Beta: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Lâm Bắc Phàm kéo Lâm Vi Vi đến một góc, nhỏ giọng nói: "Vi Vi, ngươi biết không, nàng mang theo mục đích riêng mà tới, mục đích của nàng chính là ta, nàng muốn tiếp cận ta, mưu đồ làm loạn với ta!"
"Điều ấy nàng nói với ta rồi!"
"Nói rồi?" Lâm Bắc Phàm sững sờ, đây là kiểu lừa đảo gì?
Lâm Vi Vi nhẹ gật đầu: "Lệ phóng viên nói qua rồi, mấy ngày trước nàng không cẩn thận xâm nhập nhà ngươi, phát sinh một chút hiểu lầm, khiến ngươi phẫn nộ, nàng muốn tìm một cơ hội biểu thị xin lỗi với ngươi, cho nên mới có lần thăm viếng này. Oan gia nên giải không nên kết, đều là một chút chuyện nhỏ, cho nên Tiểu Phàm ca, ngươi tha thứ cho nàng đi có được không?"
Lâm Bắc Phàm hơi nheo mắt lại, phóng viên này cũng đủ thủ đoạn, vậy mà dám đánh chiêu tình cảm tới chỗ Lâm Vi Vi.
"Tốt, ta nghe ngươi." Lâm Bắc Phàm sờ sờ đầu Vi Vi.
"Tạ ơn Tiểu Phàm ca, ngươi thật tốt!" Lâm Vi Vi vô cùng vui vẻ, từ nhỏ đến lớn Tiểu Phàm ca đều chiều theo nàng, chuyện gì cũng vì nàng suy nghĩ, khiến nàng cảm thấy tràn đầy hạnh phúc.
Hai người đi trở về, Lâm Vi Vi đứng ở giữa mỉm cười: "Lệ phóng viên, ngươi cứ theo Tiểu Phàm ca đi, từ nhỏ Tiểu Phàm ca đã sống trong Giang Nam học viện, vô cùng quen thuộc nơi này. Còn có Tiểu Phàm ca, ngươi phải chăm sóc Lệ phóng viên cho tốt, nếu như có thể khiến nàng cảm thấy như ở nhà vậy thì càng tốt hơn."
Trên mặt Lệ Thắng Nam hiện lên nụ cười đắc ý: "Lâm Bắc Phàm tiên sinh, tiếp theo phải làm phiền ngươi rồi."
Trên mặt Lâm Bắc Phàm cũng ôm nụ cười giống vậy: "Không cần khách khí!"
Lâm Vi Vi hài lòng rời đi.
Lâm Vi Vi vừa đi, Lâm Bắc Phàm lập tức lộ ra răng nanh: "Không phải ngươi muốn biểu đạt áy náy với ta sao, hiện tại ta đói bụng, ngươi mời ta ăn một bữa, ân oán giữa chúng ta xóa bỏ, thế nào?"
Lệ Thắng Nam không rơi vào thế hạ phong: "Được thôi, chỉ là ta tuyên bố trước, địa điểm ăn cơm do ta chọn."
Lâm Bắc Phàm hơi kinh ngạc, không nghĩ tới chiêu đầu tiên đã bị hóa giải.
Lúc đầu hắn vốn muốn làm thịt nàng ở Thanh Bạch Nhân Gia, cam đoan có thể khiến nàng thổ huyết, xem ra không có hi vọng.
Lệ Thắng Nam thầm đắc ý.
Vì giải quyết Lâm Bắc Phàm, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, nàng đã làm công tác điều tra trên diện rộng, phát hiện Lâm Bắc Phàm đặc biệt có thể hố người, thích nhất là khiến người khác phá sản ở Thanh Bạch Nhân Gia, cho nên nàng mới không mắc mưu đâu.
Nàng đắc ý nhíu mày, hiệp thứ nhất ta thắng.
Hươu chết vào tay ai còn chưa biết được!
Lâm Bắc Phàm mặt không đổi sắc phát ra chiêu thứ hai: "Không ngại ta dẫn theo manh sủng chứ? Đến bây giờ nàng còn chưa ăn cơm đâu!"
Lệ Thắng Nam nâng cao cảnh giác.
Căn cứ nàng điều tra, manh sủng gấu trúc của hắn cũng giỏi hố người giống như hắn, thường xuyên ăn vụng uống trộm linh tửu linh quả người khác trân tàng, vô luận ngươi giấu kín cỡ nào nó cũng có thể tìm ra, đơn giản là một mối họa lớn!
Chẳng qua, ta chỉ mời hắn ăn quán ven đường, hẳn không vấn đề gì nhỉ?
"Tốt, ta rất thích gấu trúc, dẫn cả nó đi!"
Sau nửa giờ, hai người một gấu xuất hiện ở một quán bán đồ nướng ven đường.
Lâm Bắc Phàm im lặng nói: "Lần đầu tiên có người mời ta ăn cơm ở chỗ này."
Gấu trúc giơ thẻ bài: Thật là nghèo kiết hủ lậu!
"Không có cách nào, ta quá nghèo, kém đại thổ hào như các ngươi, cho nên chỉ có thể mời các ngươi tới đây ăn cơm, thật ngại quá!" Lệ Thắng Nam vội vàng nói xin lỗi, trong lòng lại mừng rỡ không kìm được.
Tiếp theo, Lệ Thắng Nam lấy menu ra, hào phóng nói: "Tùy tiện ngồi, tùy tiện gọi!"
