Ta Ngủ Liền Có Thể Trường Sinh (Bản Dịch)

Chương 949 - Chương 949: Đặt Cược

Chương 949: đặt cược Chương 949: đặt cượcChương 949: đặt cược

"Ngoài ra còn có vô số thúc bá, ta muốn thượng vị, không biết phải đợi đến ngày tháng năm nảo."

"Hôm nay là ngày vui, không đề cập tới những chuyện phiền phức này nữa, chúng ta chơi một ván được không?" "Chơi như thế nào?"

Nghe vậy, Diệp Hùng võ tay phát ra tiếng, một nam tử ăn mặc như đầy tớ đứng dậy. "Rất đơn giản, ngươi phái một người ta phái một người, người của ai chết, người đó liên bị phạt một chén rượu” "Đừng đùa nữa, người của ta làm sao đánh lại người của ngươi."

Thấy Giang Vĩnh Niên cự tuyệt, ánh mắt của Diệp Hùng lạnh xuống, nói: "Vĩnh Niên, ngươi không nể mặt ta sao?" "Chỉ phạt rượu cũng quá không có ý nghĩa, lại thêm chút tiền thưởng được không?"

Mã Linh Nhi đeo sa mỏng trên mặt lên tiếng, ngữ khí lạnh nhạt khiến Diệp Hùng lập tức nhướn mày.

"Ai u! Xem đầu óc ta đây, chỉ lo ôn chuyện với Vĩnh Niên, thế mà quên nơi này còn có một vị mỹ nhân đây." "Vĩnh Niên, ngươi còn không mau giới thiệu cho ta một chút”

Nghe Mã Linh Nhi lên tiếng, Giang Vĩnh Niên cũng biết đám người Mã Linh Nhi nguyện ý tham chiến.

Nghĩ vậy, Giang Vĩnh Niên lập tức cười nói: "Là ta sơ sẩy, vị này là biểu muội của ta, Mã Linh Nhi."

"Hóa ra là muội muội Vĩnh Niên, thật sự là thất lễ thất lễ" Nói xong, Diệp Hùng võ hai tay, một số đông đầy tớ bưng các loại đồ vật đi ra. Sau một lát, khu tham quan và khu vực chiến đấu đã được bố trí xong.

"Chư vị, mời!"

Diệp Hùng cười nhập tọa, mọi người cũng y theo thân phận cao thấp ngồi xuống.

"Nghe nói Thanh Dương Tông tìm được bảo bối có thể đề thăng phẩm chất Thiên Hồn, hôm nay ta phải mở mang kiến thức một chút."

"Mã tiểu thư nói muốn thêm chút tiền thưởng, không biết muốn thêm như thế nào?" Nghe vậy, Mã Linh Nhi nhìn quanh một lượt, thản nhiên nói: "Thanh Dương Tông chúng ta ở trong Vạn Thú Thành không có nổi một căn nhà, không có nổi một tấc đất.

"Không bằng lấy tòa phủ đệ này của Diệp huynh làm tiền đặt cược, thế nào?"

Nghe nói như thế, Diệp Hùng vẫn giữ nguyên nụ cười. Nhưng nụ cười này cũng không duy trì được bao lâu, Diệp Hùng đột nhiên vỗ bàn nói: "Nói điều kiện với ta, nØươi xứng sao?" Đối mặt với Diệp Hùng đột nhiên làm khó dễ, đám người Từ Diêu theo bản năng muốn động thủ.

Nhưng Giang Vĩnh Niên lại dùng ánh mắt ám chỉ mọi người an tâm chớ vội.

Nhìn ánh mắt lạnh như băng của Diệp Hùng, Mã Linh Nhi bình tính nói: "Không cược nổi thì đừng cược, đường đường là Diệp Hùng, trưởng lão ngoại môn của Vạn Thú Tông lại chỉ có một chút khí độ này, thật sự là làm cho ta quá thất vọng”

Nói xong, sau lưng Mã Linh Nhi sáng lên một mảnh ánh đỏ, mặc dù còn chưa có hiển hiện cụ thể chủng loại Thiên Hồn, nhưng phẩm chất Thiên Hồn đã có thể xác nhận.

Thấy thế, Diệp Hùng hơi híp mắt, cười nói: "Ha ha ha!"

"Mã cô nương đúng là thông minh, liếc mắt một cái đã nhìn ra ta đang nói đùa."

"Căn phòng rách nát này của ta có thể để Mã cô nương vào ở, đó là vinh hạnh của nó, một chút vật nhỏ sao có thể lấy ra làm tiền đặt cược chứ?"

"Từ nay về sau, phủ đệ này sẽ thuộc về Mã cô nương." "Ngoài ra ta lấy thứ này làm tiền đặt cược." Diệp Hùng lấy ra một món đồ đặt lên bàn. Tập trung nhìn vào, Diệp Hùng lấy ra một cái hồ lô nhỏ xinh.

Nhìn thấy vật này, Mã Linh Nhi nhíu mày, thắn nhiên nói: "Thiên Hồn mấy vạn năm gần đây mặc dù đang dung hợp với hệ thống Khổ Hải" "Nhưng trước mắt tứ đại tông còn chưa sửa đổi tên cảnh giới, hệ thống Thiên Hồn ban đầu đại khái chia thành Hồn Sĩ, Hồn Sư, Hồn Vương, Đại Hồn Vương, Hồn Hoàng”

"Sau khi đạt tới cảnh giới Hồn Hoàng, một số người kiệt xuất có thể thực thể hóa Thiên Hồn"

"Diệp huynh vừa ra tay liền lấy ra một kiện Thiên Hồn Hồn Hoàng, đây là cố ý làm khó dễ tiểu muội sao!"

"Ha ha ha!"

"Mã cô nương nói quá lời rồi, chỉ là một chút đồ nhỏ nhặt thôi, nếu Mã cô nương không lấy ra được thứ tương ứng, tùy tiện lấy một hai món cũng được."

Nghe nói như thế, Mã Linh Nhi mỉm cười, sau đó lấy ra từ trong ngực một viên đá đặt lên bàn. "Tinh Thần Chỉ Tinh, vật liệu đỉnh cấp để rèn pháp bảo, thứ này hẳn là có thể ngang giá với đồ của Diệp huynh”

"Thú vị, xem ra là ta đã đánh giá thấp Mã cô nương rồi.

Nói xong, Diệp Hùng quay đầu nhìn về phía đây tớ đứng ở giữa sân.

"A Đại, lát nữa ngươi phải dốc toàn lực, nếu không Mã cô nương sẽ chê cười ta đấy." "Tuân mệnh!"

Thấy thế, Mã Linh Nhi khẽ vunø ngón tay, Quỷ Đạo Nhiên ngồi cuối cùng đứng dậy đi đến giữa sân.

"Vụ!"

Khí thế của A Đại bùng nổ trong nháy mắt, một lão hổ nhảy ra khỏi ánh sáng xanh. Năm vòng sáng màu trắng xoay quanh lão hổ.

Nhìn thấy biểu hiện của A Đại, khóe miệng Diệp Hùng hơi nhếch lên, giả bộ tức giận mắng: "A Đại, ngươi đây là làm sao vậy, đột phá Hồn Hoàng cũng không nói một tiếng."
Bình Luận (0)
Comment