Bạo 40 chương, cảm ơn đạo hữu Hyna12 đã đẩy 200 Kim Phiếu, từ chương 202 đến 242!
...
"Có cần ta tìm cho ngươi một lý do, để ngươi lên làm người dẫn đội một lần nữa không?"
Đối mặt với lời nói của Trần Trường Sinh, Diệp Hận Sinh cúi đầu nói: "Đa tạ tiên sinh nâng đỡ, nhưng thua chính là thua, không có gì để biện giải."
"Chỉ có kẻ thất bại mới tìm cớ cho mình, người thành công thường thường là tìm nguyên nhân."
"Nhiệm vụ lần này, ta nguyện ý làm nhân viên bình thường tham dự trong đó, ta lựa chọn đội ngũ Tô huynh."
"Ý nghĩ này cũng được, chuyện kế tiếp các ngươi tự mình thương lượng đi, ta ở ngoài sơn môn chờ ngươi."
Nói xong, Trần Trường Sinh đứng dậy rời khỏi đình nghỉ mát.
Nhìn bóng lưng Trần Trường Sinh, bốn người trầm mặc một chút, sau đó bắt đầu thương lượng cụ thể công việc kế tiếp.
Chỉ từ nhân số mà nói, Cuồng Long Bảo còn nhiều hơn so với bên mình.
Muốn tấn công một phương thế lực, nhất định phải có kế hoạch của mình.
Nếu như là một đám ô hợp, như ong vỡ tổ xông tới, cho dù có thể đánh hạ Cuồng Long Bảo thì cũng là thắng thảm.
Trần Trường Sinh đối với chuyện này không đề cập tới một chữ, chính là muốn giao những vấn đề này cho đám người Công Tôn Hoài Ngọc.
...
Nửa canh giờ trôi qua rất nhanh.
Hơn ngàn đệ tử Tử Phủ chỉnh tề đứng bên ngoài sơn môn.
Trong đó cũng có một số người lâm thời đánh trống lui quân, đối với loại người này, Trần Trường Sinh cũng không để ý.
Dù sao mình không thể yêu cầu mỗi người trong thiên hạ đều phải chém giết trên chiến trường.
Nhưng mà hơn ngàn đệ tử này đứng thành hàng cũng rất có ý tứ, đội ngũ lấy Tô Thiên cùng với Diệp Hận Sinh cầm đầu, chiêu mộ sáu thành đệ tử.
Công Tôn Hoài Ngọc và Tử Ngưng Bình chia đều bốn thành còn lại.
Hơn nữa trong đội ngũ của Tô Thiên, tỉ lệ cao thủ nội môn cũng là nhiều nhất.
Xuất hiện loại tình huống này, hoàn toàn nằm trong dự liệu của Trần Trường Sinh.
Ánh sáng của Tử Ngưng và Công Tôn Hoài Ngọc quá mạnh, đi theo bọn họ rất dễ bị ánh sáng của các nàng che lấp.
Nhưng đi theo Tô Thiên sẽ không xảy ra tình huống như vậy, mặc dù Tô Thiên mạnh nhưng cũng không tính là mạnh đến mức không hợp thói thường.
Trong đội ngũ của Tô Thiên, chỉ cần có đủ năng lực, tất nhiên sẽ tỏa ra ánh sáng chói mắt.
"Tổng cộng 1080 đệ tử đã tập kết xong, xin Thánh Tử hạ lệnh!" Tử Ngưng dẫn đầu đứng dậy.
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Tử Ngưng, Trần Trường Sinh thản nhiên nói: "Tô Thiên là trung quân, Công Tôn Hoài Ngọc và Tử Ngưng là hai quân trái phải."
"Bây giờ lệnh cho Tô Thiên tấn công chính diện Cuồng Long Bảo, Tử Ngưng phát động tiến công từ cánh bên, Công Tôn Hoài Ngọc làm đội dự bị, phòng ngừa thế lực khác nhúng tay."
"Tuân mệnh!"
Theo mệnh lệnh truyền đạt, đông đảo đệ tử chậm rãi bay lên không, sau đó xuất phát về hướng Cuồng Long Bảo.
Mà Trần Trường Sinh thì cưỡi một con yêu thú to lớn, ở trung ương tất cả đội ngũ.
...
Trên lưng yêu thú.
"Từ sau khi đại hội Thiên Kiêu kết thúc, Côn Lôn Thánh Địa liền kết thúc hợp tác cùng với Cuồng Long Bảo."
"Dao Quang Thánh Địa cũng làm ra hành vi tương tự."
"Theo lý mà nói, Cuồng Long Bảo nên tỏ ra yếu thế, nhưng từ tình hình gần đây lại cho thấy."
"Thế lực Cuồng Long Bảo lại mơ hồ có chút khuếch trương, căn cứ theo phán đoán của Thiên Cơ Các, sau lưng hẳn là có người đang hậu thuẫn."
Một đệ tử Thiên Cơ Các sau khi báo cáo tình báo xong, nhu thuận lui sang một bên.
Mấy người Tử Ngưng cầm đầu, thì là chau mày nhìn địa đồ Cuồng Long Bảo.
Một lúc lâu sau, Tử Ngưng mở miệng nói: "Có thể chống đỡ được áp lực của Tử Phủ Thánh Địa hậu thuẫn Cuồng Long Bảo, thế lực sau lưng Cuồng Long Bảo nhất định không đơn giản."
"Nhưng mà nhìn thế cục Trung Đình trước mắt, những người này cũng chỉ dám vụng trộm giở trò."
"Cho nên chúng ta không cần quá lo lắng thế lực sau lưng nhảy ra quấy rối."
Đối mặt với phân tích của Tử Ngưng, Diệp Hận Sinh khẽ gật đầu nói: "Tình huống là như thế không sai, nhưng chúng ta còn phải cân nhắc đến một vấn đề khác."
"Vị trí của Cuồng Long Bảo hết sức phức tạp, gần như là ở chỗ giao giới của ba đại thánh địa."
"Nơi binh gia tất tranh như vậy, Côn Lôn và Dao Quang sẽ không trơ mắt nhìn chúng ta cướp được tới tay."
"Một khi hai thánh địa khác đi ra can thiệp, lần chinh chiến này của chúng ta chỉ sợ sẽ phải vô công mà trở về."
Nghe đến đây, tất cả mọi người đều đưa ánh mắt nhìn về phía Trần Trường Sinh nhàn nhã vuốt chó.
Dù sao hắn bây giờ là thống soái của tất cả mọi người, loại vấn đề chiến lược đại phương hướng này, tự nhiên cần hắn quyết định.
Đối mặt với ánh mắt của mọi người, Trần Trường Sinh mở miệng nói: "Từ nhân số mà nói, lần tiến công này của chúng ta là không chiếm ưu thế."
"Cho nên chúng ta muốn chiến thắng, nhất định phải tốc chiến tốc thắng."
"Trung quân tiến công Cuồng Long Bảo chỉ là đánh nghi binh, chân chính tuyệt sát là hai trăm người của Tử Ngưng."