Dịch: Cỏ Dại Team
-------------------
Bây giờ là thời điểm mấu chốt giữa Đế quốc Thánh Tâm và Đế quốc Thiên Phượng, thậm chí là lúc bọn họ sắp phải khai chiến!
Mà lúc này lại xuất hiện một người như vậy! Hắn thậm chí còn có QQ của Hàn Nhã Nhi, Nữ hoàng của Đế quốc Thánh Tâm sao? Thậm chí còn gọi nàng là vợ Nữ hoàng?
Đế quốc Thánh Tâm chỉ có một Nữ hoàng, đó chính là Hàn Nhã Nhi!
Phượng Dao có chút khó có thể tin nổi!
Trong chuyện này có phải có hiểu lầm gì đó không?
Hắn là người đàn ông của Hàn Nhã Nhi á?
Không phải chứ! Nhìn vào nhật ký nói chuyện giữa bọn họ, tuy rằng hắn gọi nàng là vợ, nhưng thái độ của Hàn Nhã Nhi đối với hắn hình như cũng không tốt lắm!
Vậy nàng không phải là Hàn Nhã Nhi sao?
Như vậy không đúng lắm, bởi vì trong cuộc nói chuyện có nói tới đảo Thánh Tâm Thiên, còn nói đi đảo Thánh Tâm Thiên để nàng đưa hắn đến Đế quốc Thiên Phượng...
Có lẽ đây chính là Hàn Nhã Nhi?
Nhưng hắn là người đàn ông của Hàn Nhã Nhi sao? Nói thật, nàng đã quen Hàn Nhã Nhi nhiều năm như vậy rồi, nàng không thể tin được!
Phải, hắn rất đẹp trai, đẹp trai đến mức kinh thiên động địa, làm cảm động cả quỷ thần, nhưng Hàn Nhã Nhi cũng không phải là một người chỉ nhìn mặt. Nàng vốn cho rằng người đàn ông tương lai của Hàn Nhã Nhi phải là người đầu đội trời, chân đạp đất. Mặc dù tên nhóc này tiềm lực vô hạn, nhưng còn quá trẻ! Mới chừng 20 tuổi... Nàng sẽ gặm cỏ non à?
Có chút quái dị.
"Thử nhìn một chút xem."
Sau đó khóe miệng Phượng Dao cong lên, gửi một tin nhắn qua.
Vợ yêu Nữ hoàng...
Đây là tin nhắn nàng gửi đi.
Mà một bên khác, người đang cầm đồng hồ công năng là Hàn Nhuỵ!
Nhìn thấy tin nhắn Diệp Thiên Dật gửi tới, nàng lập tức cảm thấy bực dọc!
Vợ yêu Nữ hoàng sao?
Người này đúng là... không biết xấu hổ!! Khó chịu quá đi mất! Dám xưng hô với chị gái đại nhân của mình như vậy à?
"Cút đi, ngu xuẩn!"
Hàn Nhuỵ khó chịu trả lời.
Phượng Dao liếc mắt nhìn tin nhắn trả lời.
Bằng chứng đây chứ đâu! Đây tuyệt đối không phải là Hàn Nhã Nhi!
Sau đó nàng không nhắn lại gì nữa.
"Ừm, đi xem người kia một chút xem."
Phượng Dao cầm hai quả quýt, sau đó đeo khăn che mặt lên, vừa ăn quýt vừa đi đến thiên lao.
Trong thiên lao, Diệp Thiên Dật đang ngồi đó tu luyện.
Phượng Dao đi tới, đôi mắt đẹp liếc nhìn Diệp Thiên Dật.
Nói thật, hắn thật sự quá đẹp trai, cho dù là nàng cũng có chút cảm giác tim đập thình thịch. Đương nhiên, tiền đề là nàng đã phát sinh qua quan hệ với hắn.
"Này."
Phượng Dao nói một câu.
Diệp Thiên Dật mở to mắt ra, nhìn về phía cô gái vừa xuất hiện!
Woaaaa ——
Tuy rằng đeo khăn che mặt, nhưng cảm thấy dáng vẻ thật xinh đẹp, trước nở sau cong, nhìn ngon nghẻ hơn so với cô gái lúc nãy lấy đồng hồ công năng và nhẫn không gian của mình đi.
"Ta nói này, khi nào thì có thể thả ta ra ngoài thế?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
"Không thả."
Phượng Dao thản nhiên nói.
