Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Cuối cùng vẫn là Lâm Bắc Phàm vô sỉ hơn.
Sau khi Tiếp Dẫn thánh nhân đưa một chút đền bù, rốt cuộc cũng đuổi được Lâm Bắc Phàm đi.
"Trở về nói với Như Lai đừng có trốn, ba ba nhớ hắn!"
Tiếp Dẫn thánh nhân: "..."
Sau khi Lâm Bắc Phàm về đến nhà liền thất thần, cảm giác không biết nên làm thế nào, sở dĩ hắn đi tìm Tiếp Dẫn thánh nhân là do hắn quá nhàm chán, cho nên mới muốn tìm người trêu đùa.
"Hình chiếu tới thế giới khác thăm thú vậy!"
Lâm Bắc Phàm dùng hình chiếu tới vạn giới, hắn phát hiện một thế giới đô thị kỳ lạ, khơi gợi lên hồi ức trong đáy lòng.
"Đây không phải là thế giới Ái Tình Công Ngụ sao? Qua đó nghỉ ngơi cũng không tệ!"
...
Đám người Hồ Nhất Phỉ, Lữ Tử Kiều, Lưu Vĩ, Quan Cốc và Tằng Tiểu Hiền đang xem ti vi, Đường Du Du cùng Mỹ Gia hưng phấn chạy trở về, Mỹ Gia kích động nói: "Các ngươi biết gì chưa, tòa nhà chúng ta mới có một người mới chuyển đến, bộ dáng cực kỳ đẹp trai! So với minh tinh điện ảnh còn đẹp trai hơn! Nhìn từ xa hắn nháy mắt với ta, ta bị choáng váng rồi!"
Lữ Tử Kiều khinh thường nói: "Chậc! Khoa trương, đẹp trai có thể đẹp bằng ta chắc?"
"Thật sự cực kỳ đẹp trai!" Đường Du Du kích động nói: "Các ngươi cũng biết ta là diễn viên, đã từng nhìn thấy vô số minh tinh, nhưng không có một ai đẹp trai hơn hắn! Hắn giống như quý công tử tới từ cổ đại, có câu hình dung thế nào nhỉ? Đúng rồi, Nạch thượng nhân như ngọc, Công tử thế vô song! Chính là chỉ hắn!"
*Người ở trên đường đẹp như ngọc, các công tử trên đời không ai sánh bằng
"Đẹp trai có thể làm cơm ăn được chắc?" Trương Vĩ đang ăn khoai tây chiên, nói năng không rõ.
"Nói rất đúng! Ngươi nhìn Lữ Tử Kiều người ta có bộ dáng đẹp trai như vậy, cuối cùng còn không phải bị bắt tham gia thí nghiệm thân thể sao?" Hồ Nhất Phỉ chọc dao.
"Nói thì cứ nói, không được công kích cá nhân!" Lữ Tử Kiều kích động.
"Lời ta nói chẳng lẽ không đúng? Nhìn giấy cam đoan ngươi ký xem, đây đều là chứng cứ phạm tội! Có cần ta lấy ra cho ngươi xem không?" Hồ Nhất Phỉ nói.
"Không cần, để lại cho ngươi chùi đít!" Lữ Tử Kiều ủ rũ.
"Người ta không chỉ đẹp trai mà còn rất có tiền!" Mỹ Gia siết chặt hai tay, đặt trước ngực, trong mắt lóe lên hồng tinh: "Không thể nhìn ra y phục trên người hắn làm bằng vật liệu gì, nhưng vừa nhìn là biết rất đắt! Nhất là làn da của hắn, vô cùng đẹp, ngay cả một nữ sinh như ta cũng hâm mộ!"
"Bộ dáng đẹp trai có tiền, làn da còn đẹp hơn nữ nhân, không thể nhịn!" Trương Vĩ bỏ lại khoai tây chiên, hai tay tùy ý lau lên người, nở nụ cười thô bỉ: "Ta phải giao lưu thật tốt với hắn, nói không chừng có thể phát triển thành hộ khách của ta!"
"Đừng, ngươi đừng có đi hại người ta!" Tằng Tiểu Hiền nói.
"Ngươi nói gì vậy? Sao mà ta lại hại người được, ta chỉ muốn đi hỏi hắn xem có cần trợ giúp pháp luật hay không thôi! Ta là luật sư, một luật sư chuyên nghiệp!" Trương Vĩ ngẩng đầu ưỡn ngực.
Đúng lúc này, Đường Du Du bỗng nhiên kêu to: "Oa oa oa! Hắn đến đây, hắn đến đây!"
Đám người đồng loạt quay đầu nhìn sang, mắt phái nữ đều tỏa sáng, miệng đồng thanh nói: "Thật đẹp trai!"
Phái nam thì tập thể khinh thường "chậc".
Lâm Bắc Phàm gõ cửa phòng đối diện, nhìn các khuôn mặt quen thuộc trong ký ức, cười nói: "Chào mọi người, ta là người vừa mới chuyển tới, tên ta là Lâm Bắc Phàm, về sau mọi người là hàng xóm của nhau, mong chiếu cố nhiều hơn!"
