Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 1051 - Chương 1051. Vãn Hồi Tiếc Nuối Trong Quá Khứ

Chương 1051. Vãn hồi tiếc nuối trong quá khứ Chương 1051. Vãn hồi tiếc nuối trong quá khứ

Editor: Ethel Cordelia

Phụ trách: Vô Tà Team

Trương Tiểu Phàm và Lý Tiêu Dao hai người cá mè một lứa cùng ngồi với nhau mượn rượu tiêu sầu.

"Nào Lý huynh, hiếm có khi gặp mặt, uống nhiều thêm mấy chén!"

"Trương huynh cũng vậy, hôm nay Lý Tiêu Dao ta liều mình bồi quân tử, bồi ngươi uống đủ!"

"Chỉ chờ câu nói này của ngươi!"

...

Hai người cùng uống.

Qua ba tuần rượu, hai người đều đã có chút men say.

Trên thực tế rượu này không thể khiến bọn họ uống say, nhưng bọn họ muốn say nên mới say, bởi vì chỉ có say mới có thể dễ dàng nói ra vài lời, mới sẽ không cố kỵ gì nhiều.

"Lý huynh, ngươi nói bây giờ ta nên làm gì?" Khuôn mặt Trương Tiểu Phàm hiện lên men say, thân thể có chút lung lay: "Với năng lực hiện tại của ta không thể cứu Bích Dao trở về, những năm gần đây ta cố gắng như vậy chính là để cứu nàng về! Nhưng hiện tại ta đã trở thành tiên thiên thần ma, có năng lực, cũng không dám..."

"Vì sao... Lại không dám?" Lý Tiêu Dao hỏi, cũng có chút men say.

"Bởi vì... Tuyết Kỳ!" Trương Tiểu Phàm lại rót thêm ba chén cho bản thân, say khướt nói: "Tuyết Kỳ là thê tử kết tóc của ta, cùng chung hoạn nạn với ta, theo ta tới đây từ một thế giới khác, nàng vẫn luôn ở bên ta, nàng đối xử với ta vô cùng tốt, cực kỳ tốt, ta cũng yêu nàng, nhưng nếu như ta cứu Bích Dao về, nàng sẽ thương tâm khổ sở, cho dù ngoài miệng không nói thì trong lòng cũng sẽ rất thương tâm, ta không muốn nàng như vậy... Ta không muốn thương tổn nàng!"

Trương Tiểu Phàm lắc đầu, trong lòng vô cùng bi thương.

Lý Tiêu Dao lung lay gục xuống bàn, hơi thở phun ra toàn mùi rượu, trong mắt hiện vẻ ưu sầu, nói: "Trương huynh, ta cũng có phiền não giống như ngươi! Nguyệt Như vì thành toàn cho ta và Linh Nhi mà chết, trong lòng ta vẫn luôn hổ thẹn, ta muốn cứu nàng trở về. Nhưng không được, ta có lão bà và hài tử, các nàng đều rất yêu ta, ta cũng rất yêu các nàng, nếu như ta cứu Nguyệt Như trở về thì các nàng phải làm sao bây giờ? Ta không muốn làm thương tổn các nàng, các nàng khổ sở ta sẽ đau lòng...

Đây chính là chỗ thống khổ nhất ủa bọn họ.

Bọn họ vẫn luôn nỗ lực tu luyện, chính là vì muốn vãn hồi tiếc nuối.

Nhưng tới khi đã trở thành tiên thiên thần ma, có năng lực rồi lại không dám, trong lòng tràn ngập khổ sở.

"Không nói nữa, uống!" Trương Tiểu Phàm mời rượu.

"Uống!" Lý Tiêu Dao lớn tiếng nói.

"Bỗng nhiên thật hâm mộ mù, hắn tìm lại được tiểu yêu nghiệt của bản thân, bây giờ mỗi ngày đều vô cùng vui vẻ..."

"Hắn vốn là người cô đơn, hiện tại có thêm một người đương nhiên sẽ vui vẻ! Nhưng chúng ta không như vậy, chúng ta đều đã có người nhà, có quá nhiều cố kỵ..."

Đúng lúc này, bên cạnh bọn họ xuất hiện một người, chính là Lâm Bắc Phàm.

"Lâm huynh, sao ngươi lại tới đây?"

"Có phải ngươi đã nghe được những lời vừa rồi của chúng ta rồi không? Tuyệt đối không được nói cho Ức Như và Linh Nhi!"

Lâm Bắc Phàm thở dài: "Tình huống của các ngươi ta đều hiểu, hiện nay các ngươi có lão bà và hài tử, cũng tính là gia đình mỹ mãn, tốt nhất đừng phá hỏng cục diện này, nhưng người yêu đã chết đi lại là một cái gai vĩnh viễn kẹt trong lòng các ngươi, cứu về người nhà sẽ thương tâm khổ sở, không cứu thì bản thân sẽ mãi mãi khó chịu."

"Đúng vậy, khó khăn!" Hai hán tử say khướt trăm miệng một lời, lại rót cho bản thân một chén rượu.

