Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 989 - Chương 987: Nguy Cơ Của Đế Quốc Thánh Tâm

Chương 987: Nguy cơ của Đế quốc Thánh Tâm
Chương 987: Nguy cơ của Đế quốc Thánh Tâm

Ừng ực ________

Trên hư không, còn có một tên Thiên Thần cảnh, hắn đứng ở đó trố mắt nhìn, nuốt nước bọt!

Hắn không sao, hắn không hề có vấn đề gì, nhưng hắn tận mắt nhìn thấy Thiên Thần cảnh ngã xuống như thế rồi!

Trời ơi! Trời ơi!

Phù phù _____

Hắn trực tiếp rơi xuống quỳ gối trước mặt Diệp Thiên Dật!

"Tà Đế các hạ, xin tha mạng! Xin tha mạng!"

Khóe miệng Diệp Thiên Dật hơi nhếch lên.

"Quay về thông báo cho Tà Thần tông, bản đế sẽ đến Tà Thần tông, bản đế ngược lại muốn xem Tà Thần tông, dựa vào cái gì mà dám khoa trương như thế! Cút!"

"Vâng .... Vâng!"

Hắn biến mất trong nháy mắt, hoàn toàn không chút do dự.

Tà Thần tông, không phải nhà của Diệp Thiên Dật, trước giờ Diệp Thiên Dật cũng không nghĩ nơi đó là nhà, nếu Tà Thần tông là nhà của hắn, vì sao cha mẹ hắn lại phải đi lánh nạn? Vì sao không ở lại nhà mình? Chỉ có một khả năng, Tà Thần tông, không phải là nhà của hắn!

Hắn sinh ở Tà Thần tông, cha hắn sinh ở Tà Thần Tông, cha hắn nói nếu có cơ hội thì đi nhận truyền thừa của Tà Thần tông, nhưng thật sự không có ý nghĩa gì!

Phượng Dao ở phía sau choáng váng!

"Nếu ngươi đã có năng lực này, vì sao lại để một người chạy đi?"

Phượng Dao hỏi.

Nàng không hiểu.

"Ta muốn để bọn họ sống trong run sợ!"

"Ngươi không sợ bọn họ đến giết ngươi sao?"

"Vậy xin hỏi, Thiên Thần cảnh bị ta một chiêu giết chết, bọn họ dựa vào cái thá gì dám đến tìm ta?"

"Có lí!"

Phượng Dao gật gật đầu.

Diệp Thiên Dật cười cười nhìn Thi Gia Nhất.

"Đồ khốn!"

Thi Gia Nhất không chịu nổi bước tới, giang tay ôm chầm lấy Diệp Thiên Dật.

"Xin lỗi......."

Nàng khẽ giọng nói một câu.

"Mẹ kiếp, ngươi là ai! Ngươi rốt cuộc là ai! Ngươi mau chóng ra khỏi cơ thể của Thi bảo bảo, quá đáng sợ rồi, ngươi rốt cuộc là ai!"

Thi Gia Nhất: ???

Đũy mọe!

"Cút!"

Nàng buông Diệp Thiên Dật ra rồi mắng một câu!

"Hì hì........." Diệp Thiên Dật cười gãi gãi đầu.

Vẫn Thi Gia Nhất thế này thoải mái hơn.

"Tiểu Anh Vũ."

Diệp Thiên Dật nhìn Tiểu Anh Vũ.

"Chủ nhân papa..........." Tiểu Anh Vũ bổ nhào vào lòng Diệp Thiên Dật.

"Vừa nãy ngại quá, ta không khống chế được bản thân." Diệp Thiên Dật đáp một câu.

Đôi mắt đẹp của Phượng Dao nhìn vào Diệp Thiên Dật.

"Ngươi rốt cuộc là làm sao làm được?"

Nàng rất muốn biết.

"Không nói cho ngươi biết!"

"Ngươi!"

Phượng Dao cắn răng!

"Được! Về trước đi!"

Soàn soạt _______

Trong chớp mắt, bọn họ biết mất tại chỗ!

Mà Tà Hoàng tông bị diệt rồi, chuyện này trong nháy mắt càn quét Bát Hoang!

Tất cả mọi người nghe đến chuyện này đều cảm thấy là tin giả, không thể nào, mãi cho đến khi có người phát đoạn video Tà Hoàng tông bị biến thành đống đổ nát lên, tràn đầy thi thể, mọi người mới tin!

Nhưng, là ai làm?

Thế mà lại không một ai biết, bởi vì những người biết đều chết cả rồi.

Người của Tà Hoàng tông chắc chắn có người còn sống, nhưng những người may mắn còn sống đó đâu có ai nhìn thấy Diệp Thiên Dật?

Người duy nhất còn sống đã chạy đến Chúng Thần Chi Vực rồi!

.............

"Chị ơi chị ơi chị ơi!"

Trên đảo Thánh Tâm Thiên, Hàn Nhụy kích động chạy tới!

"Chuyện gì?"

Hàn Nhã Nhi lật một cuốn sách ra xem, điềm tĩnh cao quý ngồi ở đó.

“Tà Hoàng tông bị diệt rồi."

Hàn Nhã Nhi gấp sách lại, chau mày!

"Cái gì? Ai có thể diệt Tà Hoàng tông?"

"Không biết, ngươi xem nè, còn có cả video, người này không phải tông chủ Tà Hoàng tông sao?"

Hàn Nhã Nhi liếc qua một cái, lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, cau mày lại!

"Thật là bị diệt rồi?"

Tà Hoàng tông bị diệt đối với nàng mà nói là một chuyện tốt, bởi vì Tà Hoàng tông bình thường là kẻ địch của mấy người nàng, theo nguồn tin đáng tin cậy, Tà Hoàng tông có lẽ sẽ liên hợp với m Nguyệt tông động thủ với người của nàng!

