Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Lúc này, Tiêu Phong đã đi theo tiểu tinh linh đi vào Đối Chiến Tháp tầng thứ hai.
Tiểu tinh linh giới thiệu: "Đại nhân, ở trong Đối Chiến Tháp, ngươi có thể tự do thiết lập đối thủ, vô luận là chủng tộc hay là thực lực, giới tính hay là các loại năng lực tu luyện, đều có thể tiến hành thiết lập. Nhưng là, căn cứ đối thủ ngươi thiết kế và thời gian sử dụng Đối Chiến Tháp, chúng ta sẽ tiến hành phân chia thu phí."
"Đây là tự nhiên." Tiêu Phong nói.
Trước mặt tiểu tinh linh và Tiêu Phong xuất hiện một bình đài, tiểu tinh linh nói: "Hiện tại, xin ngài đặt nắm tay lên bình đài, Đối Chiến Tháp có thể căn cứ suy nghĩ trong lòng ngài để thiết kế ra nhân vật tương ứng."
"Được." Tiêu Phong làm việc gọn gàng, không chút do dự đặt nắm tay lên trên bình đài.
"A Chu..." Không biết vì cái gì, đột nhiên hắn ta nhớ tới dung mạo, nụ cười của người đã từng yêu, nói.
Đúng lúc này, đối diện Đối Chiến Tháp một nữ tử áo xanh thướt tha nhẹ nhàng.
"A Chu!" Tiêu Phong vui mừng nói.
Tiểu tinh linh cảm thấy rất kỳ quái, nghiêng đầu hỏi: "Đại nhân, đây chính là đối thủ ngài thiết kế ra được sao? Nhìn rất yếu, rất có thể ngay cả ta nàng cũng đánh không thắng!"
"Không, nàng không phải đối thủ, nàng là người yêu… của ta!" Trong đôi mắt to của Tiêu Phong tràn đầy yêu thương.
Mặc dù biết rõ đối phương chỉ là giả, nhưng Tiêu Phong vẫn nguyện ý tin tưởng.
Cho dù chỉ có thể ở chung một lúc đã tốt lắm rồi, có thể nói chuyện an ủi tương tư.
Lúc này, tiểu tinh linh rất mất hứng mà nói: "Đại nhân, mời thanh toán phí tổn, một ngày 35 vạn linh tệ!"
Tiêu Phong: "..."
Lúc này, những người khác cũng đang thử thăm dò Thời Không Lâu.
Tỉ như, Diệp Phàm cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với Ngộ Đạo Thai, hắn ta đưa Đạo kinh Luân Hải Quyển ra, cuối cùng phát hiện thế mà chỉ có thể ngộ đạo bên trong mười ba ngày, cảm giác mình thua thiệt lớn.
Nhưng khi trong Ngộ Đạo Thai bày ra đạo, Diệp Phàm cảm thấy cực kì rung động.
Bao dung vạn tượng, vô cùng vô tận, còn thâm ảo hơn cả Đế kinh hắn ta từng tu luyện.
Tiêu Viêm cảm thấy hứng thú với Thời Gian Ốc, thế nhưng khi hắn ta biết phí tổn sử dụng, hắn ta lại yên lặng lui ra.
Nhìn thoáng qua không gian giới chỉ, cười khổ: "Hóa ra ta là người nghèo!"
Dược lão từ trong không gian giới chỉ xông ra: "Luyện đan đi thiếu niên, không luyện đan ngươi vĩnh viễn là tên quỷ nghèo!"
Tiêu Viêm: "..."
Trùng sinh giả An Khả Hân hiếu kì với tất cả nơi này, nhất là đối với Thời Không lâu chủ phía sau lại càng hiếu kì vô cùng, không ngừng hỏi thăm tiểu tinh linh tin tức liên quan tới nơi này, tiểu tinh linh không sợ người khác làm phiền trả lời.
Nhưng hiểu biết của tiểu tinh linh cũng có hạn, cuối cùng An Khả Hân thất vọng mà về.