Lâm Bắc Phàm nhìn đồ ăn giá rẻ trên menu, cho dù ăn sạch đồ ăn của tiệm này chỉ sợ tiêu phí cũng không tới một vạn.
Lâm Bắc Phàm thề, từ sau khi hắn đi vào thế giới này, chưa từng nếm qua đồ ăn giá rẻ như thế.
Gấu trúc biểu thị, từ sau khi đi theo chủ nhân, chưa từng nếm qua mấy loại thực phẩm rác này, dạ dày gấu trúc rất yếu đuối, sau khi ăn xong có thể tiêu chảy hay không?
Đúng lúc này, có người phát ra tiếng hô cao vút: "Mọi người mau tới, gấu trúc ở chỗ này!"
"Gấu trúc ở nơi nào đâu?"
"Ta chờ vị Hùng đại gia này thật vất vả!"
"Rốt cục nó đang ở nơi nào, không nhìn thấy!"
...
Lúc này, gấu trúc giơ bảng hiệu lên cao: Hùng gia ở chỗ này!
Tất cả tiệm cơm, cửa hàng xung quanh lập tức mang theo đồ ăn thơm ngào ngạt chen chúc mà tới.
"Hùng đại gia, thấy phần tôm to chúng ta làm thế nào? Mua một phần đi!"
"Cái gì Hùng đại gia? Người ta là con cái, hẳn là Hùng tiểu thư mới đúng!"
"Đây là Bách Quả tửu, dùng tinh chất hơn 100 nước quả sản xuất mà thành, trong đó còn cho thêm năm loại linh quả, cam đoan dễ uống!"
"Đây là thịt lợn rừng chúng ta nướng, hương thuần mỹ vị!"
"Đây là súp tiêu cay (hulatang) mới cửa hàng chúng ta nghiên cứu chế tạo!"
...
Mọi người rối rít đề cử.
Ngửi mùi thơm mê người, gấu trúc mười phần say mê, sau đó giơ bảng hiệu lên: Ta muốn hết tất cả!
Tất cả mọi người ở hiện trường vì vậy phấn chấn.
"Gấu trúc để ý thức ăn của ta, thật sự quá vui vẻ!"
"Từ trước đến nay gấu trúc vẫn luôn hào phóng, chỉ cần ăn ngon liền trả tiền, chỉ cần có thể quan tâm việc làm ăn của ngươi một lần, mấy ngày đều không lo!"
"Hôm nay thật đúng là một ngày tốt lành!"
"Giàu rồi, giàu rồi, hôm nay kiếm bộn rồi!"
...
Ngay sau đó, gấu trúc lại giơ lên một thẻ bài khác: Nàng mời khách, nàng trả tiền!
Trên bảng hiệu có mũi tên chỉ hướng Lệ Thắng Nam.
"Ta trả tiền?" Lệ Thắng Nam khiếp sợ nói.
"Đó là đương nhiên, ngươi đã nói muốn mời nó ăn cơm, dạ dày nó yếu, không ăn được cơm rau dưa, chỉ có thể ăn những vật khác. Ngươi không phải ngay cả hóa đơn của một con thú cưng cũng muốn từ chối chứ?" Lâm Bắc Phàm cười châm chọc nói.
"Sao có thể như vậy? Lệ Thắng Nam ta là người có đẳng cấp!" Lệ Thắng Nam miễn cưỡng nói.
Người chung quanh lập tức đưa tay về phía Lệ Thắng Nam.
"Phần thức ăn kia của ta 250 linh tệ, cảm ơn!"
"Ta hơi đắt, bởi vì dùng nguyên liệu đặc thù, cho nên 600 linh tệ!"
"Ta thì 800 linh tệ!"
"Ta 700, cảm ơn!"
...
Rốt cục sau một lượt, Lệ Thắng Nam móc ra 50 vạn linh tệ, mặc dù không đến mức đau lòng nhỏ máu, nhưng cũng khiến nàng cảm thấy tiếc đứt ruột. Ngàn phòng vạn phòng, cuối cùng vẫn trúng kế.
Lâm Bắc Phàm thật sự quá gian trá!
Còn có con gấu gian trá!
Nhìn trân tu mỹ vị bày đầy mấy cái bàn, Lệ Thắng Nam không nhịn được thèm nhỏ dãi.
"Chờ một chút, những cái kia là của gấu trúc, của ngươi ở chỗ này!" Lâm Bắc Phàm đặt xiên thịt vừa nướng xong tới trước mặt nàng.
Lệ Thắng Nam: "..."
Nhìn trước mặt Lâm Bắc Phàm rỗng tuếch, nhịn không được hỏi: "Vậy còn ngươi?"
"Ta phải chờ một chút!" Lâm Bắc Phàm nhìn về phía nhân viên phục vụ: "Nghe nói chỗ các ngươi có cung cấp dịch vụ nướng đồ, chúng ta cung cấp các loại thịt, các ngươi nướng giúp chúng ta?"
"Đúng vậy, chỉ thu phí phục vụ nhất định."
"Đây là hiển nhiên, dù sao cũng có người mời." Lâm Bắc Phàm vung một miếng thịt yêu quái to lớn ra, nói: "Làm phiền các ngươi."
"Không phiền phức." Nhân viên phục vụ lấy thịt đi.
Lệ Thắng Nam: "..."