Editor: Ethel Cordelia
Phụ trách: Vô Tà Team
Hiện tại tất cả đang ở trong lãnh địa của mình, cẩn thận quan sát các bên khác, không vọng động.
"Hiện tại, chúng ta phải đánh thế nào?" Ma đồng Na Tra nhìn bên trái một cái lại nhì bên phải một cái, chỉ có 5 đội ngũ, không dễ phân chia.
"Ta cho rằng, chúng ta nên liên hợp lại đối phó với đám Diệp Thiên Đế, bởi vì bọn họ có nhiều người nhất, đội ngũ lớn nhất, có uy hiếp lớn nhất đối với tất cả chúng ta." Tà Quân híp mắt cười nói.
Vừa rồi hắn suýt chút nữa thì bị đội ngũ này đá ra, trong lòng tích tụ oán khí.
Là Tà Quân, hắn có thù tất báo, thừa cơ bỏ đá xuống giếng.
Chúng thần ma đồng loạt nhìn về phía đám người Diệp Thiên Đế. Trong lòng mấy người Diệp Thiên Đế, Viêm đế tràn đầy cảm giác nguy cơ.
"Thật ra ta cảm thấy người có uy hiếp lớn nhất chính là Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không. Ngươi xem hắn một mình chiến đấu, đánh tới hiện tại vẫn không rơi vào thế hạ phong. Hơn nữa vừa rồi trong chiến đấu, số thần ma hắn đào thải cũng là nhiều nhất, cho nên ta cảm thấy chúng ta hẳn nên liên hợp lại giải quyết hắn trước mới đúng, nếu không thì tới cuối cùng bị hắn đánh tan dần, đều không tốt cho tất cả chúng ta." Diệp Thiên Đế mở miệng nói.
Đám người đồng loạt nhìn về phía Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không.
Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không quả thực dũng mãnh, có thể nói hắn là người mạnh nhất ở đây.
Vừa rồi một mình hắn có thể đối phó với thế tiến công của mười mấy tiên thiên thần ma, cuối cùng còn đào thải từng người.
Đối mặt với hắn, áp lực của mọi người đều rất lớn.
"Hiện tại chúng ta chỉ có mười mấy người, nếu như không liên hợp lại giải quyết Tôn Ngộ Không, về sau sẽ càng không có cơ hội. Trước tiên giải quyết hắn, cuối cùng chúng ta đều dựa vào bản lĩnh, thế nào?" Viêm đế nói.
Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không vung Kim Cô bổng, cười ha ha: "Muốn giải quyết ta trước? Vậy thì tới đây! Không phải lão Tôn ta khoác lác, dù các ngươi liên hợp lại cũng tuyệt đối không phải đối thủ của lão Tôn ta!"
Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không tìm đường chết khiêu khích, cuối cùng khiến cho mọi người cùng chung mối thù.
Thế là có hơn mười vị tiên thiên thần ma cùng xuất thủ.
"Xem Thiên Đế quyền của ta!"
"Hỏa vực đốt kim thân!"
"Hỗn nguyên lực lượng!"
"Vô hạn Giới Vương quyền!"
...
Mặc dù số thần ma còn lại khá ít, nhưng đây lại là những người mạnh nhất.
Khi bọn họ liên hợp lại, uy lực khủng bố tuyệt luân, có được sức mạnh cải thiên hoán địa, ngay cả Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không cũng bị đánh cho vô cùng chật vật, cuối cùng bị đá ra ngoài.
"Chúc mừng đại thánh gia thành công tìm đường chết!" Lâm Bắc Phàm cười híp mắt nói.
Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không nộ khí đằng đằng: "Đám người các ngươi thực sự quá xấu xa, ta tới nơi này làm khách, các ngươi không chỉ không lấy lễ để tiếp đón, ngược lại còn liên hợp với nhau đào thải ta!"
Na Tra Hồng Hoang tìm được người cùng cảnh ngộ liền nhảy ra: "Đúng vậy! Thực sự quá xấu! Một đám người xấu đến chảy mủ! Ta tới nơi này làm khách, kết quả bị bọn họ hợp lại khi phụ!"
Lâm Bắc Phàm đưa hai miếng dưa hấu tới: "Đại thánh gia, Na Tra, ăn dưa! Làm quần chúng ăn dưa không tốt hay sao?"
Hai người cúi đầu xem xét, phát hiện đây là dưa hấu cấp bậc tiên quả, xanh tươi ướt át, ruột dưa đỏ tươi, tỏa ra mùi hương thơm mát nhàn nhạt, vừa nhìn đã thấy rất muốn ăn.
"Nói cũng đúng!"
"Dưa hấu này thoạt nhìn không tệ!"
Thế là hai người đứng bên ngoài vui vẻ ăn dưa, nhìn người bên trong đánh đến ngươi chết ta sống cực kỳ khoái hoạt.
Người bên trong tiếp tục chiến đấu.
Đào thải Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không mạnh nhất xong, bây giờ là lúc giải quyết mâu thuẫn nội bộ.
