Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 183 - Chương 183 - Chạy Tới Chạy Lui

Chương 183 - chạy tới chạy lui
Chương 183 - chạy tới chạy lui

Sư phụ, ngươi đừng lộ ra vẻ mặt như vậy, ta thật sự rất khó tiếp nhận chuyện này.

Loại hành vi này của ngươi đặt ở trong miệng phàm nhân, gọi là trâu già gặm cỏ non ngươi có biết hay không.

Đang lúc Tử Ngưng suy nghĩ lung tung, Nạp Lan Tĩnh cũng khôi phục lại từ trong cảm xúc.

"Ngưng Nhi, bắt đầu từ ngày mai, Trần Trường Sinh chính là Thánh Tử của Tử Phủ Thánh Địa."

"Mà ngươi cũng phải một tấc cũng không rời bảo hộ hắn."

Nghe nói như thế, Tử Ngưng kinh ngạc nhìn Nạp Lan Tĩnh: "Sư phụ, người bảo ta bảo hộ hắn? Con mắt nào của người nhìn thấy hắn cần ta bảo vệ."

"Bảo ngươi đi thì ngươi đi, chẳng lẽ ngay cả lời của sư phụ ngươi cũng không nghe sao?"

Đối mặt với sự áp bách của Nạp Lan Tĩnh, Tử Ngưng tuy rằng không cam lòng, nhưng vẫn ngoan ngoãn rời khỏi phòng.

Chờ Tử Ngưng đi rồi, Nạp Lan Tĩnh nhanh chóng phân tích thế cục trước mắt.

Chuyện giữa mình và Vu Lực chỉ là một chuyện nhỏ không đáng kể, chuyện lớn chân chính là Thất Thập Nhị Lộ Lang Yên hợp tác với Tử Phủ Thánh Địa.

Vu Lực là người mở ra Thiên Mệnh, theo thực lực mạnh lên, thân phận của hắn rất khó giấu được.

Cho nên hiện tại mình và Trần Trường Sinh có chung một mục đích, đó chính là quấy nhiễu phán đoán của thế lực khác, tranh thủ đủ thời gian để Vu Lực trở nên mạnh mẽ.

Dù sao Thiên Mệnh Giả bị giết cũng không phải là không có tiền lệ, chưa có gánh chịu Thiên Mệnh, tất cả đều chưa phải chuyện đã định.

Đây là một canh bạc lớn, thua là mất tất cả, thắng là tung hoành thiên hạ ạ.

Mà biện pháp tốt nhất che giấu thân phận Vu Lực, đó chính là chế tạo ra động tĩnh càng thêm to lớn.

Sự thần bí và thực lực của Trần Trường Sinh, rất dễ dàng tạo thành ảo giác hắn chính là Thiên Mệnh Giả.

Cho nên chỉ cần lá bài tẩy Trần Trường Sinh này không bị lật ra, nguy hiểm thân phận Vu Lực tiết lộ sẽ nhỏ hơn rất nhiều.

Chỉ dựa vào một mình Công Tôn Hoài Ngọc, còn không ngăn được các lộ thiên kiêu và thánh địa thăm dò, cho nên nàng mới có thể sắp xếp Tử Ngưng tiến đến tương trợ.

Nghĩ đến đây, Nạp Lan Tĩnh thở phào nhẹ nhõm, lẩm bẩm nói: "Lấy bản thân làm mồi nhử, lấy Tử Phủ Thánh Địa làm ám trụ, thật là một nước cờ lớn."

"Thế lực Đông Hoang và ngươi giao tình không cạn, truyền nhân của Thất Thập Nhị Lộ Lang Yên bị ngươi coi là nha hoàn, các thế lực lớn của Trung Đình ngươi càng rõ như lòng bàn tay."

"Ngay cả Dao Quang Thánh Tử chưa gặp địch thủ cũng phải nhường ngươi ba phần, Trần Trường Sinh ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào?"

Nói xong, Nạp Lan Tĩnh lại lâm vào trầm tư, bởi vì nàng nhìn không thấu Trần Trường Sinh.

Mặc dù không có cách nào xác định thân phận cụ thể của Trần Trường Sinh, nhưng Nạp Lan Tĩnh dám khẳng định, Trần Trường Sinh tuyệt đối không phải là một người trẻ tuổi mới ra đời.

...

"Ài!"

"Thật là mệt chết đi được, các ngươi không thể tụ họp lại một chỗ rồi nói chuyện sao?"

"Nhất định phải để một mình ta chạy tới chạy lui."

Nhìn những cái tên bị gạch đi trên danh sách, Trần Trường Sinh không khỏi lại than phiền.

Sau khi đi ra từ Tử Phủ Thánh Địa, hắn còn phải đến bái phỏng từng nhà từng nhà thế lực.

Nói chuyện với bọn hắn thì tương đối đơn giản.

Trên cơ bản chính là đối phương đưa ra điều kiện, sau đó Trần Trường Sinh uyển chuyển từ chối.

Sau đó hai bên nói chuyện phiếm một chút, lập ra một ước định ngầm với nhau, ví dụ như không thành bằng hữu thì ít nhất cũng không nên trở thành địch nhân.

Đối với loại ước định này, toàn thân Trần Trường Sinh không tin một chút nào.

Thật sự đến thời khắc mấu chốt, những người này không đâm sau lưng mình một đao vậy cũng tính là bọn hắn tích đức!

Than phiền xong, Trần Trường Sinh nhìn vào hai cái tên cuối cùng trong danh sách.

Hai nhà này theo thứ tự là Vô Hận Các và Côn Lôn Thánh Địa.

Diêu Oánh Oánh đột nhiên khiêu chiến mình ở đại hội Thiên Kiêu, trong này đoán chừng có chuyện, cho nên Trần Trường Sinh không đi Vô Hận Các trước.

Về phần không đi gặp Khương Bất Phàm trước, nguyên nhân còn đơn giản hơn.

Khương Bất Phàm có thể từ một chuẩn Thánh Tử từng bước một leo đến vị trí Thánh Chủ, thủ đoạn cùng với thực lực của hắn tuyệt không phải bình thường.

Hơn nữa từ sau khi hắn lên làm chủ Thánh Địa, Côn Lôn Thánh Địa bắt đầu dần dần lớn mạnh, thậm chí mơ hồ có xu thế trở thành đệ nhất Thánh Địa Trung Đình.

Đối mặt với nhân vật hung ác như vậy, Trần Trường Sinh tự nhiên phải chuẩn bị một phen thật tốt.

"Xoát!"

Gạch bỏ tên Vô Hận Các, Trần Trường Sinh sải bước đi về phía nơi đóng quân của Vô Hận Các.

Loại xương cứng khó gặm như Khương Bất Phàm, tự nhiên phải đặt ở cuối cùng.

Đi tới nơi đóng quân của Vô Hận Các.

Các chủ Vô Hận Các - Diệt Tuyệt Sư Thái đã chờ rất lâu.

Thấy thế, Trần Trường Sinh mỉm cười nói: "Thật ngại quá, bây giờ mới đến gặp sư thái, mong sư thái tha lỗi."

Bình Luận (0)
Comment