"Hả?"
"Tử hình."
Phượng Dao ăn một miếng quýt, nói.
Diệp Thiên Dật: ???
"Trò đùa gì đấy? Tử hình? Ta cmn cũng không làm gì, chỉ là hơi trái với quy định một chút mà thôi, thế này mà đã tử hình rồi à?"
Diệp Thiên Dật ngây người.
"Đúng vậy, tử hình, quy tắc của Đế quốc Thiên Phượng rất nghiêm khắc đấy, tử hình."
Diệp Thiên Dật: ???
"Đừng nghịch, đừng nữa, em gái à, ta cho ngươi hôn một cái, ngươi thả ta ra ngoài có được không?"
Diệp Thiên Dật nhếch mép cười nhìn nàng.
Phượng Dao: "..."
Thật đúng là đồ vô sỉ.
"Không được đâu, Nữ hoàng bệ hạ nói là tử hình, không được chạy. Ta tới là để nói ngươi chuẩn bị sẵn sàng để ngày mai hành hình, có di ngôn gì hoặc chuyện gì muốn làm thì bây giờ ngươi có thể nói cho ta biết, ta sẽ đi bẩm báo Nữ hoàng bệ hạ, hoặc có thể thỏa mãn ngươi."
Phượng Dao vừa cười vừa nói.
"Đậu móe? Ngày mai hành hình á?"
Diệp Thiên Dật ngây người!
"Ừm."
"Vậy thì ngươi nói với nàng nếu nàng ở trước mặt ta, ta sẽ vặn đầu nàng! Đậu móe thứ gì đâu!"
Phượng Dao: ???
Đệt!
"Ta nói này, ngươi cũng sắp chết rồi, ngươi không định nhờ ta đi van nài các loại à?"
Cái người này bị chạm dây thần kinh nào à?
"Van cái cướt ấy! Đíu van!"
Diệp Thiên Dật khó chịu nói!
Đm? Vi phạm quy tắc thôi mà đã muốn giết hắn rồi á? Chơi nhau à?
"Vậy được thôi, chờ chết đi."
Phượng Dao thản nhiên nói một câu!
"Nè nè nè, đợi chút, ngươi cho ta đồng hồ công năng để ta kêu viện binh!"
Diệp Thiên Dật suy nghĩ, có lẽ vợ Nữ hoàng của mình có thể nói chuyện được với đế vương của Đế quốc này để bảo vệ hắn đấy nhỉ? Cái này thì dễ, gọi video nói chuyện một chút là được. Vậy thực sự không được vì thế thì mình chỉ có thể để lộ thân phận thôi.
"Không được nha, không thể giao đồng hồ công năng cho ngươi được, có điều... hoặc là ngươi có thể nói cho ta biết, ngươi tới nơi này để làm gì, Nữ hoàng bệ hạ chủ yếu là cảm thấy ngươi thuộc dạng thích khách, cho nên mới định tử hình."
Phượng Dao nói.
"Ta ám sát nàng sao? Có phải đầu óc nàng có vấn đề hay không? Có phải bên trong chứa toàn là nước hay không? Một Thiên Đạo cảnh bé nhỏ như ta ám sát nàng á? Ngươi bảo nàng cút đi đừng có làm Nữ hoàng nữa đi!"
Phượng Dao: ???
"Được lắm! Được lắm!"
Phượng Dao nói liên tục hai từ "được lắm", rồi đi ra ngoài.
"Nữ hoàng bệ hạ."
Bên ngoài, một cô gái cung kính hành lễ.
"Đưa hắn vào bí cảnh tử vong."
Phượng Dao thản nhiên nói.
"Vâng!"
"Đúng rồi, rắc phấn Yêu Hoàng Đan lên người hắn đi!"
"Chuyện này... Nữ hoàng bệ hạ, cần gì phải giết hắn như vậy? Quá lãng phí rồi."
"Làm đi!"
"Vâng!"
Khóe miệng Phượng Dao cong lên.
"Dám nói bản đế như vậy, bản đế không cho ngươi chịu khổ một chút thì không mang họ Phượng!"
Bí cảnh tử vong là một nơi của hoàng thất, bên trong chứa đầy yêu thú mạnh mẽ, vô cùng nguy hiểm, đối với Thánh Đạo, Tiên Vương mà nói cũng vô cùng đáng sợ, ném hắn vào đó chịu chút khổ cực để nàng hả giận.