Thời gian trong chớp mắt đã qua ba tháng.
Trong ba tháng này coi như gió êm sóng lặng, nhiều nhất cũng chỉ gặp phải yêu thú vây thành cỡ nhỏ, tổn thất nằm trong phạm vi khống chế.
Tất cả mọi người lâm vào tu luyện cuồng nhiệt, rất nhiều nhân vật anh hùng thừa cơ quật khởi.
Trong đó nổi danh nhất chính là ba vị thiên kiêu mới, bọn hắn theo thứ tự là Triệu Bất Thuận, Ngân Xán Xán và Đồng Quang Quang.
Trong đó, hai vị thiên kiêu Ngân Xán Xán và Đồng Quang Quang quật khởi tương đối truyền kỳ, một người thấy được yêu quái là xông lên như không cần mệnh, một người nơi nào có nguy hiểm liền xông về nơi đó, dùng hành động thuyết minh cái gì gọi là tìm đường chết.
Bởi vì mỗi lần Đồng Quang Quang bị giết lại có thể hồi sinh, có được bất tử chi thân, đã từng có cường giả xuất thủ muốn bắt hắn ta lại, nghiên cứu đặc tính bất tử.
Đồng Quang Quang vô cùng kiên cường, cận kề cái chết cũng không theo.
Kết quả chết hết lần này tới lần khác, cuối cùng trở nên cường đại, trấn áp đối phương.
Từ nay về sau không còn người nào dám ra tay với hắn ta nữa, bởi vì ngay cả chết đối phương còn không sợ, chết còn có thể biến cường, đối phó ngược lại ngươi, thử hỏi ngươi có sợ hay không?
Triệu Bất Thuận quật khởi tương đối bí mật, không có huy hoàng oanh liệt như hai vị trước.
Tựa như đột nhiên mạnh lên, nhưng ánh mắt hắn ta nhìn Ngân Xán Xán vô cùng bất thiện, giống như kẻ thù giết cha, vừa có cơ hội liền gây sự với hắn ta, khiến Ngân Xán Xán nghĩ mãi mà không rõ rốt cuộc là vì cái gì.
Còn có người mang hệ thống Manh Oa Nghịch Thiên - Tiểu Manh Oa Hàn Tiểu Manh rốt cục cũng gắng gượng vượt qua, lần nữa đi lên con đường khiêu chiến các học viện. Trong thời gian ba tháng, hắn ta đã khiêu chiến hết một lượt các học sinh đại biểu cho các đại học viện, cuối cùng cường thế bước vào Siêu Phàm cảnh giới, mười phần nghịch thiên.
Hắn buông hào ngôn, từ hôm nay trở đi hắn ta sẽ khiêu chiến lão sư các học viện!
...
Ngoại giới rất đặc sắc, Lâm Bắc Phàm cũng không kém.
Trong ba tháng này, hắn ở trong nhà không ra ngoài, cuối cùng cảm ngộ được Thời Gian pháp tắc.
Chỉ thấy trên tay hắn có thêm một đóa hoa, đóa hoa này vô cùng tiên diễm ướt át, là vừa hái xuống. Thế nhưng đột nhiên, đóa hoa này nhanh chóng khô héo, trở nên khô cằn, cuối cùng còn hóa thành bụi bặm.
Bởi vì vừa rồi hắn vận dụng Thời Gian pháp tắc, gia tốc thời gian, một giây ngàn năm.
Ngay sau đó, một đống bụi bặm nhỏ trên tay lại nhanh chóng dựng lên, biến thành đóa hoa khô cằn, cuối cùng trở thành tiên diễm ướt át giống như ban đầu.
Bởi vì vừa rồi hắn nghịch chuyển thời gian, để đóa hoa khôi phục như lúc ban đầu.
"Đáng tiếc, thực lực quá thấp." Lâm Bắc Phàm thở dài.
Mặc dù hắn cảm ngộ Thời Gian pháp tắc, nhưng Thời Gian pháp tắc quá mức cường đại, dựa vào năng lực hiện tại của hắn chỉ có thể cải biến tốc độ thời gian trôi qua trong một mảnh không gian nhỏ, không gian càng lớn, thời gian có thể thay đổi lại càng ít đi.
Không cách nào xuyên qua trường hà thời gian đi đến quá khứ và tương lai, không cách nào nghịch chuyển thời không, trừ phi đạt đến cảnh giới Thánh Nhân trong truyền thuyết, nếu không hắn không cách nào toàn lực vận dụng Thời Gian pháp tắc.
Hiện tại hắn tựa như khoa học gia siêu cấp có được một bụng tri thức lý luận, thế nhưng cơ sở công nghiệp hiện tại quá yếu kém, khiến hắn không cách nào thi triển sở học.
Chỉ là mặc dù như thế, thực lực của hắn đã tăng mạnh rất nhiều.
Hiện tại, hắn vẫn ở vào Thiên Nhân cảnh tứ giai, nhưng vì hắn lĩnh ngộ được pháp tắc cao cấp nhất trong số các loại pháp tắc là Thời Gian pháp tắc và Không Gian pháp tắc, có thể khiến chiến lực của mình tăng gấp 10 lần.
