Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 1037 - Chương 1037. Tôn Ngộ Không Mưu Phản Phật Giáo

Chương 1037. Tôn Ngộ Không mưu phản Phật giáo Chương 1037. Tôn Ngộ Không mưu phản Phật giáo

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Mọi người lập tức ngạc nhiên, hoài nghi mình nghe lầm.

"Đại thánh gia... Không muốn làm phật?"

"Ta không nghe lầm chứ, Ngộ Không cự tuyệt Như Lai phật tổ!"

"Vạn Phật chi tổ, vì sao hắn lại cự tuyệt?"

...

Ngay cả Như Lai phật tổ cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, vội vàng nói: "Ngộ Không, lời này của ngươi có ý gì?"

"Ý của lão Tôn ta là, việc này lão Tôn ta không làm, ngươi thích cho người nào thì cho người đó! Dù sao từ nay về sau, ngươi và ta nhất đao lưỡng đoạn, lão Tôn ta cùng Phật giáo không có một chút quan hệ nào!" Tôn Ngộ Không vò đầu bứt tai, giọng điệu vô cùng kiên quyết.

Trong toàn bộ Thiên Đình, chỉ có một mình giọng nói của hắn vang vọng.

Bởi vì các tiên phật khác đều đang chấn động, không nói ra lời.

"Vì sao không làm?" Như Lai phật tổ lại hỏi, trên mặt hiện lên vẻ âm trầm.

"Cái này còn cần ta nói ra sao, Như Lai? Ngươi thật sự coi Tôn Ngộ Không ta là một con hầu tử, kêu đến là đến, ném đi là đi? Hừ!"

Trên mặt Tôn Ngộ Không hiện lên vẻ tức giận: "Vì đại nghiệp của Phật giáo các ngươi, lúc Tây Du tới ngươi trấn áp lão Tôn ta dưới Ngũ Chỉ sơn, sau đó lại để lão Tôn ta hộ tống Đường Tăng tới Tây Thiên thỉnh kinh, khi lượng kiếp tới lại để cho lão Tôn ta đi thu thập Xá Lợi Tử đánh bại Vô Thiên, từ đầu tới cuối đều gạt lừa gạt lão Tôn, từ đầu tới cuối đều đùa bỡn lão Tôn xoay vòng, sau đó cho một phật vị liền đuổi đi, thực sự là mua bán có lời! Hay cho một Phật giáo, hay cho một Như Lai!"

Sắc mặt Như Lai phật tổ càng thêm âm trầm.

Tôn Ngộ Không tiếp tục thóa mạ: "Ơn tri ngộ với Phật giáo lão Tôn ta nhận! Cho nên lão Tôn ta vẫn luôn tận tâm tận lực thu thập xá lợi, đón Như Lai phật tổ trở về! Nhưng lão Tôn ta cũng là một người có kiêu hãnh, lão Tôn ta không muốn làm hầu tử dưới tay người khác! Cho nên từ nay về sau, lão Tôn không hầu hạ ngươi nữa! Ta không chơi!"

"Tôn Ngộ Không làm càn!" Như Lai phật tổ rống lớn.

"Có phải bị ta nói trúng rồi nên thẹn quá thành giận không, Như Lai?" Tôn Ngộ Không móc Kim Cô bổng ra, cười lạnh nói: "Ngươi cứ việc tới đây! Lão Tôn ta thật muốn xem xem có thể chạy thoát được Ngũ Chỉ sơn của ngươi không!"

"Ngộ Không, mau xuống đây nhận lỗi với phật tổ!" Đường Tăng nóng nảy nói.

"Hầu ca, ngươi đừng nói bậy, ngươi sẽ bị Như Lai..." Trư Bát Giới há hốc mồm.

"Đại sư huynh!" Sa Tăng lo lắng.

Còn có một vài hảo hữu khác nhao nhao khuyên giải Tôn Ngộ Không.

"Các ngươi không cần nói nữa, lão Tôn ta đã nghĩ thông suốt rồi! Ta là người đã chết qua một lần, còn sợ cái gì?" Tôn Ngộ Không vung Kim Cô bổng lên, Kim Cô bổng biến lớn, đỉnh thiên lập địa.

Tôn Ngộ Không đứng bên trên Kim Cô bổng lớn tiếng nói: "Thiên Đạo trên kia, từ nay về sau ta là Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không, không còn là đấu chiến thắng phật! Ta cùng với Phật giáo, nhất đao lưỡng đoạn!"

"Rầm rầm rầm..."

Thiên địa hưởng ứng, hạ xuống một luồng ánh sáng, gỡ bỏ phật quang và phật vị trên đầu Tôn Ngộ Không.

Thề với Thiên Đạo, đây là chiêu không để lại đường lui!

Cho dù về sau hắn muốn quay về Phật giáo, Thiên Đạo cũng không đồng ý!

"Ngộ Không!"

"Đại Thánh!"

...

Đám người la lên, có người tiếc hận, có người cao hứng, cũng có người lo lắng...

