Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 1117 - Chương 1117. Sẽ Thành Hỗn Độn Thần Ma, Nguyên Thần Quy Vị

Chương 1117. Sẽ thành hỗn độn thần ma, nguyên thần quy vị Chương 1117. Sẽ thành hỗn độn thần ma, nguyên thần quy vị

Thế giới linh khí khôi phục trở nên vô biên vô hạn, khắp nơi đều là tiên linh chi khí, khắp nơi đều là cơ duyên, giống như thế giới Hồng Hoang lúc mới vừa khai thiên ích địa, so với thế giới Hồng Hoang bây giờ cũng không kém nhiều lắm.

Sinh linh trong thế giới linh khí khôi phục, đã tu thành thần ma đều có được tư chất tiên thiên thần ma, chỉ cần cố gắng tu luyện là sẽ có cơ hội chứng đạo thành tiên thiên thần ma.

Chưa trở thành thần ma cũng có tư chất tu luyện thành thần ma, tu luyện đơn giản giống như uống nước.

Đây chính là thế giới tấn cấp, mang tới lợi ích cực lớn cho nhóm sinh linh đầu tiên.

Lâm Bắc Phàm là hỗn độn thần ma đầu tiên của thế giới linh khí khôi phục, đồng thời cũng là người mạnh nhất kéo theo thế giới lên cấp, chỗ tốt lấy được nhiều không cần phải nói.

Thân thể hỗn độn linh bảo!

Tràn ngập hủy diệt nguyên khí!

Liếc mắt một cái là có thể nhìn khắp vạn giới, toàn trí toàn năng!

Có thể câu thông đại đạo pháp tắc, dùng đại đạo chi lực để công kích!

Trải qua vạn kiếp bất hủ, vẫn lạc vẫn có thể trở về!

...

Lâm Bắc Phàm cảm khái, đi đến thế giới linh khí khôi phục, bước lên con đường tu luyện, cả hành trình có vui cười tức giận có khổ có ngọt, cuối cùng cũng trở thành một trong những tồn tại chí cao của vạn giới!

Thành tựu như vậy khoáng cổ thước kim, gần như không tồn tại!

Lại nhìn Luân Hồi chi chủ âm tình bất định phía đối diện, Lâm Bắc Phàm không còn nhìn thẳng nữa, càng không phải nhìn là, mà là nhìn từ trên cao xuống, cảm thấy hắn thật nhỏ yếu, hỗn độn ma thần đến từ thời viễn cổ kỳ thực cũng chỉ đến thế!

Đám người ở thế giới linh khí khôi phục hết sức hưng phấn.

"Thế giới cộng chủ, tấn cấp thành hỗn độn thần ma!"

"Cộng chủ là một trong những người mạnh nhất trong vạn giới, thế giới của chúng ta được bảo vệ rồi!"

"Quá tốt, chúng ta thắng!"

...

Thông Thiên giáo chủ cao hứng nói: "Chúc mừng đạo hữu đắc đạo!"

Lão Tử nói: "Chúc mừng đạo hữu!"

Nguyên Thủy nói: "Chúc mừng!"

Hai vị tây phương Thánh Nhân: "A di đà phật!"

...

Còn có các hỗn độn ma thần trong vạn giới vẫn luôn chưa từng lộ diện cũng gửi lời chúc mừng.

Từ hôm nay trở đi, Lâm Bắc Phàm là người đồng đạo với bọn họ, mặc kệ là thật lòng hay là dối trá, Lâm Bắc Phàm đều đáng được coi trọng.

Lâm Bắc Phàm đếm, phát hiện hỗn độn thần ma trong vạn giới (bao gồm cả Thánh Nhân) cũng chỉ có hơn mười vị.

Số lượng quả thực không nhiều, phần lớn đều là hỗn độn thần ma bình thường có cùng cấp bậc với Thánh Nhân. Mạnh nhất cũng chỉ ở cấp bậc Hồng Quân lão tổ, đạt đến thần ma bát giai, kém xa thời đại Bàn Cổ có hỗn độn ma thần tung hoành.

Lâm Bắc Phàm mặc dù mới vừa tấn cấp thành hỗn độn thần ma, nhưng thực lực của hắn đã vượt qua hỗn độn thần ma bình thường, bám sát Hồng Quân lão tổ.

"Chỉ còn thiếu một bước cuối cùng!" Lâm Bắc Phàm cười nói.

Trở thành hỗn độn thần ma hẳn là có thể phát huy được uy lực chân chính của nguyên thần?

Nguyên thần vẫn luôn ký thác vào thế giới linh khí khôi phục mở mắt, sau đó xuyên qua hư không trở lại thân thể Lâm Bắc Phàm.

Nguyên thần quy vị!

Giờ khắc này, thực lực Lâm Bắc Phàm lại cất cao một đoạn!

Sánh ngang Hồng Quân lão tổ!

Thậm chí còn có chút vượt qua!

Chúng Thánh rùng mình, hắn vừa mới kết thúc tấn cấp, tại sao thực lực vẫn có thể tăng lên? Căn bản không hợp lẽ thường!

Nhìn Lâm Bắc Phàm, bọn họ có cảm giác như đối mặt với Đạo Tổ!

Sâu không lường được, không thể chiến thắng!

Thậm chí còn chẳng có ý niệm xuất thủ!

Cảm giác bản thân quá đỗi nhỏ bé!

Thánh Nhân cũng có thể cảm giác được, huống gì là đỉnh tiêm thần ma đến từ viễn cổ - Luân Hồi chi chủ?

Hắn đã từng đạt tới cảnh giới kia, biết rõ sự khủng bố của nó!

