Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Sau khi có được rất nhiều đề nghị của Lâm Bắc Phàm, Lưu Phong quyết đoán cải cách.
Bởi vì đây là một tòa thành mới, có rất nhiều thứ cần xây dựng, hết thảy đều do hắn ta định đoạt, cho nên cải cách vô cùng thuận lợi, không đến nửa tháng đã bày ra sinh cơ bừng bừng, người nguyện ý định cư ở Kỳ Tích Chi Thành đã lên tới trăm vạn.
Mặc dù không cách nào đánh đồng với những thành thị khác, nhưng đây là một khởi đầu tốt.
Thấy cảnh này, Thủy Hoàng cũng đang xây thành cực kì nóng mắt.
Tại sao thành thị của hắn ta đều phải dựa vào tám ngàn binh tượng lập nên từng viên ngói từng viên gạch, cho dù 8000 binh tượng không biết mệt mỏi, nhưng muốn xây một một tòa thành thị khổng lồ cũng phải tốn nhiều thời gian, nào giống Lưu Phong ấn phím một cái là tất cả đã được giải quyết?
Sau khi đi thăm Kỳ Tích Chi Thành của Lưu Phong, Thủy Hoàng Đế rơi vào trầm tư, một tòa thành thị muốn phát triển, chỉ dựa vào binh tượng là không thể nào, khẳng định phải đưa nhân khẩu bên ngoài đến, thế nhưng phải làm thế nào mới có thể đưa nhân khẩu từ bên ngoài đến?
Thành thị của hắn ta chỉ là một tòa thành bình thường, cũng không có nhiều ưu thế như Kỳ Tích Chi Thành.
Lại thêm hắn ta vốn có chút hiềm khích với nhân tộc hiện nay, rất nhiều người đều không chịu được cách hắn ta quản lý thành thị, cho nên Tần thành của hắn ta muốn phát triển thật không dễ dàng chút nào.
"Bệ hạ, chúng ta có thể tham khảo chế độ xây dựng của Kỳ Tích Chi Thành." Vương Tiễn chắp tay nói.
Thủy Hoàng lộ ra nụ cười nhàn nhạt: "Xin lắng tai nghe!"
"Dạ!" Vương Tiễn nói: "Mạt tướng cho rằng, thời đại hiện nay, bởi vì tất cả Nhân tộc đều bị yêu thú uy hiếp, dưới tình huống đối diện với nguy cơ sinh tồn, học viện cũng theo thời thế mà sinh ra, gánh vác việc bồi dưỡng anh tài, bảo vệ thành thị, kéo dài chức trách của chủng tộc, có quyền lực lớn vô cùng. Cho nên muốn dung nhập thời đại hiện nay, chúng ta nhất định phải có học viện của chính mình."
Thủy Hoàng gật nhẹ đầu, mời hắn ta nói tiếp.
"Sau khi có được học viện của chính mình, chúng ta có thể tham khảo chế độ giáo dục của Kỳ Tích Chi Thành, tỉ như chế độ lão sư khách mời, chế độ du học vân vân, còn có thể chia sẻ tư liệu, dần dần sẽ hấp dẫn nhân tài tới."
"Một học viện tốt đúng là có sức hấp dẫn rất lớn với người mới. Mục đích chúng ta thành lập học viện là để hấp dẫn nhân tài cho quả nhân sử dụng, thế nhưng học viện của chúng ta có gì hấp dẫn?"
Thủy Hoàng khổ não: "Giống như Kỳ Tích Chi Thành, nó có hiệu quả tăng tốc tu luyện, còn có hiệu quả thần kỳ là xúc tiến thiên phú thức tỉnh, muốn phát triển cũng không khó khăn. Nhưng học viện của chúng ta đến cùng có ưu thế gì, đây mới là điều quả nhân khổ não!"
Vương Tiễn lại một lần nữa chắp tay: "Bệ hạ, chúng ta có thể thành lập một học viện quân sự."
"Học viện quân sự?" Trong mắt Thủy Hoàng có tinh quang lóe lên.
"Không sai, nhìn chung thời đại hiện nay, hệ thống tu luyện phong phú, trăm nhà đua tiếng, cường giả như mây, thiên kiêu như cá diếc sang sông. Thiên kiêu cái thế chân chính, một người có thể dễ dàng chống lại thiên quân vạn mã, một tay che trời, thay đổi càn khôn! Nhưng thiên kiêu cái thế như vậy dù sao cũng chỉ là thiểu số, chân chính nhiều vẫn là chúng sinh bình thường."
"Nói tiếp!"
"Vâng, bệ hạ! Chúng ta có thể triệu tập những tu luyện giả bình thường này lại, thông qua tập luyện chiến trận để dựa vào chiến trận mà phát huy hết lực lượng của bọn hắn ra, như vậy có thể tạo thành lực sát thương to lớn. Lúc trước nước ta có thể nhất thống Bát Hoang Lục Hợp, chính là dựa vào chiến trận, mà không phải dựa vào một hai vị tu luyện giả cường đại nào đó."
Ánh mắt Vương Tiễn trở nên nóng bỏng: "Chỉ cần liên hợp tất cả lực lượng lại, phàm nhân cũng có thể nghịch thiên!"