Hành động lần này của Tôn Ngộ Không không khác gì tát một cái thật mạnh vào mặt Như Lai phật tổ cùng với Phật giáo, nhất là đang lúc Như Lai phật tổ vừa mới long trọng trở về, một tát này giống như địa chấn.

"A di đà phật! Ngộ Không, ngươi nhập ma, theo ta trở về ngồi diện bích!" Như Lai phật tổ mặt không biểu cảm, duỗi Như Lai thần chưởng ra, lại lần nữa hóa thành ngũ chỉ đại sơn, muốn trấn áp Tôn Ngộ Không.

"Đánh hay lắm!" Tôn Ngộ Không giơ Kim Cô bổng lên, đang muốn chiến một trận.

Hạo Thiên thượng đế ngăn trước mặt Tôn Ngộ Không, đánh trực diện với Như Lai phật tổ, một chưởng đánh lùi Như Lai thần chưởng của hắn, cười nói: "Như Lai phật tổ, mọi người đều có chí hướng khác nhau, nếu Đại Thánh đã không muốn làm phật thì ngươi cũng đừng cưỡng cầu! Hôm nay là ngày đại hỉ, không cần động võ, mọi người hài hòa tốt bao nhiêu?"

Hạo Thiên thượng đế vừa rồi thật sự vui vẻ, gọi là tâm hoa nộ phóng cũng không ngoa.

Thế mà Tôn Ngộ Không lại phản Phật giáo, còn ngay trước mặt mọi người giáng cho Như Lai một bạt tai, thật sự làm hắn sướng đến phát rồ.

Đây chính là cơ hội đả kích Phật giáo ngàn năm có một, thế nên mới đứng ra.

"Hạo Thiên thượng đế, Tôn Ngộ Không đã nhập ma, bị Vô Thiên đầu độc, ta nhất định phải bắt hắn trở về, dùng phật quang tinh khiết nhất thanh tẩy!" Như Lai phật tổ nói, trong ánh mắt ẩn chứa vẻ kiêng kị.

Thực lực của Hạo Thiên thượng đế cũng không yếu hơn hắn.

Là Thiên Đình chi chủ, hắn có thể phát huy toàn bộ thực lực ở trong đây, hắn không địch lại.

"Như Lai, có khả năng ngươi vừa mới trở về nên mờ mắt rồi, Đại Thánh làm sao có thể nhập ma được? Ngươi xem hắn vô cùng chính nghĩa, vô cùng nhiệt huyết, ta nhìn thấy hào quang giống nhu Thánh Nhân trên người hắn! Dạng người này cho dù thân ở trong ma quật cũng vẫn hướng về phía quang minh! Cho nên ta dám khẳng định, Ngộ Không không nhập ma!" Hạo Thiên thượng đế quả quyết nói.

"Không sai, đại thánh gia là người không có khả năng nhập ma nhất!"

"Mặc dù hắn chỉ là một hầu tử, nhưng lại tràn đầy chính nghĩa quang minh!"

"Hắc ám vĩnh viễn không ăn mòn được hắn!"

...

Mọi người lập tức lên tiếng ủng hộ, đứng về phía Ngộ Không.

Mọi người đều biết nếu như Tôn Ngộ Không bị bắt về, chắc chắn sẽ không có quả ngon để ăn.

Hiện tại có Hạo Thiên thượng đế dẫn đầu, bọn họ lập tức ủng hộ.

Trấn Nguyên tử đại tiên đứng dậy, vuốt râu cười nói: "Như Lai phật tổ, nếu Ngộ Không không muốn làm phật thì ngươi cũng đừng làm khó người ta! Hắn là người đã cứu chúng sinh tam giới, ngày đêm bôn ba không ngại cực khổ, cuối cùng còn hi sinh bản thân để đánh bại Vô Thiên, tình cảm sâu đậm vĩ đại, phẩm chất thanh cao, làm cho người ta bội phục! Bây giờ hắn muốn truy cầu điều khác, cứ thành toàn cho hắn!"

Vương mẫu nương nương nói: "Như Lai, nếu như hôm nay ngươi muốn dẫn Tôn Ngộ Không đi, bản cung là người đầu tiên không đồng ý!"

Lại có mấy vị Chuẩn Thánh đứng dậy.

"Như Lai, cần gì phải làm khó xử tiểu bối? Tôn Ngộ Không đã cứu tam giới, không có công lao cũng có khổ lao, người ta không muốn làm phật thì cứ để cho người ta đi, chẳng lẽ Phật giáo ngươi kéo người dựa vào ép mua ép bán?"

"Như Lai vừa trở về đã lập uy, thật là uy phong, có muốn ta đùa nghịch với ngươi một chút không?"

...

"Các ngươi, mọi người..." Nhìn chúng tiên ai cũng bảo vệ mình, hai mắt Tôn Ngộ Không lại một lần nữa ẩm ướt.

Hắn cũng không phải người đa sầu đa cảm, nhưng hôm nay đã khóc hai lần, hắn chỉ làm chuyện mà bản thân cho là đúng, không ngờ trong bất tri bất giác lại thu hoạch được nhiều tình hữu nghị như vậy.

Bình Luận (0)
Comment