Bạo 40 chương, cảm ơn đạo hữu Hyna12 đã đẩy 200 Kim Phiếu, từ chương 202 đến 242!
...
"Từ mấy ngày tiếp xúc gần đây, đám người Công Tôn Hoài Ngọc có thể nói là như thiên lôi sai đâu đánh đó đối với Trần Trường Sinh."
"Nói trắng ra một chút, đám người Công Tôn Hoài Ngọc tu hành là Trần Trường Sinh chỉ điểm."
"Các ngươi cũng coi như là tiền bối giới tu hành, các ngươi cũng thấy thực lực của ba người này rồi đấy."
"Bình tĩnh mà xem xét, các ngươi có chắc chắn mười phần chỉ đạo ba người trẻ tuổi này không?"
"Chuyện các ngươi không làm được, hắn lại làm được, điều đó chứng tỏ thực lực của hắn đã vượt qua một số người trong chúng ta."
"Tu hành giới lấy cường giả vi tôn, nếu như cậy già lên mặt, Trần Trường Sinh chưa chắc sẽ lưu cho chư vị mặt mũi."
"Có một số việc, cần phải suy nghĩ kỹ!"
Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão liên tiếp nhắc nhở, cũng làm cho rất nhiều người bỏ đi một ít tâm tư.
"Nhị trưởng lão, tuy nói như thế, nhưng Tam trưởng lão và Ngũ trưởng lão làm sao bây giờ?"
"Từ trước tới nay bọn họ đều là phái chủ chiến, thái độ đối với Thất Thập Nhị Lộ Lang Yên càng là cực kỳ cứng rắn."
"Chờ sau khi giải quyết chuyện Bất Hóa Cốt, Trần Trường Sinh và bọn họ chỉ sợ sẽ nổi lên xung đột!"
Nghe vậy, Nhị trưởng lão vuốt râu cười nói: "Có xung đột là chuyện rất bình thường."
"Cuồng Long Bảo là khảo nghiệm của Trần Trường Sinh đối với đệ tử Tử Phủ, Tam trưởng lão cùng với Ngũ trưởng lão là khảo nghiệm của Tử Phủ Thánh Địa đối với Trần Trường Sinh."
"Nếu ngay cả hai lão già này cũng không đối phó được, Trần Trường Sinh hắn cũng không có tư cách đạt được Tử Phủ Thánh Địa chúng ta toàn lực ủng hộ."
"Có một câu nói ta rất thích, "sói đi ngàn dặm ăn thịt, chó đi ngàn dặm ăn phân", là sói hay chó thử một lần là biết."
"Quy củ bất biến đã duy trì quá lâu, ta rất muốn nhìn xem, những người trẻ tuổi này sẽ làm được trò trống gì."
"Hoặc là nói, ta càng muốn xem xem xem, Trần Trường Sinh hắn có thể lật ngược cả bầu trời Trung Đình hay không!"
Nói xong, Nhị trưởng lão mang theo ý cười nhìn về phía Trần Trường Sinh lạnh nhạt trong hình ảnh.
Thánh Chủ lần này, hình như thật sự đã mang về cho Tử Phủ Thánh Địa một khối mỹ ngọc tuyệt thế!
...
Bên ngoài Thiên Cơ Các.
Công Tôn Hoài Ngọc và Tử Ngưng đã thành công đánh bại người khiêu chiến của mình, nhưng Tô Thiên và Diệp Hận Sinh vẫn đang khổ chiến.
Không có cách nào, Tô Thiên và Diệp Hận Sinh có quá nhiều người khiêu chiến.
Đối mặt với cuộc chiến khốc liệt, Công Tôn Hoài Ngọc đứng một bên quan chiến nói: "Ác bà nương, ngươi nói xem bọn Tô Thiên rốt cuộc có bại hay không?"
Nghe được xưng hô của Công Tôn Hoài Ngọc, Tử Ngưng đảo mắt nói: "Tặc nha đầu, ngươi nói chuyện tốt nhất nên khách khí một chút, cẩn thận ta nhốt ngươi lại, bắt ngươi sinh mười tám đứa nhỏ."
"Mặc dù ta thưởng thức Diệp Hận Sinh và Tô Thiên, nhưng bọn họ bại cục đã định."
"Đệ tử nội môn của Tử Phủ Thánh Địa chúng ta, không phải là những giá áo túi cơm bên ngoài kia."
"Một chọi một bọn họ cũng chưa chắc có thể thắng, càng đừng nói xa luân chiến."
"Sở dĩ đánh tới bây giờ, đó là bởi vì cao thủ trong đệ tử nội môn còn chưa ra tay."
"Nếu như ngay lập tức đánh bại hai người, ít nhiều gì cũng sẽ khiến Trần Trường Sinh mất mặt."
Đối mặt với phân tích của Tử Ngưng, Công Tôn Hoài Ngọc liếc mắt, nhưng cũng không có phản bác.
Bởi vì phân tích của nàng cũng là như vậy.
...
Một lần nữa đánh bại người khiêu chiến.
Hai người Tô Thiên cùng với Diệp Hận Sinh đã có chút chật vật.
Sự thật chứng minh, Tử Phủ Thánh Địa quả nhiên không hổ danh là thánh địa, mỗi một đệ tử ở nơi này đều vô cùng cường hãn.
Nhưng mà chuyện càng kinh khủng hơn là, chính mình rõ ràng cảm giác được, còn có người mạnh hơn chưa có xuất thủ.
Sở dĩ không ra tay, đó là bởi vì bọn họ đang giữ lại mặt mũi cho mình.
Hiện tại, thời gian sắp kết thúc, bọn họ cũng nên ra tay.
Quả nhiên, hai người khiêu chiến trước vừa lui ra, hai nam tử liền đi ra.
"Thực lực của hai vị mọi người cũng là rõ như ban ngày, bây giờ hai vị đã tiêu hao rất nhiều, không bằng lấy thế hoà kết thúc thì như thế nào?"
Một vị đệ tử vừa mới đưa ra đề nghị này, thanh âm của Trần Trường Sinh liền nhẹ nhàng truyền tới.
"Không có hoà, ở chỗ ta chỉ có thua và thắng."
"Nếu các ngươi đánh thành thế hoà, tất cả đều cút cho ta."
Nghe nói như thế, vị đệ tử nội môn kia cười nói: "Xem ra, hình như Thánh Tử không cho phép xuất hiện thế hoà!"
"Đã như vậy, Phong Vu Tu cũng chỉ đành đắc tội."
"Nghe nói công pháp Tô huynh tu hành chính là Thiên Cương Đoán Thể Quyết, có thể mượn nhờ lực lượng tinh thần."
"Tuyệt học tại hạ luyện chính là Trích Tinh Thủ, Tô huynh cẩn thận."
Tiếng nói vừa dứt, Phong Vu Tu đánh thẳng đến chỗ mệnh môn của Tô Thiên.
Đối mặt với công kích nhanh như thiểm điện này, Tô Thiên vội vàng phòng ngự.