Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 165 - Chương 165 - Huyền Tâm

Chương 165 - Huyền Tâm
Chương 165 - Huyền Tâm

Bạo 20 chương, cảm ơn đạo hữu Hyna12 đã đẩy 100 Kim Phiếu, từ chương 154 đến 174!

...

"Ngươi không cảm thấy hắn lợi hại, là bởi vì ngươi không hiểu phật pháp, cũng không hiểu rõ phật môn."

"Sự khủng bố của phật môn vượt xa tưởng tượng của ngươi, mà trong phật môn có một loại đầu trọc là không thể trêu chọc nhất."

"Đó chính là yêu tăng lấy ma nhập phật."

"Loại đầu trọc này có thể nói là khó chơi đến cực hạn, bọn nhắn không có từ bi của phật, không có điên cuồng của ma, phật ma đều là một thể, không phân khác biệt."

"Nói đơn giản hơn một chút, bọn hắn đều có ưu điểm của phật và ma, nhưng khuyết điểm lại không có chút nào."

Nghe Trần Trường Sinh giải thích xong, Công Tôn Hoài Ngọc vẫn không hiểu rõ.

Thấy thế, Trần Trường Sinh tiếp tục mở miệng nói: "Ngươi không hiểu phật pháp, cho nên ngươi không lĩnh ngộ được ý tứ ta nói."

"Lấy một ví dụ ngươi sẽ biết, ngươi muốn diệt Cuồng Long Bảo, hắn muốn ngăn cản ngươi."

"Nếu như ngươi khăng khăng diệt Cuồng Long Bảo, vậy ngươi biết hắn sẽ làm như thế nào không?"

Đối mặt với vấn đề này, Công Tôn Hoài Ngọc suy nghĩ một chút, thăm dò nói: "Giết ta, báo thù cho người Cuồng Long Bảo?"

"Cũng không phải." Trần Trường Sinh lắc đầu nói: "Cuối cùng nhất định là sẽ giết ngươi, nhưng quá trình không đơn giản như vậy."

"Hắn sẽ diệt Cuồng Long Bảo trước ngươi, sau đó sẽ nghĩ hết biện pháp giết chết ngươi."

Mọi người:???

Không phải chứ, cứu người sao lại biến thành giết người.

Hơn nữa còn là giết cả nhà người ta, đây là đạo lý gì.

"Vì sao, hắn không phải muốn ngăn cản ta diệt Cuồng Long Bảo sao? Sao hắn còn giết người nữa."

"Nguyên nhân rất đơn giản, theo nhân quả luận của phật gia mà nói, khi hắn không ngăn cản được ngươi diệt Cuồng Long Bảo, phần nhân quả này cũng đã định trước."

"Để giúp ngươi miễn trừ sát nghiệp, hắn tự nhiên phải giúp ngươi diệt Cuồng Long Bảo."

"Mặt khác, Cuồng Long Bảo bởi vì ngươi mà diệt, đây là "nhân" ngươi gieo xuống."

"Có nhân tất có quả, ngươi gieo xuống "Ác nhân", "Ác quả" này tự nhiên ngươi phải gánh chịu."

"Trải qua quy trình như vậy, công đức của hắn vô lượng, ngươi xuống mười tám tầng địa ngục."

"Bởi vì hắn đã thay ngươi ngăn cản sát nghiệp, lại giải quyết nhân quả của Cuồng Long Bảo."

Công Tôn Hoài Ngọc: "..."

Đạo lý này nghe có vẻ là lạ, nhưng hình như còn có thể hiểu được.

Nghe xong, Công Tôn Hoài Ngọc không khỏi rùng mình một cái, sau đó theo bản năng rời xa Huyền Tâm một chút.

Công Tôn Hoài Ngọc không sợ gặp phải cường địch, nhưng nàng sợ gặp phải kẻ điên!

Hơn nữa còn là loại người điên thực lực rất mạnh, lại có tính mê hoặc này.

Rất nhiều người đều nghe được lời của Trần Trường Sinh và Công Tôn Hoài Ngọc, trong đó tự nhiên cũng bao gồm cả phật tử Bắc Mạc Huyền Tâm.

"A Di Đà phật!"

"Thí chủ tinh thông phật lý, có duyên với phật ta."

"Không biết thí chủ có nguyện ý gia nhập phật môn, sớm ngày đi đến thế giới phương tây cực lạc hay không."

Đối mặt với lời mời của Huyền Tâm, Trần Trường Sinh chỉ thản nhiên nhìn hắn một cái, nói: "Yêu tăng, ngươi muốn làm gì ta mặc kệ, nhưng tốt nhất đừng đến trêu chọc ta."

"Lấy ma nhập phật, hiểu biết của ta sâu hơn ngươi, nếu chọc giận ta, ta sẽ tháo đầu ngươi xuống làm bóng đá!"

Huyền Tâm chỉ mỉm cười đối với lời uy hiếp của Trần Trường Sinh, cũng không đáp lại.

Lúc này, những thiên kiêu ngất xỉu kia cũng đã được xử lý xong.

Khương Bất Phàm ngồi trên chủ vị đứng lên nói: "Hôm nay thiên kiêu tề tụ ở Côn Lôn Thánh Địa, đây là chuyện may mắn của Trung Đình, cũng là chuyện may mắn của thiên hạ."

"Hiện tại Thiên Mệnh hiện thân, có thể nói là cơ duyên vạn năm khó gặp."

"Côn Lôn Thánh Địa chúng ta nguyện ý dẫn đầu, liên hợp thế lực khắp nơi cùng ủng hộ Thiên Mệnh Giả gánh chịu Thiên Mệnh!"

Lời này vừa nói ra, trong mắt đông đảo thiên kiêu đều hiện lên một tia nghi hoặc.

Vốn tưởng rằng Côn Lôn Thánh Địa sẽ xuất ra tuyệt thế bảo vật gì để mọi người tranh đoạt, nhưng Thiên Mệnh đột nhiên xuất hiện là cái quỷ gì.

Trăm mối vẫn không có cách giải, Ba Đồ Lỗ mở miệng nói: "Thánh Chủ, ngươi nói Thiên Mệnh này là cái gì."

"Dựa vào cái gì đối phương có tư cách để thế lực khắp nơi cùng ủng hộ."

Nghe vậy, Khương Bất Phàm nghiêm nghị nói: "Thiên Mệnh là một truyền thuyết rất xa xưa."

"Nghe nói Thiên Mệnh Giả sẽ trở thành người mạnh nhất thế gian này."

"Mỗi khi một vị Thiên Mệnh Giả chết đi, vị Thiên Mệnh Giả tiếp theo sẽ sinh ra trong số đông đảo cường giả."

"Có Thiên Mệnh Giả gánh chịu Thiên Mệnh, tất cả người tu hành trên thế gian đều sẽ không bị thiên đạo áp chế."

"Đây chính là nguyên nhân thế lực Trung Đình muốn ủng hộ Thiên Mệnh Giả."

Nghe vậy, Công Tôn Hoài Ngọc không khỏi mở miệng nói: "Vậy theo lời ngươi nói, Thiên Mệnh Giả đời trước đã chết rồi?"

"Nhưng mà vùng đất này tranh đấu nhiều năm như vậy, ta cho tới bây giờ chưa nghe nói qua có người mạnh nhất nào."

"Nếu Thiên Mệnh Giả thật sự tồn tại, tại sao trước kia hắn không hiện thân?"

Bình Luận (0)
Comment