Chương 1027: Đánh mạt chược
Chương 1027: Đánh mạt chượcChương 1027: Đánh mạt chược
Nhìn thấy Tử Bình xuất hiện, trong đại điện im lặng một lúc, sau đó càng ồn ào hơn. "Đại ca, sao giờ huynh mới đến, bọn họ đều đã sắp đánh nhau rồi" Ấn Khế cười khổ tiến lên nói.
Nghe thế, Tử Bình mở miệng nói: "Lân này lại là bởi vì chuyện gì mà cãi nhau?" "Một kế hoạch tấn công cục bộ, vốn là chuyện rất nhỏ, dùng phương án của ai cũng được, nhưng bọn họ không ai phục ai."
"Dương Nguyên Soái và Ngọc Đế đâu?" "Đang tụ tập ở hậu viện đánh mạt chược!"
"Thật không biết bọn họ có gì mà cãi nhau, quan hệ giữa Từ Nguyên Soái và Dương Nguyên Soái rất hòa hợp mà!" "Vì sao bọn họ không thể ngồi xuống nói chuyện."
Nghe vậy, Tử Bình cười nói: "Bởi vì chuyện này ai cũng không tiện ra mặt quản, một bên là thuộc hạ của mình, một bên là quyền hành Thiên Đình"
"Muốn ngồi lên vị trí kia, nhất định phải có trí tuệ và thực lực siêu việt tất cả mọi người." "Từ Nguyên Soái, Dương Nguyên Soái, còn có Ngọc Đế đương nhiệm"
"Ảnh hưỡng của bọn họ đều sàn sàn nhau, vô luận ai ngồi lên vị trí kia, phía dưới đều sẽ có người không phục." "Huống chỉ cha còn ở đây, vậy bọn họ cảng không có cách nào chấp chưởng tất cả." Nghe đến đây, Ân Khế suy nghĩ một chút nói: "Vậy làm sao bây giờ, chỉ dựa vào hai chúng ta cũng không thể trấn áp được!"
"Cứ tiếp tục âm 1 như vậy cũng không phải là biện pháp."
"Như vậy đi, ta tạm thời ổn định bọn họ, ngươi đi ra hậu viện mời bọn người Từ Nguyên Soái ra."
"Hôm nào ta và đám người Từ Nguyên Soái thương thảo một chút, xem thử có thể đưa ra một phương án nào không” "Được, cứ làm theo lời ngươi nói."
Nói xong, Ân Khế xoay người đi về phía hậu viện. ...VipTruyenGG. net - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Tại hậu viện.
"Ù rồi, là ta tự bốc được, đưa tiền! Đưa tiền!"
Tiền Nhã đẩy mạt chược, cao hứng vẫy vẫy tay với mấy người Khổng Tuyên.
Thấy thế, Dương Kiên lập tức phản nàn nói: "Sao lúc nào cũng là ngươi thắng, tuy rằng ngươi là Tài Thân không giả, nhưng cũng không thể lúc nào cũng là ngươi thắng chứ" "Nói cái øì vậy, ta đã gọi là Tài Thần, đương nhiên là ta thắng"
Thu Thần Nguyên thắng được, bốn người Tiền Nhã tiếp tục xáo mạt chược.
"Bên ngoài âm ï gần hai canh giờ rồi nhỉ, chúng ta khi nào ra ngoài?" Khổng Tuyên thuận miệng nói một câu.
Nghe vậy, Tiền Nhã tùy ý trả lời: "Đợi đến khi nào bọn họ cãi nhau mệt rồi thì thôi, chúng ta ai ngồi lên vị trí đó cũng không thể phục chúng." "Khai chiến cùng với Tứ Phương Đại Lục cũng không phải trò đùa, nếu không thể đoàn kết một lòng, phần thắng của chúng ta sẽ rất thấp"
Nghe nói như thế, Dương Kiên ở trên bàn mạt chược mở miệng nói: "Từ Hổ, hay là ngươi ngồi lên vị trí này đi” "Dù sao ngươi cũng là tam cự đầu, ngươi ra ngoài chấp chưởng đại cục, Dương Kiên ta là người đầu tiên ủng hộ ngươi.
Đối mặt với lời nói của Dương Kiên, Từ Hổ trợn trắng mắt nói: "Hiện tại ta đi ra chấp chưởng đại cục, về sau Thiên Đình các ngươi quản thế nào." "Lúc trước ta và Phượng Đế thoái vị, chính là vì nhận ra lực ảnh hưởng của ba người chúng ta quá sâu, cho nên mới lui về sau”
"Hình thức một người chấp chưởng một phương thế lực mấy vạn năm, thậm chí mười mấy vạn năm, phải cải biến" "Hiện tại xuất hiện loại tình huống này là hoàn toàn hợp tình hợp lý, từ từ chờ đợi đi, chịu đựng qua là được."
Nói xong, Từ Hổ nghiêng đầu nhìn về phía người đang chơi mạt chược ở bên cạnh nói: "Nương tử, khuê nữ nhà chúng ta gần đây thế nào." Đối mặt với câu hỏi của Từ Hổ, Hồ Yên cảm một quân mạt chược ném ra nói: "Làm sao ta biết, đi theo bên cạnh công tử, sẽ không xảy ra vấn đề gì"
Nói xong, Hồ Yên nhìn về phía Hồ Khoai Tây đối diện. "Đúng rồi cô cô, bọn người Trần Hương còn chưa tìm được người mình thích sao?" Nghe nàng nói vậy, Hồ Khoai Tây vốn đang cầm bài tốt lập tức sa sầm mặt mày.
"Đừng nhắc nữa, một đám con bất hiếu, quả thực muốn chọc ta tức chết."
"Hơn một vạn tuổi rồi, vẫn cứ không chịu tìm, ta có cách nào chứ."
Ân Khế: ".."
Ta lúc này đi qua chắc chắn sẽ bị mắng. Đang lúc Ân Khế còn đang do dự, thanh âm của Hồ Khoai Tây lại truyền đến.
"Đứng ở đó làm gì?"
Nghe thế, Ân Khế lập tức cười chạy tới.
"Nương, hôm nay vận may có tốt không?"
"Đừng gọi ta là nương, ta không phải nương của ngươi." "Ba huynh đệ các ngươi cánh đều cứng rồi, ta không quản được các ngươi nữa."
Lời này vừa nói ra, Ân Khế lập tức ủy khuất nói: "Nương, chúng ta lúc nào không nghe lời của người."
"Các ngươi nếu như nghe lời ta, vì sao còn không thành thân?"
"Bầy giờ các ngươi cũng đã trưởng thành, những chuyện nên hiểu các ngươi đêu đã hiểu.
"Ta không có yêu cầu các ngươi đi thông øia, ta cũng không có yêu cầu các ngươi làm đại sự cứu vớt thương sinh”
"Ta chỉ muốn các ngươi tìm một nữ tử mình thích, sao lại khó như vậy." "Nếu các ngươi cứ sống một thân một mình như vậy, dưới cửu tuyền ta có mặt mũi nào đi gặp cha mẹ các ngươi."