Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 717 - Chương 717: Đến Giờ Thay Ca

Chương 717: đến giờ thay ca

"Ai động đến nàng, cũng chẳng khác nào động đến lợi ích của ta."

"Ai động vào lợi ích của ta, ta sẽ giết người đó."

Nói xong, trên người Vương Hạo toát ra mùi máu tươi nồng đậm.

Đối mặt với thái độ "hung hãn" của Vương Hạo, đông đảo "quan tài" cũng không thể không hòa hoãn thái độ một chút.

"Nhưng nàng là người bên cạnh Trần Trường Sinh, ai biết nàng có đáng tin hay không?"

"Vậy thì sao?"

"Trần Trường Sinh bố cục khắp thiên hạ, người liên quan đến hắn nhiều vô kể, chẳng lẽ tất cả đều không thể tin được sao?"

"Khi Đại Lực Lư tộc còn là tộc phụ thuộc của Hồ tộc Thanh Khâu, các ngươi đi lại với Trần Trường Sinh gần cỡ nào, ai cũng thấy rõ."

"Lúc Thú tộc bị diệt, ba tộc Nhân Thần Yêu và Trần Trường Sinh có giao dịch hay không, trong lòng các ngươi đều rõ."

"Ngoài ra năm đó ta cũng từng nhận ân huệ của hắn, bằng không ta cũng không thể dễ dàng đánh lui vị lão tổ tông của ta kia như vậy."

"Dựa theo lý luận của ngươi, hơn phân nửa sinh linh ở đây đều không đáng tin."

"Nếu là như vậy, chúng ta dứt khoát trực tiếp đầu hàng luôn cho rồi."

Lời của Vương Hạo khiến mọi người nghẹn họng không nói nên lời.

Thấy thế, Vương Hạo khinh thường cười nói: "Người thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, Trần Trường Sinh cũng là bởi vì có thể làm được điểm này, cho nên mới có thể kết giao khắp thiên hạ."

"Bây giờ Mã Quảng đã đi tới Sơn Hà thư viện, cục diện diệt trừ đã bắt đầu."

"Lúc này còn nội đấu với nhau, vậy chúng ta liền chờ bị giết sạch sẽ đi."

Nói xong, Vương Hạo phất phất tay, ra hiệu cho Tiền Nhã tiếp tục báo cáo.

...

Ở bên ngoài Sơn Hà thư viện.

Mã Quảng đứng một mình ở ngoài sơn môn, xung quanh là vô số bóng người đứng trên các ngọn núi.

Kể từ khi Sơn Hà thư viện thành lập, vô số học sinh đã tốt nghiệp đi ra từ đây.

Sơn Hà thư viện hiện giờ, nói là đào tạo khắp thiên hạ cũng không quá đáng.

Hiện tại có người muốn đập bảng hiệu của Sơn Hà thư viện, về tình về lý học sinh cũ cũng nên đến một chuyến.

Nhìn thềm đá dài đằng đẵng kia, trong mắt Mã Quảng tràn đầy oán khí.

Đã từng có lúc, mình còn là đệ tử nội viện ưu tú của thư viện, nhưng bởi vì mình phạm phải một chút sai lầm nhỏ.

Thư viện không niệm tình thầy trò, khiến mình thân bại danh liệt.

Nếu thư viện bất nhân, vậy cũng đừng trách mình bất nghĩa.

Nghĩ vậy, Mã Quảng mở miệng nói: "Đại Lực Lư tộc Mã Quảng, hôm nay đến đây đón Đế Binh về, mong được thư viện khoan dung!"

Nói xong, Mã Quảng đi về phía thềm đá lên núi.

"Oanh!"

Mã Quảng vừa mới bước lên thềm đá, một đạo công kích đã lập tức đánh tới trước mặt.

Mặc dù thành công ngăn cản đạo công kích này, nhưng Mã Quảng cũng phải rút chân bước lên thềm đá lại.

"Quy định của Sơn Hà thư viện, người không liên quan không được bước vào Sơn Hà thư viện."

"Ta là học sinh trực ban hôm nay, ngươi mau mau thối lui."

Một nam tử ngăn cản đường đi của Mã Quảng.

Thấy thế, Mã Quảng mở miệng nói: "Lý học trưởng, hôm nay ta chỉ tới đón Đế Binh về, mong ngươi đừng ngăn cản"

"Ngươi muốn làm gì không liên quan đến ta, ta chỉ biết, không được viện trưởng đồng ý, người không liên quan không được bước vào Sơn Hà thư viện."

Nghe vậy, Mã Quảng gật đầu nói: "Nếu Lý học trưởng đã muốn làm chim đầu đàn, vậy thì ta cũng chỉ đành thỏa mãn nguyện vọng này của ngươi"

"Ta cũng từng cho rằng, Sơn Hà thư viện sẽ là đường ra tốt nhất của tu sĩ trong thiên hạ."

"Nhưng bây giờ ta mới hiểu được, đường ra của tu sĩ trong thiên hạ cũng không phải chỉ có một con đường là Sơn Hà thư viện này."

"Ta đã ngộ ra được thứ tốt hơn, hôm nay để cho Sơn Hà thư viện xem một chút đi."

Nói xong, trên người Mã Quảng bộc phát ra lực lượng khí huyết cường đại.

Thực lực Bàn Huyết cảnh đỉnh phong đã lộ rõ.

"Oanh!"

Một quyền!

Chỉ một quyền, Mã Quảng đã đánh bay kẻ địch trước mặt, lực đạo cường đại thậm chí khiến ngọn núi trước mặt xuất hiện vết rách.

Thành công đánh lui học sinh thư viện, Mã Quảng nhìn vị cựu học trưởng này, thản nhiên nói: "Mặc dù ngươi và ta đều là Bàn Huyết cảnh đỉnh phong, nhưng chưa độ lôi kiếp cuối cùng vẫn chỉ là con kiến."

"Phong cảnh ta lĩnh hội là ngươi không có cách nào lĩnh hội, nể tình quen biết một hồi, ta sẽ không giết ngươi."

Nghe vậy, học sinh thư viện còn muốn đứng dậy tái chiến.

Lúc này, một giọng nói truyền tới.

"Đồng học, đã đến giờ thay ca."

Nghe được thanh âm này, Mã Quảng đột nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy Trần Trường Sinh chẳng biết lúc nào xuất hiện ở trên thềm đá.

Thấy Trần Trường Sinh đến, học sinh thư viện cũng không miễn cưỡng, sau khi hành lễ liền xoay người rời đi.

Trần Trường Sinh là Thập Quan Vương của thư viện, nếu như ngay cả hắn cũng không ngăn được Mã Quảng thì phỏng chừng bản thân bọn họ cũng không thể làm được.

"Cuối cùng ngươi cũng đến, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ đợi đến cuối cùng."

Bình Luận (0)
Comment