"Chiếu cố! Chúng ta nhất định sẽ chiếu cố ngươi!" Hai người Đường Du Du, Mỹ Gia hưng phấn chạy tới.
"Mỹ nữ, các ngươi tỉnh táo lại một chút, phải rụt rè!" Hồ Nhất Phỉ hét lớn một tiếng, sau đó lao đến, nở nụ cười thân thiết với Lâm Bắc Phàm: "Soái ca, tiện để lại số điện thoại không? QQ Wechat gì cũng được!"
Đám người: "..."
"Hồ Nhất Phỉ, ngươi quá không rụt rè rồi, chúng ta khinh bỉ ngươi!" Tằng Tiểu Hiền lớn tiếng nói.
"Khinh bỉ ngươi!" Những người khác trăm miệng một lời.
Trên mặt Hồ Nhất Phỉ hiện lên sát khí, từ từ quay đầu lại: "Các ngươi nói hơi nhiều, có phải là muốn chiêm ngưỡng đạn nhất thiểm của lão nương?"
"Không muốn!" Đám người lập tức bị dọa đến lùi lại.
Tiếp đó là tự giới thiệu, đám người Ái Tình Công Ngụ rất nhiệt tình.
Mỹ Gia trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Lâm Bắc Phàm, hai mắt ẩn ý đưa tình không hề kín đáo nhìn chằm chằm hắn, cặp mắt to kia thời thời khắc khắc không ngừng phóng điện: "Đúng rồi soái ca, ngươi ở một mình sao?"
Lâm Bắc Phàm gật đầu: "Trước mắt thì là vậy!"
"Quá tốt!" Mỹ Gia kích động đến mức nhảy lên, sau đó lại vô cùng thục nữ ngồi xuống, tiếp tục ẩn ý đưa tình: "Ngươi có để ý có thêm một người không? Chỗ này là Ái Tình Công Ngụ, nếu như nam nữ vào ở thì tiền thuê nhà giảm một nửa, tiền điện nước miễn hoàn toàn!"
"Không cần, ta đã mua lại căn phòng kia rồi!" Lâm Bắc Phàm cười nói.
"Quả nhiên là kẻ có tiền!" Hai mắt Trương Vĩ cũng sáng lên, đứng dậy vuốt tóc, ra vẻ thâm trầm nói: "Xin chào! Không gạt ngươi, thật ra ta là một luật sư, một luật sư vừa chuyên nghiệp vừa chính nghĩa! Nếu ngươi có chỗ nào không hiểu trên phương diện pháp luật có thể hỏi ta, ta nhất định sẽ cung cấp tất cả viện trợ pháp luật có thể cho ngươi!"
"Hóa ra là Trương đại luật sư, thực ra ta vẫn luôn muốn làm quen với ngươi!"
...
"Vậy sao, chẳng lẽ ngươi đã từng nghe nói về ta?" Trương Vĩ lộ ra một nụ cười vui vẻ khoa trương.
"Đó là tất nhiên, ngươi có quá nhiều truyền kỳ trong giới luật sư, được phong là thường bại tướng quân, vừa chiến là tất bại, cho nên ta muốn giới thiệu ngươi cho địch nhân của ta, làm vậy ta sẽ không chiến mà thắng!" Lâm Bắc Phàm cười nói.
Trương Vĩ: "..."
Đám người Hồ Nhất Phỉ, Tằng Tiểu Hiền cười ha ha: "Lâm Bắc Phàm, ngươi thật có mắt nhìn!"
Trương Vĩ gấp gáp nói: "Không được nói bậy! Những vụ án thất bại kia là có nguyên nhân, lỗi sai không hoàn toàn ở ta!"
Lữ Tử Kiều: "Đừng giải thích nữa, giải thích chính là che giấu, che giấu chính là vô năng!"
"Các ngươi quá xấu xa, ta không chơi với các ngươi nữa!" Trương Vĩ giậm chân một cái, xấu hổ bỏ chạy.
Tằng Tiểu Hiền lớn tiếng phê bình: "Sao ngươi có thể lấy lịch sử đen tối của người ta ra nói đùa? Là luật sư, Trương Vĩ vẫn rất có đạo đức nghề nghiệp, chỉ là vận khí không quá tốt mà thôi, chúng ta nên tin tưởng hắn, bảo vệ hắn mới đúng!"
Trương Vĩ chạy trở về, hai tay giơ like: "Tằng lão sư nói đúng!"
Tằng Tiểu Hiền bổ sung thêm: "Cho nên chúng ta phải chiếu cố việc làm ăn của hắn nhiều hơn, giới thiệu hắn cho phía địch nhân, làm như vậy Trương Vĩ vừa có thể kiếm tiền, chúng ta cũng vừa thắng kiện, hai bên vẹn toàn tốt biết bao nhiêu? Ha ha..."
Đám người cũng cười to theo: "Ha ha..."
"Các ngươi đều là một đám xấu xa, đáng ghét!" Trương Vĩ lại xấu hổ bỏ chạy.