Tà Quân nhân cơ hội mở miệng lần nữa: "Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không đã đi, hiện tại uy hiếp lớn nhất chính là đội ngũ Diệp Thiên Đế, nếu như không giải quyết bọn họ thì cuối cùng chúng ta đều không có kết cục tốt!"
"Trước tiên giải quyết bọn họ, cuối cùng chúng ta lại dựa vào bản lĩnh!" Cửu U đệ nhất thiểu nói.
Ma đồng Na Tra nhấc tay: "Đồng ý!"
Ba huynh đệ Hồng Mông tán thành.
Đám người Diệp Thiên Đế nhất thời như lâm đại địch.
Đội ngũ bọn họ chỉ có 6 người, nhưng đối phương liên hợp lại có tới tận 8 người, địch mạnh ta yếu.
"Bọn họ 8 người chúng ta 6 người, trong đội ngũ chúng ta nhất định phải có hai người một mình ngăn cản 2 người của đối phương, cầm cự tới khi những người khác giải quyết đối thủ xong mới có thể viện trợ." Tu La thần Đường Tam nói.
"Mỗi người trong số bọn họ đều khó đối phó!" Lý Tiêu Dao thở dài một hơi.
Là thiên kiêu đến từ cùng một thế giới, tất cả mọi người đều hiểu rõ, ai mạnh ai yếu đều biết.
Không ai có tự tin có thể cầm cự được 2 người bên phía đối phương.
"Ta cản Tà Quân và Cửu U đệ nhất thiếu!" Diệp Thiên Đế nói.
"Na Tra và Ngao Bính để ta, nhưng ta chỉ có thể cầm cự bọn họ trong nửa ngày, các ngươi phải nhanh lên!" Bức vương Trần Bắc Huyền nói.
Những người khác đều gật đầu, Na Tra và Ngao Bính là khó đối phó nhất...
Bọn họ liên hợp lại quá kinh khủng, có thể cầm cự nửa ngày đã không tệ.
Những người khác đều phân chia đối thủ cho mình.
Đại chiến một lần nữa nổ ra, hơn nữa còn thăng cấp.
Diệp Thiên Đế VS Tà Quân và Cửu U đệ nhất thiếu.
Trần bức vương VS Na Tra và Ngao Bính.
Viêm đế VS Tôn Ngộ Không.
Tu La thần VS Hồng Mông.
Lý Tiêu Dao VS Tần Mông.
Trương Tiểu Phàm VS Lâm Mông.
Vừa mới đầu còn đánh qua đánh lại, nhưng bọn họ đã đánh giá thấp năng lực kết hợp của Na Tra và Ngao Bính, khi lực lượng của hai người này dung hợp lại với nhau, Trần bức vương không cầm cự nổi, bị đá ra ngoài.
Ngay sau đó là Diệp Thiên Đế, đối mặt với một mình Tà Quân hay Cửu U đệ nhất hắn đều có thể cầm cự được.
Nhưng đối mặt với hai người cùng lúc thì không được, rất nhanh liền bị loại.
Bốn chiến lực được giải phóng, đội ngũ Diệp Thiên Đế chung quy vẫn không địch nổi, bị đào thải.
"Ha ha, các ngươi cũng có ngày hôm nay!" Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không vừa ăn dưa vừa cười to, vừa rồi là Diệp Thiên Đế giật dây đám người đá hắn ra ngoài.
Bây giờ nhìn thấy bọn họ gặp phải kết cục tương tự, vô cùng hả giận.
Cái này có thể nói thế nào?
Cả ngày đánh nhạn, hôm nay bị nhạn mổ.
"Mặc dù chúng ta bị đào thải, nhưng chung quy vẫn muộn hơn đại thánh gia một chút!" Diệp Thiên Đế cười nói.
Tề Thiên đại thánh Tôn Ngộ Không: "..."
Bên trong không gian chiến đấu, chỉ còn lại có ba đội ngũ, 8 người.
Nhân số ít lại càng thêm đề phòng.
Ma đồng Na Tra đảo mắt một vòng, Hỏa Tiêm thương chỉ vào Tà Quân và Cửu U đệ nhất thiếu: "Ba vị đại ca, trước tiên liên hợp lại đối phó bọn họ đi, từ khi bắt đầu đến hiện tại, bọn họ nói nhiều nhất, đi khắp nơi khích bác, chỉ sợ thiên hạ không loạn, còn bỏ đá xuống giếng, chúng ta đá hai phần tử bất lương này ra trước!"
Ba huynh đệ Hồng Mông nhìn nhau một cái, khẽ gật đầu.
"Na Tra, ta cũng không tệ với ngươi, tại sao ngươi lại làm vậy với ta?" Tà Quân đau lòng nói.
Cửu U đệ nhất thiếu nhanh chóng tránh xa Tà Quân, bỏ gian tà theo chính nghĩa nói: "Kỳ thực ta và Tà Quân không phải cùng một bọn, vừa rồi không được nên mới liên hợp lại với nhau mà thôi. Các ngươi muốn đánh thì đánh hắn, ta giúp các ngươi phất cờ hò reo, hô 666!"
"Các ngươi đều phải đánh!" Na Tra lớn tiếng nói.