Chương 976: lừa người
Chương 976: lừa ngườiChương 976: lừa người
"Ta cũng không cho rằng ngươi có thể làm được trong thời gian ngắn như vậy." Nhìn gương mặt không chút biểu tình của Trương Chấn, Trần Trường Sinh cười chậc chậc lưõi.
"Cho nên ngươi đây là đang chất vấn ta?"
"Cũng không phải, chỉ là đơn thuần hiếu kỳ”
"Lần này ra ngoài cố ý mang theo ta, trực giác của ta nói cho ta biết, ngươi tựa hồ tính bán ta."
"Bởi vì nói riêng về độ trung thành và độ đáng tin, đám người Từ Diêu mạnh hơn ta nhiêu”
"Hỏi sớm một chút, biết đường còn chuẩn bị”
"Ha ha ha!" Trần Trường Sinh nở nụ Cười.
"Bình tĩnh, trầm ổn, tư duy logic rất rõ ràng, là người làm đại sự.
"Mau đi thôi, thời gian của chúng ta khá eo hẹp, nghi hoặc của ngươi chúng ta vừa đi vừa nói."
Nghe vậy, Trương Chấn do dự một chút, vẫn đuổi theo bước chân của Trần Trường Sinh. Nhìn phong cảnh ven đường, Trần Trường Sinh mở miệng nói: "Trương Chấn, ngươi cảm thấy ta lấy lực lượng từ đâu mà thâm nhập vào Tứ Phương Đại Lục?"
Đối mặt với vấn đề này, Trương Chấn suy tư một chút, nói: "Gan dạ cẩn thận?"
"Đừng đùa nữa, những từ này chỉ có thể lừa gạt người trẻ tuổi thôi, không thích hợp với ta.
"Thân là người điều khiển Bát Hoang Cứu Vực, ta đưa một nhóm hạt giống đứng đầu Bát Hoang Cứu Vực đến đây. "Chỉ dựa vào bốn chữ 'Gan dạ cần thận; ít nhiều có phần hoang đường."
Đối với lời nói của Trần Trưởng Sinh, Trương Chấn không nói gì, chỉ bảo trì trầm mặc.
Thấy thế, Trần Trường Sinh tiếp tục nói: "Sự tình ta bị Tứ Phương Đại Lục bắt được ngươi cũng biết, hiện tại ta trốn ra được, ngươi cảm thấy ta làm sao trốn ra được” "Chuyện này ngươi đã từng nhắc đến vài câu, nhưng cũng không có quá chỉ tiết:
"Từ tin tức mặt ngoài để suy đoán, hẳn là bọn người Băng Hỏa Tiên Vương liều chết cứu nØươi ra."
"Nhưng theo suy đoán của ta, phía sau chuyện này hẳn là còn có cố sự."
"Sao ngươi lại nghĩ như vậy?" "Bọn người Băng Hỏa Tiên Vương nếu như có thể một đường giết tới vị trí hạch tâm của Tứ Phương Đại Lục, vậy Bát Hoang Cửu Vực cũng không cần cẩn thận như vậy” "Trực tiếp dựa vào thực lực cường đại quét ngang qua là được, chinh phạt một phương thế giới, trong quá trình này hy sinh một số sinh linh, đối với ngươi mà nói là chuyện có thể chấp nhận được”
Đối với suy đoán của Trương Chấn, Trần Trường Sinh cười cười không trả lời, chỉ tự mình đi tiếp.
Nhưng mà lần này, Trương Chấn lại hiếm thấy nói nhiều hơn.
Chỉ thấy hắn lầm bẩm nói: "Bốn đại tông môn siêu cấp nhìn như minh tranh ám đấu, nhưng kì thực là đoàn kết một lòng."
"Nếu Tứ Phương Đại Lục không đoàn kết, thì việc cài người sẽ không khó khăn như vậy. "Nhưng muốn cứu ngươi ra, mà không hy sinh một ít chiến lực cấp cao, chỉ có nội gián giúp đố mới có thể làm được. "Trong bốn đại tông môn siêu cấp không có khả năng có nội gián, ngoại trừ bốn đại tông môn siêu cấp này, thế lực Tứ Phương Đại Lục còn thừa lại không nhiều"
"Trong số những thế lực này, cho dù có năng lực này, bọn họ cũng không dám làm như vậy, bởi vì không ai có thể chịu đựng được sự thanh toán của bốn đại siêu cấp tông môn." Nói đến đây, Trương Chấn dừng bước, mà Trần Trường Sinh cũng cười ha ha quay đầu nhìn về phía Trương Chấn. Nhìn qua nụ cười của Trần Trường Sinh, sắc mặt của Trương Chấn lạnh đến cực điểm.
"Ngươi lừa người ta."
"Ta không hiểu ngươi đang nói gì?"
“Eứ Phương Đại Lục có người không hy vọng ngươi chết, bọn họ muốn có được một vài thứ từ trên người ngươi."
"Tuy bọn họ có điều cầu, nhưng bọn họ không có lá gan thả ngươi ra."
"Ngươi chính là nắm bắt được một chút lòng tham lam này của bọn họ, sau đó không ngừng đạt thành giao dịch với bọn họ."
"Cuối cùng, trong một lần giao dịch nào đó, ngươi lừa bọn họ, mặt ngoài là vì một số chuyện”
"Nhưng kì thực lại là minh tu sạn đạo ám độ trần thương, ngươi cùng với Băng Hỏa Tiên Vương nội ứng ngoại hợp, cuối cùng trốn thoát."
"Mặt khác, ngươi chạy thoát nhất định sẽ dẫn tới lửa giận ngập trời của bốn đại tông môn, những người giao dịch với ngươi kia nhất định sẽ bị thanh toán”
"Ngươi đừng nói với ta, chúng ta sẽ đi øặp những người này." Nghe vậy, Trần Trường Sinh cười phất phất tay nói: "Chỉ đi gặp một lần mà thôi, không có gì to tát”
"Ha ha!" Trương Chấn ngoài cười nhưng trong không cười hai tiếng.
"Nếu như ta bị người lừa như vậy, ta nhất định sẽ nghiền xương hắn thành tro”
"Ngươi có nắm chắc có thể để cho hai người chúng ta còn sống trở về không?"
Đối mặt với vấn đề của Trương Chấn, Trần Trường Sinh gãi đầu: "Cũng không có nắm chắc, cho nên ngươi có đi hay không?"
Khóe miệng Trương Chấn giật giật, im lặng nói: "Được bao nhiêu điểm tích lũy?"
"Rất nhiều!"
"Ngươi sẽ không lừa ta chứ?” "Cục xương nhỏ nhà ngươi còn chưa đủ để ta nhét kẽ rang, ta không có hứng thú này." "Mặc kệ chuyện lần này có được hay không, ta đi với ngươi, ngươi phải cho ta hai vạn điểm tích lũy.
"Các nhiệm vụ khác, điểm tích lũy tính riêng."