Sau một ngày, mọi người lại một lần nữa tụ tập trên quảng trường, giao lưu tin tức và cảm thụ lẫn nhau.
Đạt Ma tổ sư chắp tay trước ngực: "Truyền Tống Trận là thật, bần tăng đã đi qua bảy thành thị khác nhau, về sau rốt cục nhân tộc cũng có thể đoàn kết nhất trí, cùng nhau canh gác. Việc này công đức vô lượng. A Di Đà Phật!"
Trương Tam Phong sợ hãi than nói: "Ngộ Đạo Thai này thật sự rất thần kỳ, bao hàm toàn diện vô cùng vô tận, phảng phất như đã dung nạp thiên địa. Lão phu chưa bao giờ cảm thấy bản thân gần đạo tới như vậy, phảng phất như có thể đụng tay đến, dù chỉ ở nơi này một thời gian ngắn ngủi đã có điều ngộ ra. Đáng tiếc là thời gian quá ngắn, Thái Cực Chi Đạo của lão phu chỉ có thể đổi được thời gian một ngày."
Tiêu Phong nói ra: "Đối Chiến Tháp cũng là thật, nó có thể mô phỏng ra đối thủ trong suy nghĩ của mình, giống như đúc, sinh động như thật. Nhưng mô hình thực lực càng mạnh, càng cần nhiều linh tệ, các vị chú ý!"
"Thời Gian Ốc là thật." Tây Môn Xuy Tuyết lời ít mà ý nhiều.
Mọi người sợ hãi thán phục sự thần kỳ của Thời Không Lâu, nhưng đối với việc thu phí của Thời Không Lâu, bọn họ lại cảm thấy đau đớn sâu sắc.
Lúc này, trước mặt mọi người xuất hiện một Truyền Tống Trận.
Thanh âm của Sinh Mệnh Chi Thụ truyền đến: "Mọi người đã ở trong Thời Không Lâu đủ một ngày rồi."
Đám người: "..."
Thật là tham tiền, ngay cả một chút thời gian cũng không cho bọn họ chậm trễ.
Có người giao nộp linh tệ tiếp tục ở lại, có người thì chọn rời đi, thông cáo chuyện nơi đây ra ngoài.
Cùng lúc đó, tin tức về Thời Không Lâu đã thông qua Thiên Cơ Lâu truyền đến từng thành thị, đưa tới oanh động to lớn.
Ở những thành thị đã khai thông Truyền Tống Trận, tu luyện giả hi vọng có thể tới Thời Không Lâu nhìn thử xem.
Còn những thành thị chưa khai thông Truyền Tống Trận, lại hi vọng có thể nhanh chóng khai thông. Không chỉ là vì sự thần kỳ của Thời Không Lâu, bọn hắn còn muốn kết nối với những đại thành thị khác, như vậy mới có thể cùng canh gác.
Tại thời đại yêu thú vây thành này, không có việc gì quan trọng hơn đoàn kết.
Trong lúc nhất thời, Thời Không Lâu trở nên có chút náo nhiệt.
Tinh linh do Sinh Mệnh Chi Thụ dựng dục ra cũng không đủ dùng, chỉ có thể một tinh linh dẫn dắt mấy người, tựa như hướng dẫn du lịch.
Sinh Mệnh Chi Thụ Bành Tiểu Soái mừng rỡ vô cùng, càng nhiều người càng tốt, bởi vì làm người quản lý, hắn ta có thể thu được 5% hoa hồng, có thể khiến hắn ta tiếp tục trưởng thành.
Nhưng là, đại bộ phận người tu luyện phát hiện rất nhiều thứ mình không dùng được.
Tỉ như truyền tống đến những thành thị khác, thu phí gấp mười lần truyền tống đến Thời Không Lâu, giá cả kia quá đắt.
Còn có Ngộ Đạo Thai, cơ bản chỉ mở ra với tôn giả và thiên kiêu thiên phú xuất chúng, bởi vì những người khác chưa đả động "Đạo" của Ngộ Đạo Thai, cho nên chỉ có thể nhìn mà than thở.