"Hay cho một câu phàm nhân cũng có thể nghịch thiên!" Thủy Hoàng vỗ tay cười to: "Đời này quả nhân vẫn luôn đấu với trời, đấu với đất, đấu với người! Lần này, quả nhân lại đấu một trận với thiên địa! Vương Tiễn tướng quân, việc này cứ giao cho ngươi phụ trách, ngươi nhất định phải làm xong cho quả nhân, không sẽ hỏi tội!"
"Tuân lệnh! Mạt tướng nguyện lập quân lệnh trạng!" Vương Tiễn nghiêm mặt nói.
Thủy Hoàng trầm giọng nói: "Quả nhân toàn lực ủng hộ ngươi!"
Sau khi được Thủy Hoàng đồng ý, Vương Tiễn lập tức liên hệ các viện trưởng đại học viện, lộ tâm tư của bệ hạ nhà mình ra.
Thành lập học viện quân sự!
Bồi dưỡng nhân tài quân sự!
Tôi luyện chiến trận, phàm nhân cũng có thể nghịch thiên!
Tất cả mọi người đều cảm thấy tâm rục rịch, nhưng vẫn chưa quyết định.
Bọn họ quyết định thời đợi tới đại điển khánh thành của Tần thành lại trao đổi sâu hơn với Thủy Hoàng.
Hai thành thị mới là Kỳ Tích Chi Thành và Tần thành đều được kiến thiết khí thế ngất trời, đồng thời cũng đang âm thầm phân cao thấp.
Đến cùng là Thủy Hoàng nhất thống bát phương lục hợp mạnh hơn, hay là người sở hữu Hệ thống Thành Chủ mạnh hơn, Lâm Bắc Phàm cũng biểu thị vô cùng chờ mong.
Lúc này, Đế Thích Thiên bị Kim Bất Hoán dùng linh phù nổ cho trọng thương rốt cục cũng gặp mặt Quang Minh.
Khi Quang Minh thấy được Đế Thích Thiên hoàn toàn thay đổi, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ: "Đế Thích Thiên, ngươi..."
"Chủ thượng, để ngươi thất vọng..." Đế Thích Thiên hổ thẹn nói.
Sau đó, Đế Thích Thiên nói ra ràng những việc đã xảy ra trong mấy ngày nay.
Lúc đầu hắn ta nhận lệnh của Quang Minh, thừa dịp đấu giá hội tiến vào Thời Không Lâu nghe ngóng hiểu rõ tình huống các phương, nếu như có khả năng thì phải tạo ra một chút mâu thuẫn, khiến nội bộ các thế lực đối địch với nhau.
Kết quả liên tiếp bị Kim Bất Hoán, Thủy Hoàng chế nhạo và trào phúng.
Làm đại boss sau màn của thế giới Phong Vân, trùm phản diện siêu cấp, lão yêu quái sống ngàn năm chấp chưởng phong vân sau màn, nào đã bị chọc tức như vậy? Cuối cùng khẳng định phải trả thù.
Thủy Hoàng cũng không đơn giản, cho nên chỉ có thể tìm Kim Bất Hoán tính sổ trước, kết quả không nghĩ tới người này càng cường đại hơn, mang theo không biết bao nhiêu vũ khí có tính sát thương, chỉ ba lượt đã đánh bại hắn ta, bỏ trốn mất dạng.
Nhưng vì lúc này hắn ta vừa tập kích thiên kiêu nổi danh Giang Nam, cho nên sau khi bị thương hắn ta không dám sử dụng Truyền Tống Trận, tránh để bị phát hiện.
Ôm thân thể tàn phế quanh đi quẩn lại, cửu tử nhất sinh, rốt cục cũng trở về.
Ngẫm lại đoạn đường này hắn ta đã khó khăn cỡ nào!
Rốt cục Đế Thích Thiên cũng cảm nhận được sự gian khổ để sinh tồn của nhân tộc!
Nghe xong Đế Thích Thiên báo cáo, sắc mặt Quang Minh trở nên hết sức khó coi.
Triệu hoán ra không bao lâu, còn chưa bắt đầu làm việc đã sắp hỏng, nhìn thương thế này nếu không có linh đan diệu dược chỉ sợ mười năm tám năm cũng khó mà khỏi hẳn được, trong lòng Quang Minh có câu con mẹ nó không biết có nên nói hay không!
Hắn ta phát hiện gần đây hắn ta làm việc gì cũng không thuận lợi, rất nhiều chuyện xấu còn chưa hoàn thành đã chết từ trong trứng nước.
Chẳng lẽ làm nhiều chuyện xấu nên bị báo ứng?
"Chủ thượng, ta..."
Quang Minh lộ ra nụ cười miễn cưỡng: "Đế Thích Thiên, tạm thời ngươi cứ dưỡng thương cho tốt trước, những chuyện khác không cần để ý đến! Chỗ ta có một viên đan dược, sau khi ngươi phục dụng, điều trị nửa năm hẳn là có thể khôi phục!"
"Tạ chủ thượng, thuộc hạ áy náy!" Đế Thích Thiên thật sự rất hổ thẹn, chuyện gì cũng chưa hoàn thành lại hao phí một viên thần dược của chủ thượng, cảm giác mình thật sự không dùng được.
"Không việc gì, ngươi có thể sớm ngày khôi phục là báo đáp lớn nhất đối với ta!"
Quang Minh an ủi, kỳ thật trong lòng lại đang nhỏ máu, viên đan dược kia chính là hắn ta dùng chút điểm phản phái cuối cùng hối đoái ra.
Nếu không làm thêm chút chuyện xấu, sợ rằng sẽ không còn thu nhập rồi…