“Lại là một ngày tốt đẹp!” Lâm Bắc Phàm duỗi người.
Khóe miệng hai nàng giật giật, chẳng lẽ người này vừa mới tỉnh ngủ sao? Chẳng lẽ hắn ngủ cả ngày?
Chúng ta ở đây chờ đợi lâu như vậy có ý nghĩa gì?
Quên đi, nể tình có việc cần thương lượng, tạm thời không so đo với ngươi.
Huyết Sắc Vi dẫn theo An Khả Hân đi về phía trước.
“Tại sao lại là ngươi?” Lâm Bắc Phàm nhíu mày, cảm giác nữ nhân này có chút phiền, đúng là âm hồn bất tán.
“Lâm Bắc Phàm, ta tìm ngươi có việc! Ta muốn…”
“Từ từ, ta phải bàn chuyện làm ăn trước!” Lâm Bắc Phàm thoáng sửa sang lại cổ áo của chính mình, sau đó vẻ mặt tràn ngập ý cười tiến ra tiếp đón: “Kim đồng học chào buổi sáng, hôm nay khí sắc của ngươi không tồi!”
“Lâm đồng học chào buổi sáng! Nhìn thấy ngươi ta thật sự rất vui!” Kim Bất Hoán cười ha hả đi tới.
Hai nàng nghe được mày không ngừng giật, lại còn chào buổi sáng?
Mặt trời đã sắp xuống núi rồi!
“Trễ như vậy còn để ngươi qua đây, thật ngượng ngùng!”
“Có thể hiểu được, dù sao chế tác linh phù cũng rất hao phí tinh thần lực.” Kim Bất Hoán rất tri kỷ: “Lâm đồng học, linh phù của ta đâu?”
“Đã chuẩn bị xong cho ngươi từ sớm, đây là 100 phù, trong đó nhiều thêm vài tấm linh phù tứ giai, bán cho ngươi tổng cộng 120 vạn!”
“Lâm đồng học, tốt lắm!” Kim Bất Hoán vung tay lên, trước mặt xuất hiện một tòa linh sơn.
Lâm Bắc Phàm cũng vung tay lên, linh sơn biến mất không thấy đâu nữa.
Động tác của hai người vô cùng thuần thục, liền mạch thông thuận.
“A? Lâm đồng học, hai vị mỹ nữ này là…” Rốt cuộc lúc này Kim Bất Hoán cũng chú ý tới hai người Huyết Sắc Vi, hắn ta còn cảm thấy Huyết Sắc Vi có chút quen mắt, giống như đã từng gặp qua ở nơi nào.
Lâm Bắc Phàm không thèm để ý phất phất tay: “Ta không quen biết, không biết từ đâu nhảy ra, hai ngày nay vẫn cứ luôn quấn lấy ta, tìm đủ loại lý do tiếp cận ta, phiền chết đi được. Ai, người quá ưu tú chính là không có biện pháp!”
Huyết Sắc Vi: “…”
An Khả Hân: “…”
Người này thật không biết xấu hổ!
Kim Bất Hoán hâm mộ nói: “Lâm đồng học, ngươi đây là có số đào hoa! Có một Lâm Vi Vi vô tư nhỏ nhắn, hôm qua lại thêm một mỹ kiều nương trù nghệ lợi hại, hiện tại lại thêm hai tiểu mỹ nữ tư sắc không tồi, thật khiến người khác hâm mộ!”
“Không cần hâm mộ, ta vẫn luôn cảm thấy phiền não vì chuyện này!” Lâm Bắc Phàm buồn bã nói: “Ta đã tận lực che giấu ưu điểm của chính mình, mỗi ngày ngốc trong nhà không trêu hoa ghẹo nguyệt, thế nhưng một chút tác dụng cũng không có. Nam nhân nổi bật như ta, mặc kệ ở nơi nào cũng tựa như đom đóm trong đêm tối, tươi sáng là thế, xuất chúng là thế…”
Huyết Sắc Vi: “…”
An Khả Hân: “…”
Kiếm của ta đâu, ta muốn chém chết đồ vô sỉ này!