Cho dù là đại yêu hoàng Thiên Nhân lục giai đến, nói không chừng hắn vẫn có thể trấn áp!
"Thật muốn tìm Yêu Hoàng thử tay một chút!"
Trong lòng Lâm Bắc Phàm ngo ngoe muốn động, nhưng lại không thể không đè ép ý niệm này xuống.
Bởi vì Yêu Hoàng cũng có thể tính là chiến lực đỉnh tiêm trong thế giới này, một khi phát sinh đại chiến tất sẽ tạo ra ảnh hưởng vô cùng to lớn, có thể gây nên đại chiến giữa nhân tộc và yêu tộc.
Ngẫm lại trận đại chiến giữa hắn và U Minh Chi Chủ trong U Minh bí cảnh, đánh tới thế giới tới hỏng mất, cho dù thế giới này có chút không giống bình thường, nhưng một khi đánh thật sẽ tạo ra hậu quả khó lường, vì vậy tốt nhất vẫn không nên tuỳ tiện động thủ thì hơn.
"Nắm giữ Thời Gian và Không Gian pháp tắc, ta có thể được xưng là Thời Không lâu chủ chân chính!" Lâm Bắc Phàm cười, lĩnh ngộ hai đại pháp tắc này khiến hắn càng dễ dàng chưởng khống Thời Không Lâu hơn, thao tác cũng càng thêm dễ dàng.
Lúc này, gấu trúc say khướt trở về.
Chỉ thấy nó lắc trái lắc phải, đi lên phía trước bốn bước lại lui về phía sau ba bước, hai bước lắc một cái, vô cùng bất ổn.
Bốn cái chân chạm đất, thế nhưng nó vẫn có thể nghiêng ngã.
Lâm Bắc Phàm lập tức đi tới ôm lấy nó: "Lại uống say?"
"Nấc…" Gấu trúc ợ rượu, mùi rượu phun ra, kém chút hun ngất hắn...
Lâm Bắc Phàm nhíu mày: "Lại uống trộm rượu của viện trưởng?"
Gấu trúc lắc lắc, ung dung giơ bảng lên: Không phải!
Ngay sau đó lại giơ lên tấm bảng thứ hai: Lý Tầm Hoan!
Lâm Bắc Phàm: "..."
Lâm Bắc Phàm ôm gấu trúc vào trong phòng.
Nó có một căn phòng nhỏ của chính mình, là nó đặc biệt yêu cầu, vì căn phòng này nó còn bán manh với Lâm Bắc Phàm rất lâu.
Vừa mới rời khỏi phòng gấu trúc, lông mày Lâm Bắc Phàm giật giật.
Trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một vỏ chuối, Lâm Bắc Phàm vừa lúc đạp lên, sau đó ngã sấp mặt.
"Ôi!"
Phát ra hai tiếng kêu.
Một là của Lâm Bắc Phàm, một giọng khác không biết của ai nhưng cực kì dễ nghe.
Lâm Bắc Phàm ôm sinh vật hình người trong suốt trước mặt, sờ lung tung, phát ra tiếng kêu hoảng sợ: "Quỷ!"
"Ngươi mới là quỷ, tay không nên sờ loạn!" "Quỷ" xấu hổ giận dữ kêu.
"Hóa ra là một nữ quỷ, nữ quỷ đến lấy mạng! Ta không muốn chết!"
"Hỗn đản! Ngươi nhìn rõ ràng đi, xem đến cùng ta có phải quỷ hay không!"
Lâm Bắc Phàm cúi đầu nhìn, trông thấy một gương mặt xinh đẹp đang xấu hổ tức giận. Gương mặt kia vô cùng tinh xảo, nhưng có vẻ như rất tức giận, sắc mặt đỏ bừng như táo đỏ fuji, khiến người ta muốn cắn một miếng.
Chính là xã trưởng tòa báo Viễn Đại, phóng viên nổi danh nhất hiện nay Lệ Thắng Nam.
Nàng xấu hổ giận dữ muốn chết, hận không thể xẻ tên Lâm Bắc Phàm vừa sàm sỡ nàng thành tám mảnh, rút gân lột da, dùng lửa thiêu sống, hấp thịt kho tàu...
"Nhanh tránh ra cho ta, Lâm Bắc Phàm!" Lệ Thắng Nam bạo phát toàn bộ lực lượng, rốt cục cũng có thể đẩy Lâm Bắc Phàm ra.
Cuối cùng, sau khi Lệ Thắng Nam giải thích kỹ càng, Lâm Bắc Phàm mới tin tưởng nàng không phải quỷ.
Lệ Thắng Nam vỗ bàn đứng dậy, nộ khí đằng đằng nói: "Nói đi, tiện nghi của ta đều bị ngươi chiếm hết, nợ nần này tính thế nào?"
Lệ Thắng Nam nàng, cho dù là trước khi xuyên qua hay sau khi xuyên qua vẫn luôn thủ thân như ngọc, khi tiếp xúc với người khác cũng giữ khoảng cách nhất định, kết quả lại bị nam tử trước mắt sàm sỡ hết một lượt, nàng có thể không giận sao?