Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1005 - Chương 1004: Cụ Tượng Hóa Thiên Hồn

Chương 1004: cụ tượng hóa Thiên Hồn Chương 1004: cụ tượng hóa Thiên HồnChương 1004: cụ tượng hóa Thiên Hồn

Trong hư không.

"Xoát!" Mấy thân ảnh ngăn cản Tuyệt Mệnh Cốc đang vượt qua hư không.

"Các vị đạo hữu, các ngươi định đi đâu vậy?"

"Rời khỏi Tứ Phương Đại Lục!" Nghe được câu trả lời này, người cầm đầu nhíu mày nói: "Người Đưa Tang cường thế đột kích, chúng ta chỉ có thể đồng tâm hiệp lực mới có thể chống đõ."

"Chư vị rời đi vào thời điểm mấu chốt, chẳng lẽ không sợ Người Đưa Tang tìm các ngươi gây phiền phức sao?" "Tuyệt Mệnh Cốc có thể sừng sững nhiều năm, không phải bất cứ ai hoặc bất cứ thế lực nào có thể lay chuyển được” "Lúc trước giao Người Đưa Tang cho các ngươi, nhưng các ngươi lại nhần từ nương tay không giết hắn."

"Hiện giờ Người Đưa Tang trốn thoát, Tuyệt Mệnh Cốc không nhúng tay vào vũng nước đục này."

Nói xong, Tuyệt Mệnh Cốc trực tiếp biến mất trong hư không.

Thấy thế, thân ảnh câm đầu sắc mặt âm trầm như nước, một người trong đội ngũ cảng là oán giận nói: "Tuyệt Mệnh Cốc này cũng quá biết tính toán đi, bọn hắn không dám giết Người Đưa Tang lại bảo chúng ta giết."

"Lẽ nào bọn hắn quên rằng, lúc bắt Người Đưa Tang, bọn hắn là bên xuất lực nhiều nhất sao?"

Nghe nói như thế, người cầm đầu phất phất tay mở miệng nói: "Nói cái øì cũng vô dụng, kết giao xa đánh gần, thủ đoạn của Người Đưa Tang thật là diệu!"

"Hiện tại việc cấp bách chính là tổ chức Đại Hội Giới Chủ, mau chóng để Giới Chủ gánh chịu Thiên Mệnh."

"Không có người khống chế toàn cục, Tứ Phương Đại Lục thủy chung là năm bè bảy mảng."

Tại Tứ Phương Đại Lục.

Trần Trường Sinh mang theo Phù Dao cùng với Trương Chấn chậm rãi đi dạo.

Lúc này, tín vật của Phù Dao có phản ứng.

Sau khi kiểm tra tin tức một chút, Phù Dao mở miệng nói: "Thuộc hạ của ta đều đã bị diệt." "Bách Lý Trường Không vả Diệp Phong bị trọng thương, Tư Mã Lan càng suýt chút nữa đã mất mạng.

Nghe được tin tức này, Trần Trường Sinh câm một cây gậy quơ lung tung nói: "Bọn người Từ Diêu thì sao? Ta đã nói với ngươi, bảo ngươi không được nương tay.'

"Đương nhiên không có nương tay, dựa theo tình huống bình thường, ngoại trừ Tô Hữu cùng với Từ Diêu, những người khác đều phải chết. Nhưng vào thời khắc quan trọng, có người đã ra tay giúp đỡ. Thế lực này ta không rõ, hình như không phải là người của bốn đại tông môn”

Nghe vậy, Trần Trường Sinh nhướng mày.

"Hẳn là người của Bạch Thu Nương, nữ nhân ngu ngốc này thiếu chút nữa làm hỏng đại sự của ta, xem ra còn phải cảnh cáo một chút."

"Là Bạch Thu Nương Ám Dạ Chi Vương sao?"

"Không sai."

"Ha ha ha!"

"Ngươi ra tay thật nhanh, lúc trước ta cũng từng tiếp xúc với nàng, thế nhưng nàng không để ý tới ta. Không để ý đến Phù Dao, Trần Trường Sinh quay đầu nhìn về phía Trương Chấn nói: "Đánh chết Vương Hải ngươi bị thương tương đối nghiêm trọng, qua nhiều ngày như vậy, ngươi khôi phục thế nào rồi?"

"Lại nhận nhiệm vụ nữa cũng không thành vấn đề, cho nên lần này ngươi muốn giết ai?" "Diệp Minh Kiệt!"

Nghe cái tên này, vẻ mặt của Trương Chấn rốt cuộc có biến hóa.

"Nhiệm vụ này ta không nhận, bởi vì hiện tại ta không có nắm chắc"

"Ta sẽ nghĩ cách xử lý Thiên Niên Băng Thiêm trên người hắn, ngươi chỉ cần đối phó một mình hắn là được." "Nguy hiểm vẫn là quá lớn, ta không có nắm chắc."

"Vậy nếu như ta dạy ngươi phương pháp thức tỉnh song Thiên Hồn, ngươi có thể nắm chắc bao nhiêu phần”

Nghe lời này, Trương Chấn có chút kinh ngạc nhìn Trần Trường Sïnh.

Hắn đến Tứ Phương Đại Lục cũng đã được một thời gian, đối với thường thức của Tứ Phương Đại Lục hắn cũng hiểu biết không sai biệt lắm. Nhưng Tứ Phương Đại Lục chưa bao giờ có song Thiên Hồn!

Thấy Trương Chấn không trả lời, Trần Trường Sinh không kiên nhẫn nói: "Ngươi rốt cuộc có nắm chắc hay không, không nắm chắc ta sẽ đổi nØưỜi."

"Thiên Hồn giúp ích cho ta rất nhiều, nếu thêm một Thiên Hồn nữa, ta có ba phần nắm chắc giết được đối phương" "Vậy là đủ rồi!" Nói xong, Trần Trường Sinh nhìn về phía Phù Dao.

"Chân Linh của Trương Chấn có vấn đề, cho nên không có cách nào cụ tượng hóa Thiên Hồn, ngươi hãy giúp hắn một tay.

Đối với giọng điệu ra lệnh của Trần Trường Sinh, Phù Dao bĩu môi nói: "Ta dựa vào cái gì mà giúp hắn”

"Giúp Trần Trường Sinh ngươi, đó là xuất phát từ tình cảm, xuất phát từ giao dịch, ta cũng không phải thủ hạ của ngươi, ngươi dựa vào cái øì chỉ huy ta.

"Hơn nữa, cụ tượng hóa Thiên Hồn cần dựa vào sự cố gắng của bản thân, một người ngoài như ta lấy cái gì giúp hắn." Nhìn thái độ lười nhác và thờ ơ của Phù Dao, Trần Trường Sinh khinh thường nói: "Trong các đại cảnh giới hệ thống Khổ Hải đều có thiên kiêu kiệt xuất, ở Khổ Hải cảnh, Thần cảnh, Tiên Tôn cảnh, cùng với Tiên Vương cảnh, Hoang Thiên Đế đều hoàn toàn xứng đáng đệ nhất"

"Nhưng chỉ có Động Thiên cảnh, Hoang Thiên Đế là không thể lấy được quán quân.

"Nhìn chung thiên hạ, thành tựu ở Động Thiên cảnh, không ai có thể vượt qua hai huynh đệ các ngươi."

"Thư sinh ở Bản Ngã cảnh đi rất xa, Mệnh Đăng cảnh thứ hai, Thân Thức cảnh thứ ba"
Bình Luận (0)
Comment