Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 1014 - Chương 1013: Ghê Tớm

Chương 1013: ghê tớm Chương 1013: ghê tớmChương 1013: ghê tớm

"Không phải chứ, sao lại kéo lên người ta, ta dám thề với trời, ta thực sự không có cảm giác øì với muội muội ngươi." "Nếu muội muội ngươi thật sự gả cho ta, vậy nàng nhất định sẽ không hạnh phúc."

"Vậy ta sẽ làm thịt ngươi!" Giọng điệu của Diệp Phong trở nên có chút lạnh như băng.

"Nếu quả thật đến thế cục không thể xoay chuyển, Tư Mã Lan nghĩ như thế nào ta không quản được."

"Nhưng ta nhất định phải làm cho muội muội ta sống hạnh phúc, trong số những người ta quen biết, ta chỉ chọn trúng ngươi và Tô Hữu."

"Tô Hữu không thành công được, thì ngươi phải đảm nhận, đến lúc đó mặc kệ ngươi là thật lòng cũng tốt, giả ý cũng được."

"Chỉ cần muội muội ta chịu nửa điểm ủy khuất, ta liền tìm ngươi tính số."

"Không đối phó được với tông môn, ta còn không đối phó được với ngươi sao?"

Lời này vừa nói ra, Kiếm Phi nhất thời không biết nói gì. "Những người các ngươi làm sao lại như vậy, đừng luôn chọn quả hồng mềm mà bóp chứt"

"Thêm nữa ta thật sự không rảnh, ta đang hộ pháp cho bọn họ”

Nhìn dáng vẻ ủy khuất của Kiếm Phi, giọng điệu của Diệp Phong cũng mềm xuống. "Kiếm Phi, ta biết làm như vậy có chút ép buộc, nhưng ta thật sự chỉ có một muội muội như vậy.

"Nếu có thể giúp nàng tìm được một người để gửi gắm cả đời, hơn nữa là người nàng thích, ta nguyện ý trả giá hết thảy." "Lời ta nói vừa rồi quả thật hơi nặng, ta xin lỗi ngươi."

Nói xong, Diệp Phong hành một đại lễ trước Kiếm Phi. Nhìn qua Diệp Phong khom lưng trước mắt mình, trong lòng Kiếm Phi không có tức giận, cũng không có bất kỳ không kiên nhẫn nào.

Lúc này, Kiếm Phi chỉ cảm thấy Diệp Phong rất đáng thương.

Không sai, hiện tại Diệp Phong chỉ có thể dùng hai chữ đáng thương để hình dung. Làm đệ nhất thiên kiêu Vạn Thú Tông, tài năng cùng với thiên phú của Diệp Phong đều là không thể bắt bẻ.

Dù tương lai hắn có khả năng trở thành đối thủ của mình, mình vẫn rất kính nể người này, nhưng chính là một thiên kiêu có tư cách khinh thường quần hùng như vậy, lại khom lưng ở trước mặt mình.

Thiên hạ to lớn, sinh linh ngàn vạn, nhưng ở trong nhiều người như vậy, lại không có một người nào là Diệp Phong đáng giá tin cậy. Ngược lại, mình lại có một đám bằng hữu có thể tin cậy. Bất kể là Trương Chấn lạnh lùng hay là tiên sinh nhìn như không đứng đắn, bọn họ đều là người đáng để mình phó thác tất cả.

Bởi vì mình tin tưởng, chỉ cần bọn họ tiếp nhận hứa hẹn, cho dù phía trước có núi đao biển lửa, bọn họ cũng sẽ không nhíu mày một cái. Nghĩ đến đây, Kiếm Phi mở miệng nói: "Ta biết hôm nay ngươi tới tìm ta, chắc chắn không phải để ta đi hộ tống muội muội của ngươi."

"Ta cũng không rõ lắm trình độ bế quan của Tô Hữu, ta nhiều nhất chỉ có thể giúp ngươi đi vào hỏi một chút” "Hắn có nguyện ý đi hay không đó là chuyện của hắn" "Nếu như hắn thật sự không muốn đi, vậy ta cũng không có cách nào."

"Mặt khác, ta phải nói chân tướng cho Tô Hữu, ban đầu vốn chỉ là một trò đùa, tiếp tục nháo nữa sẽ thành phiền toái"

"Đa tạt"

Diệp Phong một lần nữa hành một đại lễ đối với Kiếm Phi, mà Kiếm Phi thì là quay người đi vào gian phòng.

Không lầu sau, Tô Hữu đen mặt đi ra, trong tay hắn thì cầm theo một "thi thể".

"Thật có lỗi, để cho Diệp huynh chê cười rồi.

Đối mặt với lời nói của Tô Hữu, Diệp Phong áy náy nói: "Người nên nói xin lỗi là ta. "Muội muội này của ta tính cách mềm yếu, nếu như sớm nói cho nàng biết chân tướng, nàng chỉ sợ cũng sẽ không đi truy tìm tình yêu trong lòng mình”

"Cho nên chuyện này, xét đến cùng là ta có tư tâm”

Nghe vậy, khóe miệng Tô Hữu cũng co quắp một trận. Bởi vì việc Kiếm Phi làm này, thật sự là quá không chính thống.

Nghĩ đến đây, Tô Hữu suy tư một chút, mở miệng nói: "Gần đây Thanh Long Tông như hổ rình mồi, sao Diệp huynh không hạn chế một chút hành động của lệnh muội đi"

"Bảo nàng không được chạy lung tung đương nhiên không có vấn đề gì, nhưng ở trong đội ngũ Vạn Thú Tông nàng càng nguy hiểm hơn”

"Vạn Thú Tông là dạng gì, đạo hữu hẳn là rõ ràng, muội muội ta huyết mạch xuất chúng, hơn nữa lại là điểm yếu của ta.

"Trong tông môn để mắt tới nàng, không chỉ là thế hệ trẻ tuổi, còn có những người khác”

"Nếu như không có người hộ tống cho nàng, nàng rất có thể sẽ gặp chuyện."

Mặc dù Diệp Phong nói rất uyển chuyển, nhưng Tô Hữu vẫn nghe rõ.

Sau khi biết được tình huống như vậy, trong lòng Tô Hữu cảm nhận được một loại vô cùng ghê tỏm.

Một tông môn! Một tông môn hạng nhất, sao có thể ghê tởm thành bộ dáng này.

Chẳng lẽ vì huyết mạch ưu tú, liền có thể làm một đám súc sinh không có lễ nghĩa liêm sỉ sao?

Nghĩ vậy, Tô Hữu gật đầu nói: "Gần đây gặp một ít bình cảnh, khổ tu cũng không có tác dụng øì quá lớn”

"Nếu Diệp huynh không thoát thân được, vậy ta liền mặt dày tiếp nhận chuyện này."
Bình Luận (0)
Comment