Chương 1025: mồi nhữ
Chương 1025: mồi nhữChương 1025: mồi nhữ
"Cái giá phải trả cưỡng ép đánh giết hắn là quá lớn, ngươi muốn chết, ta không muốn chết.
Nhận được câu trả lời này, đian thương SỜ SỜ ria mép của mình nói: "Trên chiến trường nào có nhiều ví dụ lấy yếu thắng mạnh như vậy, thực lực nghiền ép mới là vương đạo." "Tứ Phương Đại Lục đẳng cấp sâm nghiêm, cho nên bọn hắn vặn thành một sợi dây thừng”" "Nếu như ngươi muốn dựa vào kế ly gián để làm tan rã bọn hắn, chỉ sợ không có khả năng."
"Không phải không có khả năng, là hoàn toàn không thể thực hiện được." Đứa trẻ chăn trâu thập phần khẳng định chấp nhận lời nói của gian thương, thuận miệng nói: "Bốn đại tông môn chung quy là người một nhà, vô luận náo thế nào, một khi gặp được địch nhân bọn hắn đều sẽ buông xuống thành kiến"
"Về điểm này thì những gia hoả ở Tứ Phương Đại Lục vẫn có cái nhìn đại cục."
"Cho nên ta căn bản không nghĩ tới để cho đám người Từ Diêu dùng kế ly gián."
Nghe nói như thế, lông mày gian thương nhíu lại nói: "Không để bọn người Từ Diêu dùng kế ly gián, vậy ngươi vì sao phải mang bọn họ đến đây?"
"Làm mồi câu!"
"Ta muốn lợi dụng đám tiểu tử này, câu ra đồ vật hạch tâm của Tứ Phương Đại Lục."
"Biết phản đồ của Bát Hoang Cứu Vực vì sao có thể trốn ra không?"
"Ta cố ý thả hắn ra, chính là muốn để thân phận của bọn người Từ Diêu bại lộ"
"Bởi vì chỉ có như vậy, Tứ Phương Đại Lục mới không tiếc bất cứ giá nào để bắt bọn họ, chỉ khi Tứ Phương Đại Lục hành động, bọn hắn mới có sơ hở."
"Mà ta mới có thể thuận theo sơ hổ này lấy được thứ ta muốn”
Nhìn vẻ mặt mỉm cười của đứa trẻ chăn trâu, gian thương vuốt râu nói: "Bọn họ đều có quan hệ họ hàng với ngươi, ngươi thật sự nhẫn tâm để bọn họ đi làm loại chuyện chịu chết này sao?"
"Ta đương nhiên là không nố, nhưng đây là chiến trường, không phải trò chơi."
"Trong binh pháp có một chiêu gọi là dụ địch xâm nhập, đội ngũ làm môi nhử kia là nguy hiểm nhất"
"Bởi vì vô luận chiến đấu thắng hay thua, tỉ lệ tử vong của bọn họ đều sẽ vô cùng cao.
"Loại chuyện làm mồi nhử này, không có lý nào những thiên binh thiên tướng khác làm được, còn bọn họ thì không."
"Còn gì nữa không?" Gian thương nhìn chằm chằm đứa trẻ chăn trâu nói: "Nếu như ta không đoán sai, thứ ngươi mưu đồ hẳn là món đồ kia" "Nhưng thứ này chỉ có thể làm trọng thương Tứ Phương Đại Lục, còn chưa thể lấy mạng bọn hắn”
"Ngươi khẳng định còn có những bước khác, mặt khác ngươi sao có thể xác định phần mồi nhử bọn người Từ Diêu này đủ phân lượng” Đối mặt với vấn đề của gian thương, đứa trẻ chăn trâu chậc lưỡi nói: "Kế hoạch dù sao cũng chỉ là kế hoạch, ta cũng không thể xác định có thể thuận lợi hoàn thành hay không."
"Nếu như một phần mồi nhử không đủ, vậy thì tiếp tục tăng thêm, cho đến khi bọn hắn động tâm mới thôi” "Bọn hắn không phải rất muốn bắt ba đứa con trai của ta sao?"
"Vậy ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng của bọn hẳn."
Lời này vừa nói ra, nhiệt độ xung quanh bắt đầu giảm xuống.
"Ngươi muốn dùng Tử Bình làm môi nhử!"
"Có vấn đề gì sao?"
Đứa trẻ chăn trâu nhìn chằm chằm gian thương, trên mặt không có chút biểu lộ nào. "Phù Dao, ngươi và ta đều đi ra từ trong núi thây biển máu, ngươi nên biết đóa hoa trong nhà kính không thể trở thành đại thụ che trời.”
"Đám người Tử Bình quả thật rất ưu tú, nhưng bọn họ còn chưa trải qua núi thây biển máu thật sự.
"Muốn trưởng thành, cửa ải này là con đường bọn họ phải qua.
"Nếu như lấy trạng thái bọn họ bây giờ đều không qua được, vậy bọn họ vĩnh viễn đều sẽ dừng bước tại đây. "Vậy nếu thất bại thì sao?" Ngữ khí của gian thương cảng thêm lạnh như băng.
Nghe thế, đứa trẻ chăn trâu vẫn bình tĩnh như cũ.
"Vậy bọn họ sẽ chết!"
"Ngay cả cửa ải này cũng không qua được, bọn họ làm sao đối mặt với khó khăn sau này, chớ nói chỉ là ngươi còn muốn Tử Bình hoản thành suy nghĩ trong lòng ngươi."
Nhận được câu trả lời này, gian thương trầm mặc.
Thật lâu sau, gian thương tán đi sát ý, nhẹ giọng nói: "Ngươi nói đúng, muốn thật sự trưởng thành, chỉ có trải qua núi thây biển máu”"
"Có một số người bình thường thoạt nhìn rất ưu tú, nhưng một khi đối mặt khảo nghiệm chân chính, sẽ lộ ra nguyên hình”
"Nếu như Tử Bình ngay cả cửa ải này cũng không qua được, con đường sau này hắn cũng không đi được."
"Nhưng có một chuyện ta muốn thương lượng với ngươi một chút."
"Chuyện gì?"
"Loại chuyện làm mồi nhử này, bọn người Tử Bình cũng không cần tham dự"
"Muốn trải qua núi thây biển máu, bên Hoang Thiên Đế mới là nơi tốt nhất. Đối mặt với yêu cầu này, Đứa trẻ chăn trâu híp mắt lại. "Ngươi muốn làm gì?"
"Không làm øì, chỉ để bọn họ nhanh chóng trưởng thành mà thôi"
"Ngươi không tiếc lấy Tử Bình ra làm ví dụ, không phải là muốn để ta giúp bọn người Từ Diêu sao?"
"Điều kiện này ta có thể đáp ứng ngươi, nhưng ngươi phải đưa đám người Tử Bình đến chỗ Hoang Thiên Đế"