Bạo 40 chương, cảm ơn đạo hữu Hyna12 đã đẩy 200 Kim Phiếu, từ chương 202 đến 242!
...
"Không cần hỏi, chuyện này chính là do Thất Thập Nhị Lộ Lang Yên làm."
"Trên thư có ký hiệu đặc trưng của Thất Thập Nhị Lộ Lang Yên, người ngoài không thể làm giả."
Thấy Trần Trường Sinh chính miệng thừa nhận, một số đệ tử Tử Phủ muốn biện giải cho Trần Trường Sinh cũng không biết mở miệng như thế nào.
Thấy thế, Tử Ngưng cũng lo lắng nói: "Tiên sinh, Tử Phủ Thánh Địa và Thất Thập Nhị Lang Yên cũng không có thâm cừu đại hận gì."
"Ngài có thể đi nói chuyện với họ, để họ thả sư phụ ta về không, dù sao chuyện này cũng có chút hoang đường."
Tử Ngưng dùng ngữ khí uyển chuyển nhất để tỏ rõ ý tứ của mình, thế nhưng sau khi Trần Trường Sinh nghe được, lại rất là "tức giận".
"Nói gì vậy! Ngươi nói cái gì vậy!"
"Tử Phủ Thánh Địa chúng ta sao có thể cúi đầu đối với loại tặc khấu như Thất Thập Nhị Lộ Lang Yên kia, đợi ta viết một phong thư, để cho Vu Lực hắn biết thái độ của Tử Phủ Thánh Địa chúng ta."
Nói xong, Trần Trường Sinh vung tay lên, trực tiếp viết mấy chữ lên trên thư.
"Không đưa, tự xử lý đi!"
Mọi người: "..."
Ngươi không phải là muốn giết chết Thánh Chủ, tự mình thượng vị đó chứ?
Sau khi viết thư hồi âm, Trần Trường Sinh trở tay liền giao phong thư cho Công Tôn Hoài Ngọc.
"Nha đầu, mang phong thư này trở về."
"Ngoài ra nhớ nói cho sư phụ ngươi biết, tuy quan hệ của chúng ta không tệ, nhưng bây giờ ta đã là Thánh Tử của Tử Phủ Thánh Địa."
"Công là công, tư là tư, trong chuyện này Tử Phủ Thánh Địa tuyệt đối không thoả hiệp."
Nghe Trần Trường Sinh nói xong, Công Tôn Hoài Ngọc lộ vẻ mặt ngơ ngác nhìn phong thư trong tay.
Không phải chứ, lão nhân gia ngài đây là đang chơi trò gì vậy!
Coi như ngươi muốn làm Thánh Chủ Tử Phủ Thánh Địa, ngươi cũng không thể trắng trợn như vậy chứ.
Là đồ tôn của ngươi, bây giờ ta nghiêm trọng hoài nghi lần bắt cóc tống tiền này là ngươi tự tay bày ra.
Thao tác của Trần Trường Sinh chẳng những khiến Công Tôn Hoài Ngọc nhìn ngây người, ngay cả đệ tử Tử Phủ ở bên cạnh cũng nhìn trợn mắt há hốc mồm.
"Ngươi dám!" Lâm Khai Sơn quát lớn một tiếng, sau đó vươn tay phải muốn bắt Trần Trường Sinh.
"Oanh!" Đối mặt với một kích nén giận của Lâm Khai Sơn, Trần Trường Sinh tự nhiên cũng sẽ không thúc thủ chịu trói, một già một trẻ lúc này đối chưởng.
Trùng kích cường đại trực tiếp đánh bay vô số đệ tử.
"Rắc!" Phiến đá dưới chân Lâm Khai Sơn xuất hiện vô số vết nứt như mạng nhện, mà Trần Trường Sinh lại không chút sứt mẻ đứng tại chỗ.
"Tam trưởng lão, gần đây tại hạ đang suy nghĩ một vài vấn đề, cho nên khống chế tu vi bản thân không tốt lắm."
"Vì lo lắng cho an toàn của ngươi, ta đề nghị ngươi không nên tùy ý ra tay với ta."
"Dựa theo quy củ của Tử Phủ Thánh Địa, khi Thánh Chủ không có ở đây, Thánh Tử có thể thay mặt chưởng quản toàn bộ thánh địa."
"Muốn cướp quyền khống chế từ trong tay ta, ngươi phải lấy được sự cho phép từ Trưởng Lão Hội."
"Nhưng rất không khéo, ta đã lấy được sự cho phép của Trưởng Lão Hội trước ngươi một bước."
Nói xong, Trần Trường Sinh lấy ra một tấm lệnh bài.
Nhìn thấy lệnh bài này, mặt Lâm Khai Sơn đã đen đến cực hạn.
Bởi vì lão làm sao cũng không nghĩ tới, chính mình mới rời đi ngắn ngủn mấy tháng, toàn bộ Tử Phủ Thánh Địa thế mà đã "Đổi tên đổi họ".
Hiện giờ Trần Trường Sinh chẳng những là Thánh Tử, hơn nữa còn lấy được lệnh bài của Trưởng Lão Hội.
Lệnh bài nơi tay, Trần Trường Sinh thậm chí có thể trực tiếp mệnh lệnh Tử Phủ Thánh Địa đánh chết mình.
"Tốt! Rất tốt!"
"Không ngờ Trưởng Lão Hội lại ngu ngốc đến mức này, ta đây sẽ đích thân đi gặp mặt Thái Thượng Trưởng Lão."
"Ta không tin đường đường là Tử Phủ Thánh Địa, còn không bắt được một Trần Trường Sinh như ngươi!"
Nói xong, Tam trưởng lão nổi giận đùng đùng rời đi.
Về phần những trưởng lão vừa mới trở về, thì lựa chọn đi Trưởng Lão Hội tìm hiểu một chút tình huống, dù sao không phải ai cũng nóng nảy giống như Lâm Khai Sơn.
Chờ mấy vị trưởng lão trở về rời đi, Trần Trường Sinh nhìn về phía đông đảo đệ tử Tử Phủ.
"Tất cả trưởng lão Tử Phủ Thánh Địa đã trở về, vậy các ngươi cũng nên hành động."
"Kể từ hôm nay, tất cả đệ tử của Tử Phủ Thánh Địa đều do Tử Ngưng và Công Tôn Hoài Ngọc điều khiển, bảo khố của thánh địa mặc cho các ngươi lấy."
"Thiên Cơ Các toàn lực phụ trợ, hai vị trưởng lão ngoại môn các ngươi có thể tùy ý điều phối."
"Tại thời điểm mấu chốt, bản Thánh Tử thậm chí Trưởng Lão Hội đều sẽ xuất thủ tương trợ."
"Yêu cầu của ta chỉ có một, san bằng tất cả thế lực dưới nhất lưu của Trung Đình."
"Bất kể là ai ở sau lưng ủng hộ bọn hắn, mặc kệ bọn hắn thuộc về ai."
"Người cản đường, giết!"
"Người không quy thuận, giết!"
"Kẻ ngoan cố chống lại, giết!"
Liên tiếp ba chữ "giết", khiến lông tơ của tất cả mọi người ở đây đều dựng lên.