Chương 1008: Diệp Hỏng
Chương 1008: Diệp HỏngChương 1008: Diệp Hỏng
"Lá gan của ngươi vẫn lớn giống như trước, 'trải qua ngàn vạn sóng gió, trở về vẫn là thiếu niên, câu này dùng ở trên người ngươi rất thích hợp.
Nói xong, hai người Trân Trường Sinh cùng với Phù Dao nhìn nhau cười, sau đó cùng nhau giơ lên linh quả trong tay.
Cảm giác đó giống như hai cố nhân nâng ly hoài niệm quá khứ đã qua.
"Vèol"
Trần Trường Sinh ném linh quả trong tay đi, sau đó lấy ra linh quả khác vui vẻ ăn. Thấy thế, khuôn mặt Phù Dao lập tức đen lại.
"Có cân phải đề phòng ta như vậy không?"
"Ta không đến mức làm ra loại thủ đoạn hạ độc này chứ?" "Giao tình thì giao tình, nên phòng vẫn phải phòng, ta cũng không phải chưa từng làm qua chuyện hạ độc, ta làm sao biết ngươi có hạ độc hay không?"
"Vừa rồi ta đã nói rồi, ta không còn tuổi trẻ khí thịnh như năm đó, thứ ngươi đưa cho ta, ta đương nhiên không dám ăn."
Phù Dao: "..."
Ngươi quả nhiên vẫn bỉ ổi như trước đây. ...
Tại trụ sở tạm thời của Vạn Thú Tông.
"Hút!" Kiếm Phi cầm một bát mì ăn ngấu nghiến.
Lúc này, một thân ảnh xinh đẹp đi tới trước mặt hắn.
"Xin hỏi đây là trụ sở tạm thời của Vạn Thú Tông không?" "Ta muốn tìm Kiếm Phi." Nghe vậy, Kiếm Phi mờ mịt ngẩng đầu, trong miệng còn ngậm mấy sợi mì.
Đứng trước mặt hắn là một nữ tử tướng mạo thanh tú, khí chất văn nhã có vài phần cảm giác tiểu muội muội nhà bên. "Hút!" Hút sợi mì bên miệng vào trong miệng, Kiếm Phi mở miệng nói: "Ngươi tìm Kiếm Phi làm gì?"
"Là thế này, trưởng lão trong tộc dự định gả ta cho Kiếm Phi, ta muốn xem hẳn trông như thế nào?"
Kiếm Phi: 2222
"Ngươi là người của tông môn nào." "Ta tên là Diệp Hồng, cũng là người của Vạn Thú Tông, nhưng ta không thường xuyên lộ điện, nhưng ngươi chắc là biết ca ca ta, hắn tên là Diệp Phong."
Nghe nàng nói vậy, Kiếm Phi lập tức nhớ ra.
Lúc trước ở hội trường, Diệp Phong khiêu chiến Tô Hữu cùng với Quỷ Đạo Nhiên, mục đích chính là vì chọn cho muội muội mình một vị hôn phu.
"Hóa ra là Diệp tiểu thư, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu." "Nhưng chuyện này có phải là có hiểu lầm gì hay không, ta nghe nói Tư Mã Lan của Huyền Vũ Tông đã coi trọng Kiếm Phi. Vạn Thú Tông làm sao lại gả ngươi cho Kiếm Phi" Đối mặt với lời nói của Kiếm Phi, Diệp Hồng hơi cúi đầu nói: "Lan tỷ tỷ quả thật thích Kiếm Phi, nhưng sau đó trải qua sự thương lượng giữa Vạn Thú Tông và Huyền Vũ Tông." "Tất cả trưởng lão nhất trí quyết định Lan tỷ tỷ nên gả cho Tô Hữu, mà ta thì phải gả cho Kiếm Phi"
"Ta đã hỏi ca ca, hắn nói Kiếm Phi là một nam tử có trách nhiệm có dũng khí, nếu như ta gả cho hắn, là một lựa chọn rất không tệ-
"Đúng rồi, đại ca tên là gì" Nhận được câu trả lời này, mí mắt Kiếm Phi bắt đầu giật giật điên cuồng.
“Ta tên Quỷ Đạo Nhiên, Kiếm Phi đang bế quan ở bên trong, chờ sau khi hắn đi ra, ta chỉ cho ngươi xem thì ngươi sẽ biết”
"Thì ra ngươi chính là thiên tài đã sử dụng Thiên Hồn dung hợp!"
"Nghe nói Thiên Hồn dung hợp nhất định phải tâm ý tương thông với một người khác, ngươi hẳn là rất yêu sư muội của ngươi đi."
"Đó là nhất định, hai chúng ta từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã."
Đang nói, Tô Hữu đi ra từ trong phòng.
Nhìn thấy Kiếm Phi, Tô Hữu vừa định mở miệng, Kiếm Phi nhanh chóng lên tiếng trước. "Ngươi làm việc sao lúc nào cũng quên trước quên sau, hộp kiếm của ngươi rơi ở chỗ ta này."
Nói xong, Kiếm Phi trực tiếp đưa hộp kiếm trên lưng cho Tô Hữu.
Nhìn hộp kiếm trong tay, Tô Hữu ngây người.
"Đừng đứng ngây ra đó nữa, ta giới thiệu cho ngươi một chút, vị này là muội muội của Diệp Phong, Diệp Hồng”
Nhìn thấy khí chất nho nhã và gương mặt đẹp trai của Tô Hữu, Diệp Hồng cúi đầu đưa một cái khăn tay qua, sau đó nhỏ giọng nói: "Ngươi so với lời đồn còn phong độ hơn” Nói xong, Diệp Hồng chạy đi. Nhìn chiếc khăn tay và hộp kiếm đột nhiên xuất hiện trong tay, Tô Hữu lúc này đầu óc hoàn toàn mơ hồ.
"Đây là tình huống øì?"
"Tiểu cô nương người ta coi trọng ngươi!"
"Nhưng ta chưa từng gặp nàng”
"Diệp Phong ở trong hội trường Vạn Thú Tông, chính là muốn chọn hôn phu cho muội muội hắn, ngươi quên rồi à?"
"Ngươi đẹp trai như vậy, biểu hiện lại tốt như vậy, Diệp Phong dắt dây tơ hồng cho muội muội hắn là rất bình thường” Nghe nói như thế, Tô Hữu lập tức cười khổ nói: "Ta không thích loại thông gia này, hôm nào ta đi tìm Diệp Phong nói một chút."
"Ngươi đúng là người tuyệt tỉnh, cô nương người ta khen ngươi, rõ ràng là để mắt ngươi."
"Quay đầu liền cự tuyệt, điều này làm tổn thương trái tim người ta biết bao."
"Cho dù muốn từ chối, ngươi cũng nên chờ hai ngày."
Nghe vậy, Tô Hữu gật đầu nói: "Vậy được, tìm thời gian ta sẽ nói rõ rảng với nàng"
"Vậy mới đúng chứ"
"Đúng rồi, ngươi tìm ta có chuyện gì?"
“[ín vật của ngươi rơi vào trong phòng, Tư Mã Lan hình như có việc tìm ngươi."