Chênh lệch giữa hỗn độn thần ma vô cùng to lớn, dù chỉ kém một giai cũng đã khác nhau một trời một vực!

Có thể đối phó với hắn chỉ có người đồng giai!

Luân Hồi chi chủ hơi sợ, hắn vừa mới nghịch thiên trở về, thực lực chưa khôi phục hết, chỉ miễn cưỡng đứng trong hàng ngũ hỗn độn thần ma, cấp bậc ngang Thánh Nhân, muốn đối phó với Lâm Bắc Phàm còn kém xa.

"Chúc mừng đạo hữu tấn cấp hỗn độn! Trước đó đều là hiểu lầm, ta xin từ biệt, ngày khác sẽ tới tạ lỗi!" Luân Hồi chi chủ muốn đánh bài chuồn.

Lâm Bắc Phàm cả giận nói: "Luân Hồi chi chủ, ngươi coi thế giới của ta là gì mà muốn tới thì tới muốn đi thì đi?"

"Trước đó quả thực là bản tọa không đúng, không nên xâm phạm thế giới của đạo hữu! Nhưng bản tọa đã thành tâm thành ý xin lỗi, hi vọng đạo hữu bỏ qua! Dù sao chúng ta cũng đều là người đồng đạo, về sau còn phải ở chung ức ức vạn năm, ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, giữ hiềm khích sẽ không tốt!" Luân Hồi chi chủ nén giận nói.

Là hỗn độn ma thần, tồn tại đứng đầu trong vạn giới, rất nhiều thứ ở trước mắt bọn họ đều là phù vân, không khiến bọn họ để tâm nhiều, bọn họ chỉ để tâm đến thể diện.

Luân Hồi chi chủ là hỗn độn ma thần đỉnh tiêm vạn cổ bất hủ, lại càng thêm để ý đến thể diện.

Bây giờ đã buông bỏ tư thái nói xin lỗi, có thể nói hắn đã hi sinh rất lớn!

"Hôm nay ta nhất định phải giữ ngươi lại, để ngươi chuộc lỗi cho tội nghiệt của mình!" Lâm Bắc Phàm nói.

"Đạo hữu, ngươi quá đề cao bản thân rồi!" Luân Hồi chi chủ sắc mặt lạnh lùng: "Mặc dù bản tọa đánh không thắng ngươi, nhưng ta muốn đi ngươi cũng không ngăn được! Dù sao bản tọa cũng từng là đỉnh tiêm thần ma!"

Dứt lời liền thi triển luân hồi bí thuật thần thông, chạy trốn vào trong luân hồi, thân ảnh theo thời gian dần qua phai nhạt đi.

"Để mạng ngươi lại, ngươi trốn không thoát!" Lâm Bắc Phàm lớn tiếng nói, hiện tại hắn cũng có thể thi triển luân hồi đại đạo chi lực.

Chỉ thấy hắn thi triển thần thông trích tinh cầm nguyệt, duỗi bàn tay vào trong luân hồi, đuổi theo Luân Hồi chi chủ.

"Đáng chết!" Luân Hồi chi chủ cắn răng, dùng Luân Hồi ma bàn thi triển bí thuật diễn hóa đa trọng luân hồi hòng che đậy thiên cơ, lừa gạt qua mặt.

Nhưng bàn tay lớn kia lại không bị che mắt, vẫn đuổi theo hắn, khoảng cách càng ngày càng gần.

Ngoại giới, nhìn Luân Hồi chi chủ giãy giụa, Lâm Bắc Phàm cười lạnh.

Đây là lực lượng quy tắc quyền ra tất trúng, mặc kệ ngươi trốn thế nào cũng có thể bắt ngươi lại!

Cuối cùng cũng áp sát, bàn tay lớn kia ngăn phía trước Luân Hồi ma bàn, bắt được Luân Hồi chi chủ, thoát ra khỏi luân hồi.

"Ngươi..." Luân Hồi chi chủ chấn kinh.

"Không gian quyết đấu, mở!" Lâm Bắc Phàm một lần nữa sử dụng quy tắc chi lực, kéo hắn vào trong không gian quyết đấu, nói: "Trong không gian của ta có phân cao thấp, cũng chia sinh tử!"

"Hoang đường! Hỗn độn thần ma là không thể giết chết! Luân Hồi chi chủ ta nắm giữ luân hồi, lại càng không thể chết đi!" Luân Hồi chi chủ rống lớn.

"Chết!" Lâm Bắc Phàm điểm ra một ngón tay.

Luân Hồi chi chủ càn rỡ cứ thế bị điểm chết.

Sau đó hắn lại nghịch thiên trở về!

Luân Hồi chi chủ càn rỡ cười to: "Ha ha, bản tọa đã nói bản tọa chưởng quản luân hồi, vĩnh viễn sẽ không chết đi! Chỉ có thể tiến vào trong luân hồi, sau đó lại luân hồi trở về! Trải qua vạn vạn kiếp, cuối cùng vẫn có thể trở về!"

"Ta kéo ngươi vào trong không gian quyết đấu, là vì nhìn thấu điểm này của ngươi!" Lâm Bắc Phàm cười lạnh: "Mặc kệ ngươi có bao nhiêu hậu chiêu, ta giết ngươi nghìn lần vạn lần, để xem ngươi còn có thể yên ổn trở về được không?"

Lại lần nữa điểm ra một ngón tay, Luân Hồi chi chủ lại vẫn lạc.

Cứ thế tuần hoàn lặp đi lặp lại!

Hai phương bắt đầu giằng co!

Bình Luận (0)
Comment