“Lâm đồng học, ta cũng muốn được phiền não tốt như ngươi!” Kim Bất Hoán buồn rầu nói: “Ta thật không nghĩ được, thực lực của ta cũng không tệ, ra tay lại hào phóng, chỉ là dáng người đầy đặn một chút, vì cái gì vẫn luôn không có ai nhìn trúng ta?”
Mọi người đồng thời trợn trắng mắt.
Dáng người của ngươi không phải chỉ là đầy đặn một chút, dáng người của ngươi là vượt chỉ tiêu nghiêm trọng.
Chỉ bằng dáng người này của ngươi, nữ nhân nào chịu được?
“Kỳ thật, ta cảm thấy không phải dáng người sai, mà là ngươi sinh sai thời đại! Nếu ngươi sinh vào 300 năm trước khi linh khí chưa sống lại, chỉ bằng khí tức thổ hào trên người ngươi, có nữ nhân nào nhẫn tâm cự tuyệt ngươi?”
“Ta cảm thấy chính là vậy!” Kim Bất Hoán tràn đầy đồng cảm.
Trong khoảng thời gian ngắn, hai người tư tưởng tương thông.
“Chúng ta nâng cốc ngôn hoan, thế nào?” Lâm Bắc Phàm đưa ra lời mời.
“Cứ quyết định vậy đi!” Kim Bất Hoán vỗ đùi.
Vì thế, hai người lại một lần nữa kề vai sát cánh rời đi.
Lưu lại hai nàng một lần nữa xốc xếch trong gió.
“Từ từ, Lâm Bắc Phàm ta tìm ngươi có việc!” Huyết Sắc Vi lập tức tiến lên chặn đường.
“Có chuyện gì quan trọng bằng uống rượu?” Lâm Bắc Phàm không kiên nhẫn: “Mỹ nữ, tuy rằng ngươi rất xinh đẹp, nhưng ta thật sự không có hứng thú với ngươi! Xin ngươi không cần quấy rầy ta, ảnh hưởng tới cuộc sống của ta, được không?”
Huyết Sắc Vi: “…”
Nàng hít sâu một hơi: “Lâm Bắc Phàm, ta nghĩ ngươi đã hiểu lầm…”
Lâm Bắc Phàm ngắt lời nàng: “Không hiểu lầm, cái gọi là hiểu lầm đều chỉ là lấy cớ, một cái cớ để tiếp cận ta, ta sớm đã nhìn thấu đám nữ hoa si như các ngươi!”
Huyết Tường Vi: “…”
Lần đầu tiên trong cuộc đời nàng bị người ta gọi là nữ hoa si, tên hỗn đản này!
“Sắc Vi tỷ tỷ thật tốt tính, nếu là ta ta đã sớm không nhịn được rút thương!” An Khả Hân theo sát phía sau nhỏ giọng nói.
Huyết Sắc Vi lại hít sâu một hơi, đè nén xúc động muốn hành hung tên hỗn đản trước mắt này, tận lực ôn hòa nhã nhặn nói: “Lâm Bắc Phàm, ta tự giới thiệu trước! Ta là Huyết Sắc Vi, đội trưởng tiểu đội Hồng Anh Thương, ta muốn mời ngươi gia nhập tiểu đội của ta, cùng đi chấp hành nhiệm vụ. Ta nghĩ có ngươi gia nhập, tiểu đội Hồng Anh Thương của chúng ta nhất định sẽ như hổ thêm cánh!”
“Huyết Sắc Vi? Hồng Anh Thương?” Kim Bất Hoán đột nhiên kinh hô, không thể tin được nói: “Ngươi chính là Hồng Anh Kỵ Sĩ Huyết Sắc Vi xếp hạng thứ tư trên Phong Vân Bảng?”
