Chương 986: bóng dáng cố nhân
Chương 986: bóng dáng cố nhânChương 986: bóng dáng cố nhân
"Trương Chấn, muốn gánh chịu Thiên Mệnh, phía sau ngươi nhất định phải có thế lực ủng hộ, chỉ dựa vào một mình ngươi, ngươi không có cách nào thành công”
"Cho ta một ít thời gian, ta có lòng tin đánh bại bọn hắn” “Ta tin tưởng ngươi, nhưng nếu có người không cho ngươi thời gian thì sao?"
"Sau lưng Từ Diêu là Băng Hỏa Tiên Vương, hai cha con bọn họ đều có tư cách tranh giành Thiên Mệnh”
"Nàng tranh Thiên Mệnh, không có người nào dám sớm ám sát nàng, bởi vì sau lưng nàng có Băng Hỏa Tiên Vương.
"Giả thiết Băng Hỏa Tiên Vương cũng muốn tranh Thiên Mệnh, vậy tình huống liền càng thêm đơn giản, dựa vào thực lực của hắn có thể trực tiếp tham gia 'chung kết” “I[rừ Từ Diêu, những người khác cũng có lai lịch không nhỏ."
"Tô Hữu là Bút lão chuyển thế, sau lưng hắn có Long Hổ Sơn cùng với thư viện, sư huynh muội Quỷ Đạo Nhiên là đệ tử Chí Thánh chuyển thế"
"Nếu thật sự đến lúc tình huống nguy cấp, mọi người vẫn phải nể mặt Chí Thánh” "Gia thế của Mã Linh Nhi yếu hơn một chút, nhưng có yếu hơn nữa, nàng cũng là đệ tử đích truyền của Tài Thân, công chúa của Đại Lực Lư tộc, cao tầng Bát Hoang Cửu Vực sẽ không quá làm khó nàng" "Về phần lai lịch của Kiếm Phi, ta liền nói thẳng cho ngươi biết luôn"
"Hắn là lão tổ Thiên Tàm nhất tộc, cùng một thời kỷ với Băng Hỏa Tiên Vương."
"Kiếm Phi muốn tranh Thiên Mệnh, Thiên Tàm tộc không có lý nào lại không ủng hộ” Đối mặt với lời nói của Trần Trường Sinh, Trương Chấn mỉm cười nói: "Còn có ba người ngươi không nói."
"Đối thủ tranh đoạt Thiên Mệnh lớn nhất, hẳn là Trần gia tam kiệt mới đúng."
"Mặc dù bề ngoài ngươi là phụ thân của ba người bọn họ, nhưng người trong thiên hạ đều biết, bọn họ theo thứ tự là con trai của Yêu Đế, con trai của Kiếm Thần và con trai của Chí Thánh”
"Luận thân phận, luận năng lực, luận thiên phú bọn họ đều vượt xa Từ Diêu." "Càng phiên toái hơn là, ba người bọn họ tranh đoạt Thiên Mệnh, ngươi sẽ không cho phép lực lượng khác quấy nhiễu, bởi vì bọn họ gọi ngươi một tiếng cha."
Nhìn Trương Chấn trước mặt vẫn giữ vững tỉnh táo, Trần Trường Sinh nói: "Tình huống ngươi đều đã rõ ràng, cho nên hiện tại ngươi tính làm sao?" "Vẫn là câu nói kia, giúp ta tranh thủ thời gian, ta sẽ đánh bại bọn họ."
"Ngươi không định cầu ta sao?"
"Cầu ta, con đường của ngươi sẽ dễ đi hơn rất nhiều” "Không được." Trương Chấn lắc đầu nói: "Tuy ta không phải loại người thà chết cũng không chịu cầu ai, nhưng nếu cầu ngươi, con đường của ta mới thật sự sẽ bị cắt đứt." "Bắt đầu từ Yêu Đế, gánh chịu Thiên Mệnh đã biến thành quan hệ dây mơ rễ má, ngươi muốn phá bỏ tất cả những điều này, thì phải tìm một người ngoài cuộc tham gia vào."
"Nếu như ta cầu ngươi, tất cả mọi thứ đều trở về điểm xuất phát, đến lúc đó ngươi chưa chắc sẽ dốc hết tâm sức cứu ta. "Ha ha ha!" Nhận được câu trả lời này, Trần Trường Sinh vưi về nở nụ Cười.
“Thông minh, ta thích giao tiếp với người như ngươi." “Thời gian ta sẽ øiúp ngươi tranh thủ, sống hay chết vậy phải xem chính ngươi, bởi vì không gánh chịu được Thiên Mệnh, ngươi chỉ có một con đường chết."
"Tuy rằng ba tên tiểu tử nhà ta kia không phải người cứng đầu, nhưng ta vẫn phải phòng bị một chút."
"Giả thiết có một ngày bọn họ thật sự bại, hơn nữa lại cứ bám riết không buông, ngươi phải để lại cho bọn họ một con đường sống, coi như cho ta mặt mũi.
"Không thành vấn đề"
Nghe nói như thế, trên mặt Trân Trường Sinh lộ ra nụ CƯỜi vui vẻ.
"Thật sự là càng ngày càng thưởng thức ngươi, lại nói xem ngươi có thích cô nương nào không, ta sẽ Øiúp ngươi se duyên."
"Không có hứng thú."
"Vì sao?" "Giai nhân 16 tuổi thân hình mềm mại, thanh kiếm đeo ở eo lưng trảm những kẻ phàm phu tục tử. Dù rằng không thấy đầu bị cắt lìa, nhưng xương tủy đã ngấm ngâm khô kiệt.
"Ta hiện tại chỉ muốn sống, thuận tiện nghiên cứu đao pháp một chút”
"Loại đồ vật như nữ nhân này, chỉ sẽ ảnh hưởng tới tốc độ rút đao của ta."
"Ha ha ha!" Trần Trường Sinh Vui vẻ nở nụ CƯỜI.
Thấy thế, Trương Chấn hiếu kỳ nói: "Ngươi cười cái gì?" "Ta lại thấy được bóng dáng của cố nhân"
"AI2"
"Trần Thập Tam”
"Năm đó Trần Thập Tam cũng thuần túy giống như ngươi, nhưng tính cách của hắn tương đối chất phác thành thật.
"Lúc mới bắt đầu, ta cho rằng hắn sẽ không thích nữ nhân, kết quả hắn vẫn là một kẻ sỉ tỉnh”
"Ngươi so với Trần Thập Tam càng thêm thông minh, bình tĩnh, theo lý mà nói ngươi hẳn là có người trong lòng, nhưng ngươi đối với thứ ái tình này không có hứng thú."
"Các ngươi quả thực là tạo thành đối lập rõ ràng, cho nên ta lại nghĩ tới hắn”
Nhìn bộ dáng cao hứng của Trần Trường Sinh, Trương Chấn thản nhiên nói: "Từ sau khi Kiếm Thần chết, ngươi thấy ai cũng giống Kiếm Thân, ngươi vẫn chưa quên hắn" Nghe nói như thế, nụ cười trên mặt Trần Trường Sinh biến mất.
"Đúng vậy, ta vẫn chưa quên hắn”