Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 262 - Chương 262. Nhạc Bất Quần Xuất Thủ, Siêu Cấp Thần Thám Vào Tù!

Chương 262. Nhạc Bất Quần xuất thủ, siêu cấp thần thám vào tù! Chương 262. Nhạc Bất Quần xuất thủ, siêu cấp thần thám vào tù!

Nửa tháng sau, Đường Sơn giao vũ khí đã luyện thành cho Lâm Bắc Phàm, đồng thời cáo biệt đám người Lâm Bắc Phàm.

Ngoài ra, hắn ta còn cáo biệt bằng hữu đầu tiên của mình sau khi tiến vào thế giới này Nhạc Bất Quần.

Kết quả, hắn ta vừa nhìn thấy Nhạc Bất Quần đã sợ ngây người.

Râu ria trên mặt đều rơi sạch, mặt hoa đào, ngoại trừ son phấn và son môi, vậy mà còn bấm lan hoa chỉ, đi trên đường phong thái yểu điệu, này nào còn dáng vẻ nam tử uy vũ ban đầu?

Kém chút tưởng rằng Tây Môn thẩm thẩm đi tới.

"Nhạc huynh, ngươi làm sao..." Đường Sơn lắp ba lắp bắp hỏi nói.

Nhạc Bất Quần bày ra một lan hoa chỉ, giọng bén nhọn nói: "A, ta luyện công..."

"Còn có thanh âm của ngươi... sao cũng thay đổi?" Đường Sơn giật nảy mình, nghe xong hắn cũng nổi da gà.

"Khụ khụ..." Nhạc Bất Quần giọng như bị kẹt nói: "Ta gần đây luyện công, luyện ra chút đường rẽ, nghỉ ngơi một đoạn thời gian là được. Đường huynh rảnh rỗi tìm đến, nghe nói ngươi đã trở thành lão sư của Giang Nam học viện, chúc mừng!"

"Không cần chúc mừng, ta sắp không phải rồi."

"Cớ gì nói ra lời ấy?"

Đường Sơn cười khổ: "Đồng bạn đi theo ta đến thế giới này bị lạc, cho nên ta muốn đi tìm nàng về, lần này đi đường sá xa xôi, không biết lúc nào có thể trở về, cho nên chỉ có thể từ chức lão sư này. Mà lần này ta đến là để cáo từ Nhạc huynh."

"Nhanh như vậy đã phải đi rồi?" Nhạc Bất Quần cảm thấy đáng tiếc.

Thật vất vả kết giao được một người, còn chưa lợi dụng đã muốn đi.

Đường Sơn vươn tay: "Bị bất đắc dĩ, nếu như sau này còn có cơ hội gặp nhau, ta nhất định mời Nhạc huynh uống một chén!"

Nhạc Bất Quần chắp tay: "Vậy thứ cho ta không tiễn xa được! Núi cao đường xa, thuận buồm xuôi gió!"

"Bảo trọng!" Đường Sơn đáp lễ, quay đầu đi.

Nhìn bóng lưng Đường Sơn rời đi, Nhạc Bất Quần tự lẩm bẩm: "Đáng tiếc, trò hay sắp tới ngươi không thấy được."

Toàn dân lâm vào làn sóng tu luyện, mà trận quyết đấu giữa siêu cấp thần thám Hà Tu Văn và Tu La chính nghĩa lại càng ngày càng nghiêm trọng, thế nhưng vì hơn mấy tháng nay, siêu cấp thần thám chậm chạp bắt không được Tu La chính nghĩa, thời gian dần trôi qua, trong thế giới nhân loại xuất hiện làn sóng dư luận.

"Rốt cục siêu cấp thần thám có làm được hay không vậy? Đã hơn mấy tháng trôi qua, thế nhưng Tu La chính nghĩa còn chưa sa lưới!"

"Trước đó ngươi phá án thần tốc như vậy, hiện tại sao lại như rùa bò!"

"Đúng vậy, cảm giác lúc trước hắn phá án quá thần thánh, ta còn trở thành fan hâm mộ của hắn, kết quả hiện tại chỉ bắt một người lại tốn tới mấy tháng, kết quả ngay cả mặt đối phương cũng không gặp, bị đùa bỡn xoay quanh!"

"Có phải là Tu La chính nghĩa quá mạnh hay không?"

"Tu La chính nghĩa mạnh cái rắm! Nếu như hắn thật sự mạnh còn cần lén lút làm?"

"Ta thấy rất có thể là siêu cấp thần thám cố ý nhường!"

"Chẳng lẽ hắn ta vốn không có bản lãnh này, những lần phá án trước đó đều là ngoài ý muốn sao?"

...

Làn sóng dư luận này mãnh liệt vô cùng, nhìn như đang nhằm vào siêu cấp thần thám.

Thế nhưng hết lần này tới lần khác, đối phương còn nói có lý có cứ.

Thế là, rất nhiều người vốn đang ủng hộ siêu cấp thần thám đều trở nên lập lờ nước đôi.

Ngươi nói ngươi trước đó đơn thương độc mã, đều đã phá qua nhiều vụ án như vậy, nhưng bây giờ có lực lượng vũ trang của cả tòa thành thị hiệp trợ, lại thêm những thành thị khác trợ giúp, thực lực cường đại chưa từng có, kết quả suốt mấy tháng nhưng ngay cả một người cũng không bắt được, ngươi nói ngươi làm sao có thể khiến người tin phục, sao có thể phục chúng?