“A, thì ra nàng chính là Huyết Sắc Vi kia!” Cuối cùng Lâm Bắc Phàm cũng nhận ra.
Tuy chưa từng gặp người, nhưng Huyết Tường Vi đại danh đỉnh đỉnh là nhân vật phong vân của trường học, một thanh Hồng Anh Thương áp đảo không biết bao nhiêu nam nhi, đến trạch nam như hắn cũng biết tới.
Chỉ có điều lúc trước hắn vốn là nhân vật tầng dưới chót, cho nên không có cơ hội tiếp xúc nhiều với nhân vật thiên kiêu như vậy, nhất thời không nhận ra.
Trong lòng Huyết Sắc Vi thầm vui vẻ, đã từng nghe tới danh tiếng của nàng thì chuyện này dễ làm hơn nhiều rồi.
Bao nhiêu người muốn gia nhập tiểu đội Hồng Anh Thương của ta còn không được, hiện tại ta cho ngươi một cơ hội, ngươi còn không biết nắm bắt?
“Lâm đồng học, đối với lời mời của ta, ngươi cảm thấy thế nào?”
Lâm Bắc Phàm hỏi: “Gia nhập tiểu đội Hồng Anh Thương có thể bảo đảm an toàn của ta không?”
Huyết Sắc Vi đổ mồ hôi: “Chuyện này không thể bảo đảm, nhiệm vụ do tiểu đội Hồng Anh Thương chúng ta chấp hành đều tương đối nguy hiểm, hệ số nguy hiểm rất cao, mỗi người đều chuẩn bị tâm lý phải hy sinh.”
Lâm Bắc Phàm hỏi lại: “Gia nhập tiểu đội Hồng Anh Thương, có thể đề cao tài nghệ chế phù của ta sao?”
Huyết Sắc Vi đổ mồ hôi: “Cái này… Chúng ta không có kinh nghiệm trên phương diện này, vẫn phải dựa vào chính ngươi!”
Lâm Bắc Phàm lại hỏi: “Gia nhập tiểu đội Hồng Anh Thương, mỗi ngày ta có thể ngủ đến tự nhiên tỉnh dậy, còn không cần làm việc sao?”
Huyết Sắc Vi mồ hôi tuôn như thác: “Cái này không được, chúng ta phải chấp hành nhiệm vụ, ăn bữa nay lo bữa mai là chuyện thường tình.”
Lâm Bắc Phàm hỏi: “Gia nhập tiểu đội Hồng Anh Thương, mỗi ngày ta đều có thể kiếm 100 vạn sao?”
Huyết Sắc Vi mồ hôi ngập tòa thành: “Cái này… Tiền trên người ta cũng chỉ mới vừa đột phá trăm vạn!”
“Cho nên nói, có phải ngươi bị ngốc không?” Lâm Bắc Phàm tức giận nói: “Nếu chỗ tốt gì cũng không có, dựa vào cái gì ta phải gia nhập Hồng Anh Thương của ngươi? Thật không biết ngươi hay tên hỗn đản nào dám đưa ra yêu cầu như vậy, chỉ số thông minh thiếu thốn nghiêm trọng!”
An Khả Hân: “…”
Mặt nàng lập tức đen.
Hắn đang mắng Huyết Sắc Vi, nhưng vì sao nàng cảm giác người bị mắng chính là nàng?
“Người giống như ngươi đều không sống quá ba tập, cho dù trùng sinh lại một lần nữa cũng giống vậy! Có quan hệ với người như vậy sẽ chỉ liên lụy bản thân, ngươi không biết khi nào hắn sẽ cắm ngươi một đao!”
An Khả Hân: “…”
Sắc mặt nàng tím đen, hết sức xuất sắc!
“Kim đồng học, chúng ta đi thôi, không để ý tới ngốc nữ này nữa!”
“Ngươi nói cũng phải!”