Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 199 - Chương 199 - Ta Có Thể Yên Tâm Mới Là Lạ

Chương 199 - Ta có thể yên tâm mới là lạ
Chương 199 - Ta có thể yên tâm mới là lạ

Bạo 8 chương, cảm ơn đạo hữu LMHoAnG.BaQ_071 đã đẩy 39 Kim Phiếu, từ chương 193 đến 201!

...

Sau đó, Phương Thiên Thành phát hiện dưới hầm mỏ có động thiên khác.

Đối với loại tình huống này, Phương Thiên Thành tự nhiên là lựa chọn đánh tan tầng đá tìm tòi hư thực.

Phương Thiên Thành dùng lực rất nhỏ, chỉ đánh nát tầng đá liền thu tay lại.

Nhưng Phương Thiên Thành đã bỏ qua một vấn đề, đó là những hòn đá bị đánh nát sẽ rơi xuống dưới.

Mà hòn đá rơi xuống kia, vừa vặn nện vào trên ngọn đèn dầu đồng thau sắp tắt.

Ngọn đèn đồng thau tắt, thi thể trong quan tài ngọc đột nhiên phát sinh biến hóa, long mạch vẫn bị tà khí ăn mòn cũng hoàn toàn biến thành một đầu Tà Long.

Sau đó Phương Thiên Thành bắt đầu chạy trối chết.

Cũng chính là vào lúc này, trận pháp Trần Trường Sinh bố trí ở trên các thông đạo lớn phải đi qua phát huy tác dụng.

Những trận pháp này không mạnh, đối với Phương Thiên Thành mà nói, gã chỉ cần hơi dùng sức một chút là có thể phá trận.

Nhưng cho dù có nhanh đến đâu, những trận pháp này vẫn sẽ khiến Phương Thiên Thành khựng lại đôi chút.

Nhưng mà mỗi khi Phương Thiên Thành khựng lại một chút, những pháo hôi ở phía sau Phương Thiên Thành sẽ biến mất một người.

Nhìn pháo hôi phía sau mình càng ngày càng ít, lúc này Phương Thiên Thành đã hỏi thăm tổ tông mười tám đời của Trần Trường Sinh.

...

Bên ngoài khoáng mạch.

Sau khi vượt qua một dãy núi, Nạp Lan Tĩnh nhìn thấy đám người Trần Trường Sinh đã sớm rời đi.

Lúc này Trần Trường Sinh không hề biểu hiện ra dáng vẻ trọng thương, ngược lại là lộ vẻ mặt hiếu kỳ ngắm nhìn tình huống nơi xa.

Thấy thế, Tử Ngưng trong nháy mắt liền ý thức được bộ dáng vừa rồi của Trần Trường Sinh là giả vờ.

"Ngươi không bị thương?"

Đối mặt với sự kinh ngạc của Tử Ngưng, Trần Trường Sinh chỉ nhàn nhạt liếc nàng một cái, sau đó nói: "Thần thức tuy rằng có thể cung cấp rất nhiều thuận tiện cho tu sĩ, nhưng có một số thời điểm cũng không nên quá ỷ lại thần thức."

"Bị thương quả thật sẽ có khí tức uể oải, nhưng khí tức uể oải cũng không đại biểu cho bị thương."

"Lần sau ngươi muốn xác định một người có bị thương hay không, ngươi nên cẩn thận kiểm tra thân thể của hắn một chút."

"Trước khi phát hiện thương thế rõ ràng, ngươi tốt nhất không nên vọng động kết luận."

Nghe nói như thế, Tử Ngưng nhất thời hiểu được, Trần Trường Sinh vì sao lại cự tuyệt sư phụ xem xét thương thế cho hắn.

Không phải bởi vì lòng tự trọng của Trần Trường Sinh quá mạnh, mà là bởi vì vết thương của hắn căn bản chính là giả vờ.

Nhưng mà không đợi Tử Ngưng kịp phản ứng, Trần Trường Sinh đang quan sát tình huống đột nhiên ngồi xổm xuống.

Chỉ thấy Trần Trường Sinh dùng hai tay bấm mấy đạo pháp quyết đánh xuống mặt đất, ngay sau đó, một cảm giác nguy cơ thật lớn xông lên trong lòng tất cả mọi người.

"Xoạt!"

Thiên Khô Trận bố trí mấy ngày trước đây lập tức bị kích hoạt, hoa cỏ cây cối trong phạm vi trăm dặm lập tức khô héo.

"Ngươi muốn làm gì!" Đối mặt với tuyệt thế hung trận này, Tử Ngưng rốt cục không nhịn được hoảng hốt.

"Vì sao ngươi lại hỏi loại vấn đề này, ta đương nhiên là đang giết người!"

"Ngạc nhiên như vậy làm gì, uổng cho ngươi là Thánh Nữ Tử Phủ Thánh Địa."

"Nhưng người của các thánh địa khác vẫn còn đang ở trong khoáng mạch!"

Nhìn thoáng qua khoáng mạch không ngừng rung động ở phía xa, Tử Ngưng hiện tại đã nôn nóng muốn chết.

Một hơi bố cục chôn giết thiên kiêu các đại thế lực Trung Đình, cộng thêm thiên kiêu đỉnh cấp ở địa phương khác.

Loại chuyện này cho dù là Tử Phủ Thánh Địa cũng không gánh được.

"Ta biết!"

"Nhưng ta chính là muốn giết bọn hắn, bằng không ta vì sao phải diễn một vở kịch lớn cho bọn hắn xem."

"Chính là để thoát khỏi hiềm nghi."

"Trận pháp này của ta tuy lợi hại, nhưng bọn hắn cũng không phải thùng cơm, đại khái là giết không hết, ngươi cứ yên tâm đi."

Tử Ngưng: "..."

Ta có thể yên tâm mới là lạ, nếu việc này bị lộ ra, Tử Phủ Thánh Địa coi như xong.

Tử Ngưng bị thái độ thản nhiên của Trần Trường Sinh làm cho chấn động.

Cùng lúc đó, Nạp Lan Tĩnh cũng cảm thấy kinh hãi trước hành vi to gan lớn mật của Trần Trường Sinh.

Bình phục tâm tình, Nạp Lan Tĩnh mở miệng nói: "Ngươi bố trí trận pháp gì, các đại thánh địa cũng không phải dễ ứng phó như vậy."

"Một loại sát trận thượng cổ, có thể lợi dụng long mạch nơi này tiến hành giết địch. Sau khi trận pháp kết thúc, phạm vi ngàn dặm đều sẽ trở thành một mảnh tử địa."

"Còn gì nữa không"

"Nếu như chỉ là bày trận, cũng không đáng để ngươi tốn công tốn sức phủi sạch quan hệ như vậy."

"Ngoài ra ngươi nóng lòng thoát khỏi khoáng mạch như vậy, trong đó hẳn là còn có đại khủng bố."

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Nạp Lan Tĩnh, Trần Trường Sinh nhếch miệng cười nói: "Thánh Chủ chính là Thánh Chủ, so với một ít nha đầu tóc vàng có kiến thức hơn nhiều."

"Dưới khoáng mạch kia chôn một cỗ cổ thi vô danh, hơn nữa đã phát sinh thi biến."

Bình Luận (0)
Comment