Sắc mặt siêu cấp thần thám Hà Tu Văn âm trầm vô cùng.

Trên thực tế, vì bắt được Tu La chính nghĩa, hắn ta đã từ chối rất nhiều bản án, toàn tâm toàn ý đuổi bắt Tu La chính nghĩa. Mấy tháng nay hắn ta bỏ ra không biết bao nhiêu tinh lực, bỏ ra không biết bao nhiêu gian khổ, không có công lao cũng có khổ lao, kết quả lại bị người khác đối đãi bằng ánh mắt không tín nhiệm, mười phần thất vọng đau khổ.

Trong lòng hắn ta kìm nén một cơn giận: "Tu La chính nghĩa, ta và ngươi không đội trời chung!"

Trừ cái đó ra, hắn ta còn cảm giác được giông bão sắp đến, có người đang nhằm vào hắn ta, nhưng hắn ta lại không biết đến cùng đối phương là ai.

Điều này cũng mang tới cho hắn ta dự cảm thật không tốt.

Tu La chính nghĩa sao?

Hà Tu Văn lắc đầu, tên kia không phải người như vậy.

Quả nhiên sau đó không lâu, lại có một làn sóng dư luận dấy lên.

"Các ngươi nói xem, liệu có phải siêu cấp thần thám Hà Tu Văn chậm chạp không phá được án là vì trình độ phá án của hắn ta không tốt hay không?"

"Thế nhưng trước kia hắn ta phá án như thế nào?"

"Ngươi nói xem có phải những vụ án kia là do hắn ta cố ý đạo diễn ra không? Tự mình đạo diễn tự mình phá án, sau đó thành tựu uy danh của mình?"

"Thế nhưng ta thấy những vụ án kia không phải giả, thật có thể giấu giếm được Tôn Giả?"

"Vụ án đương nhiên không thể là giả, ta hoài nghi hắn ta mới là hắc phía sau màn của tất cả vụ án! Tự mình làm chuyện xấu, sợ hãi sự việc bại lộ, cho nên biến thân làm siêu cấp thần thám phá án, rửa sạch tội danh của mình. Đồng thời tiếp tục ở sau lưng làm chuyện xấu..."

"Hít… Ngươi nói lời này thật dọa người! Sẽ không phải là như vậy thật chứ?"

"Chuyện này ai có thể nói chắc được, biết người biết mặt không biết lòng mà! Tu La chính nghĩa có thể dùng phương pháp hắc ám chấp hành chính nghĩa, vì cái gì siêu cấp thần thám không thể dùng phương pháp quang minh che giấu tội ác?"

"Nếu đúng như lời ngươi nói, người này thật khủng bố, kẻ này thật gian ác."

Lúc này dư luận thật sự sắp dẫn nổ.

Nếu như suy đoán này trở thành sự thật, như vậy thân phận thật sự của siêu cấp thần thám Hà Tu Văn phải bị lật đổ, từ một siêu cấp thần thám người người kính ngưỡng biến thành một siêu cấp tội phạm người người kêu đánh phỉ nhổ.

Loại người như hắn còn khiến người ta chán ghét hơn cả Tu La chính nghĩa!

Bởi vì mặc dù thủ đoạn của Tu La chính nghĩa rất kịch liệt, nhưng người hắn ta giết đều là ác nhân, còn có thể tha thứ.

Nhưng là, loại siêu cấp tội phạm giấu trong đám người ngụy trang thành thiện nhân như này, nhất định phải xử tử, hắn không chết nhân tâm khó có thể bình an.

Lúc đầu đây chỉ là một suy đoán, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại có người nói chắc như đinh đóng cột, rốt cục ba người thành hổ, nhân ngôn đáng sợ, dẫn đến rất nhiều người đều tin là thật, mãnh liệt yêu cầu bắt giữ Hà Tu Văn, tiến hành thẩm phán.

Còn có người hô hào Tu La chính nghĩa đi chấp hành thẩm phán chính nghĩa.

Chuyện bị náo thật lớn!

"Chắc chắn có người đang nhằm vào ta! Là ai muốn hại ta?" Sắc mặt siêu cấp thần thám Hà Tu Văn âm trầm vô cùng, hắn ta cảm giác được một cái lưới lớn đã bổ nhào vào hắn ta, muốn đánh hắn ta lên trên trụ sỉ nhục.

Nhưng đối phương quá giảo hoạt, đến bây giờ vẫn chưa từng lộ ra dấu vết.

Hà Tu Văn vuốt vuốt lông mày, cặp mắt sắc bén kia tràn đầy mệt nhọc và bất lực.

Hắn không sợ đối mặt với tội phạm cùng hung cực ác, chỉ ghét nhất phải đối mặt nhân ngôn, bởi vì thứ này đủ để hủy đi một con người, dù cho về sau ngươi có thể chứng minh mình trong sạch cũng đã muộn rồi.

Lúc này, đội tra xét học viện đi đến, hội trưởng bất đắc dĩ nói: "Hà thần thám, hiện tại dư luận hung mãnh, bây giờ thân phận của ngươi lại bị người hiềm nghi, cho nên hi vọng ngươi phối hợp chúng ta."

Hà Tu Văn cười khổ: "Ta biết, ta sẽ phối hợp điều tra!"

"Mang đi!"

Bình Luận (0)
Comment