Diệp Thiên Dật ở chỗ của Phượng Dao, khổ sở quay về tới phòng của mình!
Haizzz, hai cô vợ Nữ hoàng lại là kẻ thù không đội trời chung, chuyện này hắn phải làm thế nào đây? Phượng Dao đã nhượng bộ rồi, nhưng Diệp Thiên Dật còn không biết phải nói thế nào với Hàn Nhã Nhi bên kia đây.
Diệp Thiên Dật gọi video qua cho Hàn Nhã Nhi.
Hàn Nhã Nhi đang bàn bạc gì đó với một đám người của hoàng thất, thấy cuộc gọi video của Diệp Thiên Dật, nàng do dự một chút.
"Các vị bàn bạc trước đi, bổn đế có chút việc."
Nói xong nàng đi ra ngoài!
Đúng vậy, đối mặt với nguy cơ lớn như vậy, dù là trong thời gian làm việc của mình nàng vẫn bớt ra thời gian để đi nhận cuộc gọi của Diệp Thiên Dật.
"Chuyện gì thế?"
Hàn Nhã Nhi ngồi ở trong hoa viên, trong màn hình nhìn thấy Diệp Thiên Dật đang nằm trên giường.
"Vợ Nữ hoàng."
Hàn Nhã Nhi nhíu mày!
Bỏ đi bỏ đi... tùy ý cho hắn gọi đi, dù sao hắn cũng không còn bao nhiêu ngày có thể gọi như nậy nữa.
Bởi vì nàng... Hẳn là cũng không còn sống được mấy ngày nữa!
Cuối cùng vẫn là thất bại, ngẫm lại cũng có chút không cam lòng.
"Có việc gì thì nói đi."
Hàn Nhã Nhi rót một ly trà khẽ nhấp một ngụm.
"Ta thích ngươi."
Diệp Thiên Dật sến súa nói.
Hàn Nhã Nhi: "..."
"Không có gì nói thì tắt máy đây, ngươi đừng trở về Đế quốc Thánh Tâm nữa, ta sẽ sắp xếp đưa Tịch Ngàn Vũ và anh rể kia của ngươi đến Đế quốc Thiên Phượng."
Hàn Nhã Nhi nói.
Có thể chính nàng cảm thấy là không còn cơ hội nữa, Diệp Thiên Dật ở lại Đế quốc Thánh Tâm còn có tác dụng gì? Tuy rằng ở lại thiên học viện Thánh Tâm Thiên như trước đây, nhưng Đế quốc Thánh Tâm đã sắp phải đổi chủ rồi, với bối cảnh của hoàng thất, học viện Thánh Tâm Thiên còn có thể tồn tại sao? Không thể!
"Làm sao, ta sống là người của ngươi, chết là ma của ngươi!" Diệp Thiên Dật nhếch miệng cười.
"Không nói nữa."
Hàn Nhã Nhi muốn tắt cuộc gọi.
"Ấy ấy ấy, nói cho ngươi một tin tức tốt."
"Cái gì?"
"Đế quốc Thiên Phượng sẽ không tấn công Đế quốc Thánh Tâm." Diệp Thiên Dật nói.
Hàn Nhã Nhi nhíu mày lại, nhìn Diệp Thiên Dật.
"Là ngươi làm?"
Diệp Thiên Dật nói: "Ngươi cho rằng ta đến Đế quốc Thiên Phượng chỉ là vì tìm bạn? Ngươi nghĩ ta tìm vài người bạn có thể mất bao nhiêu thời gian? Ta là đang giúp ngươi giải quyết mối nguy của Đế quốc Thánh Tâm."
Hàn Nhã Nhi:"..."
Nói thật sự, ngay khoảnh khắc nghe những lời này tim nàng loạn nhịp.
Hắn đi Đế quốc Thiên Phượng là vì... mình sao? Hắn vốn là đã biết chuyện này rồi sao?
Nói thật, cho dù là với nội tâm này của nàng cũng phải run rẩy một chút.
Mà Diệp Thiên Dật tỏ vẻ, cũng không phải, hắn cũng tới nơi này sau đó mới biết được, nhưng nói như vậy dù sao đi nữa cũng giúp hắn tán gái thôi.
Gì? Tra nam? Cái này gọi là trí tuệ! Nhà ngươi tán gái phải dùng một chút biện pháp và thủ đoạn mới được chứ.
"Ngươi làm như thế nào?"
Hàn Nhã Nhi nhíu mày hỏi.
"Bây giờ ta đang ở chỗ của Nữ hoàng Đế quốc Thiên Phượng, ngươi tin không?
"Tin."
Diệp Thiên Dật:"..."
"Ngươi tin tưởng ta như vậy sao?" Diệp Thiên Dật cười cười.
"Còn tạm, ngươi thuyết phục nàng như thế nào?"
Diệp Thiên Dật lắc đầu: "Cũng không có gì, chỉ là nàng nói thế nào cũng phải nhất quyết phân cao thấp cùng ngươi, nàng nói chỉ cần ngươi tới, các ngươi phân thắng bại, mặc kệ ai thua ai thắng, đế quốc của nàng cũng sẽ không động đến Đế quốc Thánh Tâm!"
Hàn Nhã Nhi lộ ra vẻ khiếp sợ.
Tích cách của Phượng Dao nàng biết rất rõ, hai người giằng co nhiều năm như vậy, hai người rất hiểu đối phương, khiến nàng bỏ qua cơ hội này? Đây là chuyện không có khả năng, ít nhất nàng cho là không có khả năng, Diệp Thiên Dật rốt cuộc làm cái gì?
Cũng không có làm gì, chỉ là ấy ấy mà thôi.