Chén rượu này rõ ràng rất ngọt, nhưng bọn họ lại cảm thấy vô cùng cay đắng.

"Giống Trương huynh còn tốt, ngươi chỉ cần ứng phó với người trong nhà, nhưng Lý huynh lại không được, không chỉ phải ứng phó với Triệu Linh Nhi và Lý Ức Như, mà còn phải..."

"Ta... Còn phải ứng phó với ai?" Lý Tiêu Dao say khướt hỏi.

"Đương nhiên là Nữ Oa nương nương sau lưng Triệu Linh Nhi!" Lâm Bắc Phàm tức giận: "Nàng thân thiết với Triệu Linh Nhi như tỷ muội, nếu nàng biết ngươi đối xử với Linh Nhi không tốt, có thể nào chỉnh ngươi không?"

Đúng lúc này, giọng nói của Nữ Oa nương nương vang lên trong đầu Lâm Bắc Phàm, có chút dữ dằn: "Lâm Bắc Phàm, ngươi lại nhắc tới ta làm gì? Có phải lại nói xấu ta hay không?"

Lâm Bắc Phàm rất mệt tâm.

Lâm Bắc Phàm cảm thấy vô cùng mệt tâm.

Nữ Oa nương nương này thực sự là rảnh đến nhàm chán, vẫn không thèm che đậy hắn, vừa nhắc đến tên nàng là lập tức có phản ứng.

Đường đường là Nữ Oa nương nương, làm sao lại thích dòm ngó người ta như vậy?

Lâm Bắc Phàm thuận miệng nói trong lòng: "Không có gì, bỗng nhiên nhớ ngươi, không kìm chế được nói ra, mong ngươi không trách!"

Bên kia lập tức không còn phản ứng gì, không biết là thẹn thùng hay là làm sao.

Bên ngoài, sau khi nghe thấy lời Lâm Bắc Phàm nói, Lý Tiêu Dao liền rùng mình một cái, men say tan sạch, trở nên thanh tỉnh hơn nhiều.

Nữ Oa nương nương là một vị Thánh Nhân, muốn chỉnh hắn thì đơn giản biết bao nhiêu?

Ngay cả Lâm Bắc Phàm cũng không cản được!

Chỉ sợ hắn còn không thèm cản, ngược lại vươn tay giúp Nữ Oa nương nương, tổ hợp thành bộ đôi nam nữ đánh người.

Trương Tiểu Phàm đồng tình vỗ vai Lý Tiêu Dao an ủi.

Có người thảm hơn hắn nhiều, trong lòng dâng lên một cảm giác mừng thầm đáng xấu hổ.

"Kỳ thực còn có một biện pháp." Lâm Bắc Phàm nói.

"Biện pháp gì?" Hai người trăm miệng một lời.

"Ta có thể giúp các ngươi tìm các nàng trở về, hơn nữa còn chăm sóc thay, ta có thể cho các nàng hạnh phúc!" Lâm Bắc Phàm không biết xấu hổ nói.

"Xéo đi! Ngươi đừng hòng mơ tưởng!" Hai người mắng.

"Vậy các ngươi nói phải làm sao bây giờ? Đây là phương pháp tốt nhất ta nghĩ ra!" Lâm Bắc Phàm vẻ mặt "bất đắc dĩ".

"Vợ của bạn không thể cướp, ngươi còn tiếp tục như vậy chúng ta sẽ tức giận!"

"Đi mách tội, để ngươi về quỳ ván giặt!"

Bọn hắn cũng biết Lâm Bắc Phàm chỉ đang nói đùa mà thôi, mặc dù Lâm Bắc Phàm rất không đứng đắn, nhưng vẫn vô cùng kiên trì trên vấn đề nguyên tắc, chưa bao giờ thay đổi.

Sau một hồi cãi cọ, tâm tình bọn họ đã tốt hơn nhiều.

"Thật ra các ngươi có từng nghĩ tới, cho dù là Bích Dao hay là Lâm Nguyệt Như thật ra cũng không hy vọng các ngươi cứu mình không?" Lâm Bắc Phàm nói.

Hai người chìm vào trầm tư, nhíu mày không nói gì.

Lâm Bắc Phàm nói tiếp: "Lúc trước các nàng chọn cách đi chịu chết, ngoại trừ hi sinh vì tình yêu ra còn có hi vọng các ngươi vĩnh viễn không quên bọn họ, để các ngươi vĩnh viễn giữ lại một vị trí cho bọn họ ở trong đáy lòng, như thế đã thỏa mãn rồi."

"Kỳ thực đổi một góc độ khác để nhìn, cho dù các nàng được cứu trở về, nhìn thấy cảnh ngươi và người khác hạnh phúc mỹ mãn có vui vẻ không? Thê tử kết tóc của các ngươi nhìn thấy tình địch xuất hiện có vui vẻ không? Các ngươi bị kẹp ở giữa có vui nổi không?" Giọng điệu Lâm Bắc Phàm nặng nề nói: "Có thể nói, cứu bọn họ trở về, ba người đều sẽ thống khổ!"

Thân thể hai người chấn động.

Bình Luận (0)
Comment