Nhìn thấy "vô danh tiểu tốt" ném đồ vật tới, chưởng quỹ hiệu cầm đồ sửng sốt một chút, nhưng vẫn hô lên giá tương ứng.
"Hồ lô bảy màu một cái, định giá tám ngàn vạn Thần Nguyên."
Nghe nói như thế, Kiếm Phi lại ném pháp bảo.
Tốc độ của hắn nhanh hơn Nam Cung Hành rất nhiều, mà độ cao của Kiếm Phi cũng đang đuổi sát Nam Cung Hành.
Đối mặt với tên gây sự này, Nam Cung Hành nhíu mày.
Bởi vì trong ấn tượng của hắn, Bát Hoang Cửu Vực hình như không có nhân vật như vậy.
...
"Nha đầu, hai nam nhân này, ngươi có thích hay không?"
Trần Trường Sinh tìm được Từ Diêu đang trốn ở trong góc xem kịch.
"Không thích!" Từ Diêu dứt khoát trả lời vấn đề của Trần Trường Sinh.
Nghe vậy, Trần Trường Sinh nở nụ cười.
"Không phải chứ, dạng này ngươi cũng không thích, vậy ngươi thích dạng gì."
"Thích dạng gì ta cũng không biết, nhưng hai người bọn họ thì ta nhất định không thích."
"Bản thân ta đã đủ bại gia rồi, nếu như nam nhân mình thích cũng bại gia, vậy còn đến mức nào."
"Thân ở giới tu hành, muốn thứ gì không phải tự mình đi tìm sao?"
"Nhất định phải khoe khoang sự giàu có ở đây, ta không thích loại người này."
Nhận được câu trả lời của Từ Diêu, Trần Trường Sinh đầu tiên là sửng sốt, sau đó cười nói: "Ngươi nói có đạo lý, vậy ngươi cảm thấy Mã Linh Nhi có thích Kiếm Phi không?"
Nghe nói như thế, Từ Diêu chu chu miệng, do dự nói: "Tiên sinh, ta biết ngươi muốn tác hợp Kiếm Phi cho Linh tỷ."
"Nhưng Linh tỷ thật sự không thích Kiếm Phi, cho dù tất cả mọi thứ của hắn đều mạnh hơn Nam Cung Hành, Linh tỷ cũng sẽ không thích Kiếm Phi."
"Ngươi làm như vậy sẽ khiến bọn họ rất xấu hổ, tìm thời gian ngươi và Kiếm..."
"Thích một người cho tới bây giờ đều không phải là chuyện xấu hổ!" Trần Trường Sinh ngắt lời Từ Diêu, sau đó nghiêm túc nói: "Thế gian chỉ có si tình là không cho phép người khác cười nhạo."
"Ngươi có thể cười Kiếm Phi nhát gan sợ phiền phức, nhưng không thể cười hắn vì thích một người."
"Nhưng Linh tỷ không thích hắn!"
"Linh Nhi có thích hắn hay không là một chuyện khác, nếu như ngay cả thích một người cũng không dám lớn mật nói ra, vậy loại nam nhân này nhất định là kẻ nhu nhược nhất thiên hạ."
Nói xong, Trần Trường Sinh quay đầu nhìn về phía Kiếm Phi đang leo bậc thang.
"Ngươi có biết không, vô luận là các ngươi gặp phải tập kích tại Kiếm Khí Trường Thành, hay là gặp tập kích tại Man Hoang, Kiếm Phi mỗi một lần đều sẽ ra tay."
"Bất chấp tất cả xông lên, đó là bị tình yêu làm mờ lý trí."
"Mà sau khi suy nghĩ kỹ càng rồi mới xông lên, đó mới là thích thật sự. Vì người mình thích mà liều mạng, đây chưa bao giờ là chuyện mất mặt."
"Ngoài ra ta nói cho ngươi biết một chuyện, tiền mà Kiếm Phi đang dùng hiện tại, đều là của chính hắn."
"Của chính hắn?"
Lời Trần Trường Sinh nói khiến Từ Diêu lộ vẻ mặt khiếp sợ, nhưng Trần Trường Sinh lại nhìn Kiếm Phi xa xa nhàn nhạt nói: "Đây là đồ vật kiếp trước hắn lưu lại, tự nhiên là của chính hắn."
"Các ngươi từ nhỏ đã sinh ra trong nhung lụa, Kiếm Phi từ nhỏ đã kiếm ăn trong mương."
"Có những tài nguyên này, con đường tương lai của Kiếm Phi sẽ bằng phẳng hơn rất nhiều, nhưng hắn vẫn làm như vậy."
"Người như vậy không nên bị cười nhạo, ngươi nói xem có đúng không?"
Nghe xong, Từ Diêu mím môi, lúc này nàng tựa hồ có chút lý giải Trần Trường Sinh vì sao lại nhiều lần giúp Kiếm Phi.
Một nam tử si tình như vậy nếu như bởi vì tự ti mất đi cơ hội biểu đạt tâm ý, vậy là chuyện tiếc nuối cỡ nào!
Nghĩ vậy, Từ Diêu mở miệng nói: "Tiên sinh, tuy ta rất đồng tình Kiếm Phi, nhưng hắn cùng với Linh tỷ là không có khả năng."
"Ta biết, ta cho tới bây giờ đều không trông cậy vào Mã Linh Nhi sẽ thích Kiếm Phi, ta chỉ hy vọng hắn không lưu lại tiếc nuối."
"Đồng thời ta càng hy vọng Mã Linh Nhi có thể rời xa Nam Cung Hành."
"Tiên sinh, ngươi đây là có ý gì?"
Giọng điệu của Từ Diêu có chút luống cuống, bởi vì nàng không cách nào tưởng tượng nếu Nam Cung Hành xảy ra vấn đề, Mã Linh Nhi sẽ sụp đổ như thế nào.
"Ý trên mặt chữ."
"Thiên kiêu do gia tộc như Nam Cung Hành bồi dưỡng ra, hơn phân nửa đều sẽ xảy ra vấn đề."
"Vấn đề của Kiếm Khí Trường Thành ở trên người thế hệ trẻ tuổi, Nam Cung Hành là thiên kiêu kiệt xuất nhất Bát Hoang, ta rất khó không hoài nghi hắn."
"Điều đó không có khả năng, số lượng Đại Yêu Man Hoang Nam Cung Hành chém giết còn nhiều hơn ta, sao hắn có thể..."
"Nếu như hắn thật sự xảy ra vấn đề thì làm sao bây giờ?" Trần Trường Sinh cắt ngang lời nói của Từ Diêu, đồng thời cũng làm cho Từ Diêu không còn lời nào để nói.
Thật lâu sau, Từ Diêu mở miệng nói: "Chính là vì hoài nghi Nam Cung Hành, cho nên tiên sinh ngươi mới có thể tác hợp Kiếm Phi cùng với Linh tỷ."
"Đúng vậy, như vậy vừa có thể làm cho Mã Linh Nhi tiêu trừ tình kiếp tương lai có thể gặp được, cũng có thể làm cho Kiếm Phi không lưu tiếc nuối."