"Ý của ngươi thế nào?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
"Ta đi."
Hàn Nhã Nhi nói.
"Vậy ngươi phải nghe ta nói."
"Hửm?"
"Nhưng mà ta phải hỏi trước một câu, ân oán của các ngươi, ngươi có thể buông xuống được không?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
"Có thể!"
Hàn Nhã Nhi thản nhiên nói: "Đây vốn dĩ là ân oán giữa tổ tiên, ta cũng không muốn nhiều thế hệ bị ân oán này ràng buộc vĩnh viễn, nhưng muốn buông xuống là chuyện rất khó khăn."
"Ngươi đều đã nói như vậy thì không có việc gì rồi, khi nào thì đến?"
"Sáng sớm ngày mai."
"Được! Ta chờ ngươi! Hôn một cái."
Lạch cạch ——
Hàn Nhã Nhi tắt cuộc gọi.
Nàng ngồi ở chỗ kia thật lâu không thể bình tĩnh lại được!
Diệp Thiên Dật, quả nhiên là làm cho nàng hoàn toàn không thể nhìn thấu.
Hắn làm được chuyện mà trong mắt nàng là hoàn toàn không có khả năng...
Đệ tử của Yêu Hậu, thật sự tất cả đều nghịch thiên như vậy sao?
Nhưng nàng còn không biết, Diệp Thiên Dật thậm chí là Tà đế!
Chỉ là...
Cho dù Đế quốc Thiên Phượng không đánh, thì những thế lực khác cũng đủ để tiêu diệt Đế quốc Thánh Tâm... Nhưng mà có thể ít đi một cái thì sẽ nhiều hơn một phần hi vọng không phải sao?.
...
"Cái gì? Tà Hoàng Tông bị diệt rồi?"
Hoàng Lâm Vũ lộ ra vẻ giật mình.
"Đúng vậy, các cường giả đều đã chết!"
"Ai làm?"
"Không biết!"
Hoàng Lâm Vũ chau mày.
Chẳng nhẽ là Diệp Thiên Dật làm?
Không hiểu vì sao tự nhiên hắn lại nghĩ đến Diệp Thiên Dật? Bởi vì Diệp Thiên Dật giết u Thế Thiên, bình thường hẳn là Tà Hoàng Tông giết Diệp Thiên Dật mới đúng chứ, nhưng cứ cố tình tại vào ngay lúc này, Tà Hoàng Tông lại bị tiêu diệt rồi, chẳng lẽ là bối cảnh phía sau lưng Diệp Thiên Dật?
Hắn có bối cảnh gì? Không thể nào? Ngay cả Tà Hoàng Tông đều có thể tiêu diệt? Hắn không quá tin tưởng.
" Diệp Thiên Dật chết chưa?"
Sau đó Hoàng Lâm Vũ hỏi.
"Không biết, không thấy bất kì tung tích gì của hắn, không thấy hắn xuất hiện ở trong thành Phượng Hoàng Thiên."
Hoàng Lâm Vũ chậm rãi bước đi vài bước.
Hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ .
Chẳng lẽ Diệp Thiên Dật còn ở trong thiên lao thành Phượng Hoàng Thiên sao? Nhưng mà, hắn chính là có được tin tức, trưởng lão của Tà Hoàng Tông từng đến thành Phượng Hoàng Thiên tìm Nữ hoàng Thiên Phượng, sau đó... Tiếp sau đó đã xảy ra cái gì hắn cũng không biết, hắn chỉ biết là Tà Hoàng Tông bị tiêu diệt rồi!
Là Đế quốc Thiên Phượng làm sao? Có lẽ Đế quốc Thiên Phượng có thực lực này, nhưng tuyệt đối không thể tiêu diệt Tà Hoàng Tông một cách nhẹ nhàng như vậy được.
Lúc đó những người của Tà Hoàng Tông nhìn thấy Diệp Thiên Dật đều đã chết rồi, những người cấp cao, đệ tử đều cảm thụ được sự khủng bố của linh lực thiên địa, bọn họ cũng không dám đi lên, đợi đến lúc bọn họ đi lên, nhóm người Diệp Thiên Dật cũng đi rồi, cho nên, thiệt tình không có ai biết.
"Ừm, cứ biết vậy đi!"
...
Đêm đó, Diệp Thiên Dật xông đến phòng của Phượng Dao, nhưng hắn không xông vào được!
Thực lực của cô gái này quá mạnh mẽ, Diệp Thiên Dật căn bản không vào được? Hắn muốn làm chút chuyện gì cũng không làm được!
Cuối cùng Diệp Thiên Dật xám xịt quay về phòng của mình!
Sáng sớm ngày hôm sau, Hàn Nhã Nhi đến thành Phượng Hoàng Thiên của Đế quốc Thiên Phượng, đi tới đế cung!
"Nữ hoàng bệ hạ!"
Một cô gái xinh đẹp chạy tới trước mặt Phượng Dao.
"Chuyện gì?"
"Nữ hoàng của Đế quốc Thánh Tâm đến."
Phượng Dao nhíu mày, nhìn thoáng qua Diệp Thiên Dật ở bên người.
Nàng thật sự đến rồi?
"Đã biết, đưa nàng lại đây!"
"Vâng!"
Phượng Dao nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật nhìn thấy ánh mắt của nàng, sau đó nói: "Bà chị à, không phải ngươi bảo ta gọi nàng tới hay sao?"
"Đúng thế! Nhưng ngươi nhớ kỹ, nếu ngươi nói mối quan hệ ta và ngươi ra thì ngươi chết chắc!"
Diệp Thiên Dật: "..."
Cô nàng kiêu ngạo, đến lúc này rồi mà vẫn kiêu ngạo!