ???
Đệt! Móa! Cẩu tặc! Chóa thật!
Tịch Thiên Vũ liếc mắt, rất bất đắc dĩ chụt một cái hôn lên mặt Diệp Thiên Dật!
Cái này liên quan đến mặt mũi của đàn ông, nàng vẫn sẽ nghe lời.
"Phỉ Phỉ, ngươi xem người ta kìa."
Bạch Thiên Hạo ủy tủi thân nhìn Triệu Phỉ Phỉ!
"Nhưng ngươi cũng đâu có bảo ta hôn ngươi đâu."
Triệu Phỉ Phỉ liếc mắt.
Diệp Thiên Dật cười nhìn Hoàng Lâm Vũ, nói: "Sư huynh, có chuyện gì sao? Ta đang ngồi chơi với bạn gái."
"Ha ha ha, không có việc gì, chính là trở về nhìn thấy các ngươi, tới chào hỏi thôi!"
Hoàng Lâm Vũ vừa cười vừa nói!
"Thế cũng chào hỏi xong rồi, ta còn muốn hôn bạn gái ta cơ, sư huynh còn muốn quấy rầy sao?" Diệp Thiên Dật cười nói.
"Không không!"
Sau đó hắn rời đi.
"Cảm giác có vẻ như Diệp Thiên Dật không có trải qua nguy hiểm vậy!"
Hoàng Lâm Vũ cau mày nói.
"Ta cũng có cảm giác là như thế! Đến cùng là có chuyện gì xảy ra?"
"Cứ chờ xem đi, một lát nữa người của ta hẳn là sẽ liên lạc lại với ta!"
Ngay lúc này, bầu trời đêm bị chiếu sáng, một vệt ánh sáng trực tiếp rơi vào học viện Thánh Tâm Thiên, lực chú ý của mọi người toàn bộ đều tụ tập tại nơi này!
Diệp Thiên Dật nhìn trước mắt, một người đàn ông đi tới!
"Ngươi chính là Diệp Thiên Dật đi."
Ứng Tiếu Thiên nhìn Diệp Thiên Dật.
"Vâng! Tiền bối là??"
Diệp Thiên Dật đứng lên nói một câu!
"Người của hoàng thất!"
Ứng Tiếu Thiên thản nhiên nói một câu!
Không thể không nói,
Tên nhóc này xác thực đủ điển trai! Nhưng mà, xác thực cũng không thể lơ là được!
Cho tới bây giờ chưa thấy qua người nào đẹp trai như vậy, nhưng mà vừa vặn sau khi hắn xuất hiện, Hàn Nhụy lại gặp chuyện trúng độc, Hàn Nhã Nhi bị hắn dụ dỗ, hắn dùng gương mặt đẹp trai này đúng là làm được rất nhiều chuyện! Cho nên, tỷ lệ hắn là địch nhân sẽ vô cùng vô cùng lớn!
"Hoàng thất của Đế quốc Thánh Tâm?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
"Đúng! Bây giờ chúng ta hoài nghi ngươi mưu đồ làm loạn đối với hoàng thất, cho nên bản tôn đưa ngươi về hoàng thất, ngươi có ý kiến gì không?"
Diệp Thiên Dật: ???
Ý kiến? ý kiến lớn đó có được hay không?
Tịch Thiên Vũ khẽ nhíu mày, nói: "Tiền bối, có phải có gì hiểu lầm hay không? Mặc dù Diệp Thiên Dật có chút vô sỉ, nhưng mà tâm địa của hắn cực kỳ hiền lành, hắn cũng là thành viên của đế quốc, cũng không đi làm chuyện tổn hại đế quốc!"
Ứng Tiếu Thiên nhìn Tịch Thiên Vũ một chút, nói: "Nơi này không có chỗ cho ngươi lên tiếng!"
Sau đó hắn nhìn về phía Diệp Thiên Dật, nói: "Nếu như không phản kháng, ngươi còn có thể nguyên vẹn bị bản tôn dẫn đi, nếu cố tình phản kháng!"
Một cỗ uy thế ngập trời trực tiếp bạo phát ra!
Diệp Thiên Dật: ???
Cái này? Cái này lại là cao thủ cấp bậc gì thế này?
"Ta làm sao lại phải phản kháng? Nhưng mà tiền bối cũng phải nói rõ ràng, ta đến cùng là mưu đồ làm loạn thế nào với hoàng thất rồi?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
"Đến nơi ngươi sẽ biết!"
Ứng Tiếu Thiên nói!
"Được! Ta đi một chuyến!"
Diệp Thiên Dật đứng lên!
Ứng Tiếu Thiên cau mày.
Hắn ngược lại là còn rất thẳng thắn! Đang giả vờ sao?
Dám đụng cô gái của hắn, lần này hắn nhất định phải để người này không cách nào thoát ra được!
"Diệp Thiên Dật..."
Tịch Thiên Vũ lo lắng nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật vỗ vỗ bờ vai của nàng, nói: "Chờ ta trở lại, yên tâm đi, không có gì!"
"Đi thôi!"
Xoát ——
Trong nháy mắt, hai người biến mất ngay tại chỗ!
"Đậu móe? Diệp Thiên Dật này là sao đây? Hắn mưu đồ làm loạn đối với hoàng thất? Chuyện này là thế nào?"
"Chẳng lẽ hắn là gian tế của đế quốc nào đó sao? Người vừa nãy có phải đại tướng quân đế quốc không? Uy thế thật là đáng sợ!"
"Chắc là đúng, trẻ tuổi như vậy, tu vì mạnh như thế, Diệp Thiên Dật gây ra họa lớn như thế này, hắn đến cùng phạm vào chuyện gì không biết?"
"..."
Đám người lộ ra biểu tình khiếp sợ.
Trong vườn hoa, Hàn Nhụy thở dài nhẹ nhõm!
Độc này, nàng tạm thời còn áp chế được!
"Diệp Thiên Dật nên tới rồi chứ?" Hàn Nhụy hỏi.
"Ừm!"
Hàn Nhã Nhi một mực canh giữ ở bên cạnh nàng.
"Chị muốn bại lộ sao?"
Hàn Nhụy hỏi.
Hàn Nhã Nhi có chút trầm ngâm.
"Ý của ngươi là??"
"Để Ứng đại ca tới làm một ít chuyện, ngươi cứ núp trong bóng tối quan sát một chút."
Hàn Nhã Nhi gật gật đầu: "Như thế cũng tốt!"
Sau đó thân ảnh Hàn Nhã Nhi biến mất ngay tại chỗ.
Xoát một cái, Diệp Thiên Dật và Ứng Tiếu Thiên đi tới.
Hàn Nhụy nhắm chặt hai mắt, một bộ đang ngồi khôi phục thương thế!
"Nhìn đi! Ngươi biết nàng sao?"
Ứng Tiếu Thiên đứng ở sau lưng Diệp Thiên Dật, chỉ vào Hàn Nhụy đang ngồi bên kia một câu.