Mà bây giờ Tà Hoàng Tông bị diệt, cũng tính là một tin tốt.

"Nhưng...... là ai diệt? Thật sự không rõ?"

"Không biết mà!"

"Lẽ nào là một vị cường giả đỉnh cấp từ Chúng Thần Chi Vực đến diệt Tà Hoàng tông?"

Hàn Nhã Nhi chau mày.

"Xác suất cao là như vậy, nên chết đã chết cả rồi, hơn nữa thậm chí còn không có người nào nhìn thấy có bao nhiêu người đại quy mô đến Tà Thần tông, cho nên xác suất cao là rất ít người làm! Khả năng là Tà Thần tông đã chọc giận đến cường giả nào đó................"

"Ừ....... Lúc này ngươi cẩn thận một chút."

"Biết rồi chị đại, đúng rồi, Diệp Thiên Dật bên đó sao rồi? Hắn vẫn chưa quay về sao? Lẽ ra đã về rồi chứ."

Hàn Nhụy hỏi.

Khoan hãy nói, sao nàng lại thấy nhớ tên lưu manh này chứ?

"Không biết."

Hàn Nhã Nhị lắc lắc đầu.

Nàng ray ray huyệt thái dương: "Đế quốc Thiên Phượng cũng động thủ với Đế quốc Thánh Tâm rồi."

Hàn Nhụy cau mày.

"Đoán được, Phượng gia và Hàn gia đời đời kiếp kiếp đều là đối thủ, dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ được, Giang Khuynh Nguyệt chắc chắn sẽ đến tìm nàng giúp đỡ, mà nàng cũng chắc chắn sẽ giúp đỡ, cơ hội tốt như thế, Đế quốc Thiên Phượng không thể nào bỏ qua! Vậy Đế quốc Thánh Tâm......."

Hàn Nhã Nhị thở dài một hơi, đáp: "Chắc không giữ được nữa."

"Vì sao? Cho dù bọn họ liên thủ cũng không đủ để đánh bại Đế quốc Thánh Tâm mà."

Hàn Nhã Nhị đứng dậy, thong thả bước đi rồi đáp: "Đế quốc Thiên Phượng, Đế quốc Thiên Tuyết, Đế quốc Thiên Khải, m Nguyệt tông, Tà Hoàng tông, Bích Hải điện, Hoàng Thiên các, tuy rằng Tà Hoàng tông đã bị diệt rồi, nhưng những thế lực còn lại cộng lại với nhau, còn có khả năng sẽ có những thế lực chưa biết đến, bao gồm Long Thần sơn có thể sẽ ủng hộ Đế quốc Thiên Phượng, chỉ cần cô gái kia đồng ý, sẽ còn có một Long Thần sơn, ngươi nói, Đế quốc Thánh Tâm còn có thể giữ được sao?"

Hàn Nhụy: ???

"Sao lại nhiều thế? Đế quốc Thiên Phượng ta có thể hiểu được, nhưng sao cả Đế quốc Thiên Tuyết và Đế quốc Thiên Khải cũng thế?"

Hàn Nhã Nhị lắc đầu: "Ta cũng không biết rốt cuộc Giang Khuynh Nguyệt đã làm gì, sao nàng lại làm được, không thể không nói, nàng quả thực rất lợi hại!"

"Vậy đồng minh của chúng ta thì sao?" Hàn Nhụy hỏi.

"Trận doanh của đối phương như thế, ngươi cảm thấy đồng minh của chúng ta có bằng lòng ra tay không? Cho dù là bằng lòng đi nữa cũng không dám, cho dù có một hai cái, cũng không đủ." Hàn Nhã Nhị lắc lắc đầu.

"Vậy bây giờ phải làm sao?"

Đôi mắt Hàn Nhã Nhị băng lãnh sát khí, còn có một chút kiêu ngạo.

"Nếu đã đến, vậy thì ta cũng muốn để bọn họ phải trả giá bằng máu!"

"Không được!"

Hàn Nhụy lắc đầu.

"Tuyệt đối không được! Chị à, chúng ta bỏ cuộc đi, ta không thể để ngươi xảy ra chuyện được!" Hàn Nhụy nắm lấy tay nàng.

"Cha mẹ liều chết để gầy dựng giang sơn, ta muốn bảo vệ cơ nghiệp của bọn họ!"

Đôi mắt đẹp của Hàn Nhã Nhị nhìn về phía Hàn Nhụy nối: "Việc nối dõi của Hàn gia, giao cho ngươi."

"Nếu ngươi mà chết, thì ta sống tiếp thế nào đây? Ta cũng là một thành viên của Hàn gia, trận chiến này, ta cũng tham gia!"

Hàn Nhụy nắm chặt đôi bàn tay nói!

"Không! Ngươi không được làm thế!"

"Nếu ngươi đánh, ta cũng đánh!"

Hàn Nhã Nhị nhìn Hàn Nhụy, cau mày!

"Đừng ép ta đưa ngươi vào Thần Ma Đạo." Hàn Nhã Nhị lạnh lùng nói!

"Ta không chịu!"

Sau đó Hàn Nhụy chạy đi.

"Tiểu Nhụy!"

Hàn Nhã Nhị gọi với theo một tiếng, sau đó thở dài một hơi.

Mà phía bên kia, Diệp Thiên Dật bọn họ đã về đến thành Phượng Hoàng Thiên, Thi Gia Nhất và tiểu Anh Vũ về nhà trước rồi, nói bọn họ đến chỗ Phượng Dao nhưng bị Thi Gia Nhất cự tuyệt.

Bình Luận (0)
Comment