Còn có Thời Gian Ốc, dù là thu phí thấp nhất mỗi ngày cũng phải hao phí 1000 vạn, cho dù là cao thủ Siêu Phàm cũng khó có thể tiếp nhận.
Cuối cùng bọn họ phát hiện, nơi duy nhất bọn họ có thể sử dụng là Đối Chiến Tháp, chỉ có điều phí dụng cũng rất đắt.
Mô phỏng ra một người thực lực tương đương mình, phải hao phí gần 1/10 thân gia, người bình thường thật không chơi nổi.
"Tới nơi này, ta mới phát hiện mình là người nghèo!" Có người ai thán, đạt được sự nhất trí tán thành của đại chúng.
Nơi này cái gì cũng hấp dẫn người, nhưng quá tốn kém.
Cùng lúc đó, tám đại thành thị được kết nối cũng trở nên náo nhiệt, còn mang đến tin mừng cho một số người.
Nhất là đại bức vương Kim Thiểm Thiểm lệ rơi đầy mặt: "Thời Không Lâu xuất hiện quá đúng thời điểm, Giang Nam đã không còn bức để trang, không cẩn thận còn biến thành giá trị âm, ta muốn tới những địa phương khác để trang bức!"
Cuối cùng hắn ta nỗ lực dốc trọn thân gia đi đến một thành thị khác, lại bắt đầu từ đầu kiếp sống trang bức của mình.
Sau khi Vô Địch Thần Hào Kim Bất Hoán nghe nói Thời Không Lâu tiêu phí siêu cao, vỗ tay cười to: "Đây quả thực là phúc nguyên chi địa của ta! Rốt cục ta cũng có thể thống khoái mà dùng tiền thăng cấp! Về sau Thời Không Lâu chính là nhà của ta, ai dám chặn đường ta chính là cừu nhân của ta!"
Kim Bất Hoán không chút do dự vọt vào Thời Không Lâu, chết cũng muốn chết ở bên trong.
Kiếm Đạo Thiên Tài La Thiên Quân đeo kiếm của mình trên lưng bước vào Thời Không Lâu.
"Ta muốn dùng máu của thiên kiêu vạn giới để làm bằng chứng cho ta quật khởi!"
Đây là người đi, còn có người tới.
Thanh Bạch Nhân Gia.
Bạch Thanh Thanh kinh ngạc nhìn Luyện Khí Thiên Tài Chu Nhiên: "Sao ngươi lại ở chỗ này?"
Chu Nhiên vô cùng kích động: "Ta thông qua Thời Không Lâu mà đến. Thanh Thanh, hiện tại ta có rất nhiều lời muốn nói với ngươi, ta cảm thấy ta không thể do dự nữa, ta không thể lại lừa gạt trái tim của mình! Ta muốn..."
Lúc này, vừa lúc Lâm Bắc Phàm chạy vào, nhìn thấy Bạch Thanh Thanh, hắn lập tức đưa lên một cái ôm ấm áp, ôn nhu mà nói: "Thanh Thanh, ta đói bụng, đặc biệt muốn ăn đồ ăn nàng làm!"
"Được, chàng chờ một chút, lập tức xong ngay!" Bạch Thanh Thanh nở nụ cười xinh đẹp, ôn nhu chỉnh cổ áo cho Lâm Bắc Phàm.
Nhìn thấy một màn ngươi nồng ta nàn này, trái tim Luyện Khí Thiên Tài Chu Nhiên bể nát.
Ta không nên tới nơi này!
Ta rất muốn khóc!
Lão gia gia trong giới chỉ bay ra an ủi: "Hài tử, khóc đi, khóc lên sẽ dễ chịu một chút!"
Chu Nhiên lắc đầu mạnh: "Ta không muốn khóc, ta muốn chết!"
Lão gia gia trong giới chỉ: "..."