Chương 982: kỳ độc
Chương 982: kỳ độcChương 982: kỳ độc
Nghe nói như thế, Trần Trường Sinh cười nói: "Không hổ là Ám Dạ Chi Vương, năng lực tình báo đúng là mạnh” "Bổ Thiên Cao lần này cân một vạn điểm tích lũy, tổng điểm tích lũy trước mắt của ngươi là một vạn rưỡi, khấu trừ một vạn còn lại năm ngàn"
"Cách mười vạn điểm tích lũy còn có chênh lệch rất lớn, hãy tiếp tục cố gắng”
Nói xong, Trần Trường Sinh thu hồi bình trên mặt đất, tình huống của Trương Chấn cũng được hóa giải rất nhiều. "Tình huống ngươi cũng thấy rồi đấy, bây giờ chúng ta có thể nói chuyện hợp tác chưa?" "Không thể"
"Ta vẫn không dám chắc ngươi có thể cứu hắn”
"Hắn không có lựa chọn nào khác, cho nên chỉ có thể đi theo ngươi, ta có lựa chọn, cho nên ta không làm chuyện không nắm chắc."
"Vậy ngươi phải làm sao mới có thể tin?"
"Nói xem ngươi định cứu hắn như thế nào đi, ta cũng rất tò mò."
"Chuyện này không thể được, ta cùng với hắn đã từng có ước định, chờ hắn đạt đến năm vạn điểm tích lũy, ta lại nói cho hắn biện pháp cụ thể: "Ta trả thay cho hắn, ta muốn nghe ngay bây giờ. Cũng không biết, ngươi có thể nói ra hay không?"
Dứt lời, ánh mắt của Trương Chấn và Bạch Thu Nương đều nhìn về phía Trần Trường 3¡inh.
Đối mặt với ánh mắt của hai người, Trần Trường Sinh chậc lưỡi nói: "Chuyện này nói ra rất phiền phức, nhất định phải pha một ấm trà rồi từ từ nói." Nghe vậy, Bạch Thu Nương vung tay phải lên, mâm đựng trái cây, trà nóng, tất cả mọi thứ đều đã được chuẩn bị thỏa đáng.
"Bây giờ có thể nói chưa?" "Đương nhiên có thể." Trần Trường Sinh cười ngôi xuống, sau đó vừa pha trà vừa nói: "Tình huống của Trương Chấn rất phức tạp, căn nguyên phiền toái chính là chứng bệnh hắn mang ra từ trong bụng mẹ"
"Sinh linh từ khi sinh ra sinh cơ sẽ không ngừng trôi đi, ngoài sinh cơ có thể nhìn thấy, chân linh cũng sẽ không ngừng già yếu." "Khi tất cả mọi thứ đều đi đến điểm cuối, chính là hao hết thọ nguyên mà thế nhân thường nói."
“Tu sĩ thông qua thu nạp thiên địa linh khí, từ đó đạt tới tình huống trì hoãn già yếu và sinh cơ trôi qua, vì vậy tuổi thọ của tu sĩ thường khá dài:
"Nhưng tình huống của Trương Chấn rất đặc biệt, tốc độ già yếu của hắn gấp mười gấp trăm lần người bình thường, thậm chí là nghìn lần”
"Hơn nữa theo thời gian trôi qua, tốc độ già yếu của hắn sẽ còn tăng gấp bội. Nghe nói như thế, Trương Chấn không khỏi nắm chặt nắm đấm.
Mà Bạch Thu Nương lại mỡ miệng nói: "Về việc khám phá cơ thể người ta không bằng ngươi, nhưng ta cảm thấy chuyện này hăn là không đơn giản như vậy."
"Đương nhiên không đơn giản như vậy.
"Nếu như chỉ là sinh cơ trôi qua, ta có rất nhiều biện pháp có thể cứu hắn"
"Cho dù là đổi cho hắn một cỗ thân thể mới, cũng không phải là vấn đề lớn gì, nhưng chân linh già yếu này quả thực đã làm khó ta”
"Sống lại đời thứ hai cũng không được sao?" Bạch Thu Nương nhíu mày hỏi một câu. "Không được” Trần Trường Sinh lắc đầu nói: "Năm đó Bạch Phát Kiếm Thần tự chém một kiếm sống thêm đời thứ hai, tình huống của hắn ta vô cùng rõ ràng."
"Sống thêm đời thứ hai có thể làm mới sinh cơ, nhưng chân linh lại không có gì thay đổi" "Nói một cách khác, cho dù ta để Trương Chấn sống thêm đời thứ hai, cũng không ngăn cản được tốc độ lão hóa của hắn, đến lúc đó hắn vẫn chỉ có một con đường chết."
"Trừ cái đó ra, hắn còn trúng một loại kỳ độc."
"Loại độc này sẽ khiến thân thể hắn không ngừng trẻ hóa, cuối cùng hoàn toàn biến thành trẻ con chết đi"
"Cũng chính vì loại kỳ độc này ngăn chặn sự già yếu của thân thể hắn nên mới khiến hắn sống đến bây giờ, nếu không với tình hình của hắn sẽ không sống được tới mười tám tuổi”
Nói xong, trong sơn động lâm vào trầm mặc, bởi vì tình huống này thật sự phi thường khó giải quyết.
Một lát sau, Trương Chấn mở miệng nói: "Vậy độc này có thể giải không?"
"Loại độc này ta đương nhiên có thể giải, thế nhưng chỉ cần vừa giải loại độc này, ngươi lập tức sẽ chết."
"Nhưng nếu như không giải loại độc này, thân thể của ngươi lại sẽ không ngừng bị phá hoại, sớm muộn øì cũng có một ngày biến mất ở trên thế gian này."
"Đương nhiên, nếu như chỉ là những phiền toái này, ta cũng có biện pháp có thể giải quyết.
"Phiền toái nhất, đó chính là vấn đề chân linh của ngươi." "Những năm này, mặc dù nhục thể của ngươi vẫn còn sống, nhưng chân linh đã mục nát không chịu nổi."
"Loại chân linh cường độ này, ngay cả Luân Hồi cũng không có cách nào tu bổ, hiện tại ngươi đã hiểu rõ tình huống của nØươi....
"Cốc cốc cốc!" Bạch Thu Nương gõ gõ bàn cắt ngang lời Trân Trường Sinh.
"Ta trả giá đắt, không phải để nghe tình huống có bao nhiêu phiền phức, mà là nghe biện pháp giải quyết."
"Ngươi đã dám đạt thành thỏa thuận với ta, vậy ta tin tưởng ngươi nhất định có biện pháp có thể giải quyết phiền toái như vậy.
Đối mặt với lời nói của Bạch Thu Nương, Trương Chấn có chút mất mát lại nâng cao tinh thần.