Chương 1006: cao hứng
Chương 1006: cao hứngChương 1006: cao hứng
"Ta không phải cực đoan, ta chỉ là không muốn phụ lòng những ngày tháng tuổi trẻ đầy nhiệt huyết.
"Nếu như ta lựa chọn sống sót an toàn, vậy ta sẽ không đi theo tiên sinh tới nơi này." "Tuy rằng các ngươi ngoài miệng nói con đường phía trước quá khó khăn, nhưng các ngươi lại không chùn bước xông về phía trước." "Nếu không phải vì ngụm khẩu khí trong lòng kia, các ngươi cần gì phải chịu khổ như vậy?"
Nghe lời này, mọi người đều hiểu ý cười một tiếng. Xuất thân danh môn, thiên phú đỉnh cấp, bối cảnh cường đại, tất cả điều kiện đều đủ để cho đám người Từ Diêu sống an ổn cả một đời.
Nhưng khi nghe thấy có thể đi chinh chiến ở một thế giới khác, mọi người đều từ bỏ cuộc sống an ổn kia.
Không vì công danh lợi lộc, không vì vinh hoa phú quý, chỉ vì một ngụm nhiệt huyết thiếu niên trong lòng.
"Được rồi, bí pháp đã có, mọi người tranh thủ thời gian tìm hiểu đi” “Trong khoảng thời gian này, e rằng phải làm phiền Kiếm Phi hộ pháp cho chúng ta rồi” Nghe vậy, Kiếm Phi liền nói: "Các ngươi cứ yên tâm tìm hiểu, sẽ không có ai quấy rầy các ngươi."
Ngay sau đó, mọi người lại thương thảo một ít chuyện, Kiếm Phi cũng đi ra ngoài phòng duỗi lưng một cái.
Hít một hơi thật sâu không khí trong lành, trái tim yên lặng thật lâu của Kiếm Phi rốt cuộc cũng tỏa ra một tia sinh cơ.
Trước khi gặp được Trần Trường Sinh, Kiếm Phi vẫn luôn trốn đông trốn tây. Trong nhận thức của hắn, chỉ có cẩn thận và đề phòng. Nhưng ở cùng với đám người Từ Diêu lâu ngày, trái tim thiếu niên của Kiếm Phi lại một lần nữa đập mạnh.
Tuy rằng chuyện đám người Từ Diêu làm không toàn diện như vậy, nhưng trên người bọn họ có khí tức thanh xuân mà mình mất đi.
Tiên sinh luôn nói thế gian không có đúng sai, chỉ có thiếu niên mới luận đúng sai. Nhưng chính là bởi vì thiếu niên luận đúng sai, cho nên bọn họ mới hăng hái như vậy. Không có cân nhắc lợi hại, không có lục đục với nhau, chỉ có trường kiếm ba thước và một bình rượu đục. Trường kiếm ba thước vạch trần mọi bất công, một bình rượu đục nhìn thấu hết đắng cay ngọt bùi.
Đây mới là cuộc sống mà thiếu niên muốn!
Nghĩ đến đây, Kiếm Phi chép miệng nói: "Hoá ra khi cao hứng, thật sự sẽ muốn ăn thứ øì đó, thảo nào tiên sinh lại thích ăn hoa quả như vậy." Nói xong, Kiếm Phi quay người đi về phía một khu
chợ. ...
Một nơi nào đó ở Tứ Phương Đại Lục.
"Không cần phải để ý tới thân thức của ta, chỉ cần cảm ngộ Thiên Hồn của ngươi là được." "Thần thức của ta chỉ là mô phỏng ra một thức hải cho ngươi, muốn ngưng tụ Thiên Hồn, ngươi cần dựa vào chính mình"
Nghe Phù Dao chỉ điểm, trường đao lơ lửng trước mặt Trương Chấn bắt đầu thực thể hóa từng chút một. Cụ tượng hóa Thiên Hồn, yêu cầu đối với thần thức vô cùng Cao.
Chân Linh của Trương Chấn bị hao tổn, cho nên không thể vận dụng quá nhiều thần thức, mà Phù Dao thì cung cấp cho hắn một lượng lớn thần thức cần thiết để cụ tượng hóa Thiên Hồn.
Cách làm này nhìn như đơn giản, nhưng áp dụng lại là muôn vàn khó khăn.
Thức hải là một trong những nơi phức tạp nhất, huyền diệu nhất của sinh linh. Đừng nói là thần thức của những người khác rót vảo, coi như là mình không cẩn thận cũng có khả năng tạo thành tổn thương.
Dùng thần thức của mình trợ giúp người khác cụ tượng hoá Thiên Hồn, thủ đoạn này chỉ có Phù Dao tu luyện Động Thiên cảnh tới cực hạn mới có thể làm được.
"Ông" Trường đao ngưng tụ xong, Phù Dao chậm rãi rút thần thức của mình ra.
Nhìn Trương Chấn vẫn còn đang ngồi ngưng tụ Thiên Hồn, Trần Trường Sinh mở miệng nói: "Tình huống thế nào?"
"Cụ tượng hóa đã hoàn thành, tiếp theo cần chính hắn củng cố.'
"Dùng tu vi của hắn củng cố Thiên Hồn không tán không phải vấn đề lớn gì, nhưng Thiên Hồn của hắn chung quy là ta giúp hắn ngưng tụ, về sau chỉ sợ phải tán công trùng tu.
"Vấn đề không lớn, chờ chữa khỏi bệnh cho hắn, loại chuyện nhỏ cụ tượng hóa một lần nữa này không làm khó được hắn”
Nghe vậy, Phù Dao nhìn thoáng qua Trần Trường Sinh, cười nói: "Hiện tại rốt cuộc ta cũng biết, vì sao ngươi luôn thích lăn lộn cùng với những tiểu tử này."
"Vì sao?"
"Bởi vì trên người bọn họ có sự xông pha không sợ hãi của những chú nghé mới sinh" "Nói thật, bọn họ thật sự rất giống ngươi trước kia, cũng rất giống ta trước kia”
Nói xong, Phù Dao tìm một tảng đá lớn ngồi xuống, Trần Trường Sinh cũng tùy ý ngồi ở một bên.
"Xem ra hôm nay tâm tình ngươi rất tốt. "Vậy được, ngươi nói, ta nghe." Liếc Trần Trường Sinh một cái, Phù Dao thản nhiên nói: "Nhớ ngày đó, quy tắc phát sinh biến hóa, đủ loại thiên kiêu tâng tầng lớp lớp. "Những tồn tại cường đại đó cũng muốn kiếm một chén canh từ thời đại mới.”
"Ta và Trương Bách Nhẫn đều được coi là sinh ra theo thời thế, Trương Bách Nhẫn bởi vì thời đại mới mà xuất thế, ta bởi vì thời đại mới được chọn trúng"