"Ngươi đừng đắc ý, sớm muộn gì ta cũng quật khởi trở lại, đánh bại Phù Sư viện của các ngươi, ngươi chờ ta!" Tiểu Manh Oa kiên cường nói: "Tất nhiên ngươi đến, vậy còn không mau sắp xếp người lên tranh tài?"
"Tỷ thí ma pháp trước thì sao?" Lâm Bắc Phàm hỏi.
"Thoải mái, vì ta sẽ không thua!" Ngữ khí của Tiểu Manh Oa ngạo nghễ, bởi vì ma pháp chính lá cường hạng của nó.
Kết quả nó lại thấy một người mà cả đời này nó cũng không nguyện ý đối mặt nữa.
"Cái gì, là ngươi, lão nhân này sao?" Tiểu Manh Oa lắp bắp nói: "Không phải ông ở Phù Sư viện sao? Vì sao lại tới so ma pháp với ta?"
Lão gia tử sở hữu Hệ thống Học Bá Huyết Trường Không cười đắc ý: "Cho phép ngươi biết ma pháp, ta lại không được? Nói cho ngươi biết, ma pháp và phù văn có tương thông, sau khi ta học tốt phù văn, phát hiện Ma Pháp học đặc biệt đơn giản. Bây giờ ta không chỉ là lão sư của Phù Sư viện, đồng thời còn là một vị lão sư của Ma Pháp viện."
Lão gia tử nhìn Tiểu Manh Oa rất cao hứng.
Từ sau lần tỷ thí với Tiểu Manh Oa trước đó, ông ta thức tỉnh Học Bá Chi Tâm, từ nay về sau hệ thống đều mở ra với ông ta, học tri thức chức nghiệp khác đặc biệt nhanh, đáng tiếc vẫn chưa có bình đài thi triển.
Kết quả Tiểu Manh Oa lại tự tới cửa.
Thế lực ngang nhau?
Giang Nam thủ thắng?
Không tồn tại!
Hôm nay ta muốn ngược ngươi vãi shit ra!
Là thiên kiêu, vậy nên trấn áp thô bạo tất cả không phục!
Lúc này, toàn trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm và tiếng hoan hô.
"Lại là lão gia tử ra sân!"
"Lão gia tử chính là nhân vật minh tinh của học viện chúng ta, học cái gì cũng siêu cường!"
"Có lão gia tử ra sân ta an tâm rồi!"
"Tiểu Manh Oa giao vậy cho ngươi, ngược vãi shit ra!"
"Ngồi chờ xem kịch vui!"
...
"Đa tạ mọi người đã vỗ tay!" Lão gia tử vẫy tay với toàn trường, hưởng thụ mười phần, ông ta cũng rất ưa thích sân khấu dạng này: Toàn trường đều reo hò vì ông ta, khiến cái tâm "người già nhưng tâm không già" của ông ta rục rịch.
Sau đó ông ta nhìn Tiểu Manh Oa với đôi mắt phát sáng nóng bỏng: "Nhóc con, chuẩn bị xong chưa? Ta đã không thể chờ nữa!"
Vì sao quang mang này lại đáng sợ như vậy?
Hệ như muốn ăn hết nó.
Tiểu Manh Oa run lẩy bẩy: "Được rồi, có thể bắt đầu!"
Lâm Bắc Phàm lui ra ngoài, sân đấu hiện lên một vòng phòng hộ.
Phương pháp tỷ thí Ma Pháp rất đơn giản, dùng ma pháp đánh một trận, ai thắng thì người đó là mạnh nhất.
Hai người lập tức phóng xuất ra tu vi ma pháp của bản thân, Tiểu Manh Oa đạt đến Siêu Phàm tứ giai, quang mang trên thân ngũ thải ban lan, dùng hành động nói cho mọi người nó là một tên đa hệ ma pháp sư.
Tuy nhiên ma pháp tu vi này coi như không tệ, so với những người trong hàng thiên kiêu thì bên trên không đủ, phía dưới thì có thừa. Nhưng trong Giang Nam học việc không có ai có ma pháp tu vi đạt tới Siêu Phàm tứ giai, cho nên nó mới dám chạy tới nơi này khiêu chiến ma pháp.
Lão gia tử không có cách nào so sánh với Tiểu Manh Oa, ông ta chỉ mới đạt đến Siêu Phàm nhị giai, đơn hệ ma pháp sư.
Tiểu Manh Oa cười ha ha: "Ta còn cho là ghê gớm mức nào, thì ra ngươi chỉ đạt đến Siêu Phàm nhị giai, hơn nữa chỉ là Thủy Hệ ma pháp sư, còn kém ta quá xa, trận đấu này ta thắng chắc!"
Lão gia tử không thèm quan tâm: "Ai thắng ai thua, phải sau khi so tài mới biết được!"
"Vậy ngươi nhanh đến đi! Ta đã không thể chờ đợi nữa!" Đại manh nhãn của Tiểu Manh Oa lấp lóe đầy hưng phấn.
Nó cảm giác cuối cùng đã đến lúc hãnh diện!
Tuy phương diện phù văn ta thu ngươi, nhưng phương diện ma pháp tuyệt đối ta mạnh hơn ngươi, hôm nay nhất định ta có thể chơi ngược ngươi!
"Tới đi!" Lão gia tử thuấn phát một quả thủy cầu, tranh tài chính thức bắt đầu.
"Xem Thổ Long của ta đây!" Tay Tiểu Manh Oa giơ pháp trượng lên, nó nhanh chóng niệm động chú ngữ, mặt đất nhanh chóng dâng lên vài con Thổ Long to lớn, giương nanh múa vuốt đánh về phía lão gia tử.
Lão gia tử lập tức bay lên không trung, trong tay cũng nhiều hơn một thanh pháp trượng: "Thủy Long Phá!"
Mấy con thủy long vọt ra từ phía sau.
Thủy long và thổ long quây hợp lại với nhau, cuối cùng biến thành đất đá trôi, bất phân cao thấp.
"Lại thuấn phát cửu giai ma pháp!" Ánh mắt Tiểu Manh Oa co lại.
Ông ta bắn ra niệm chú pháp thuật yêu cầu, ma pháp càng cao cấp niệm động chú ngữ lại càng dài, đồng thời tiêu hao tinh thần lực cũng càng lớn.
Ai niệm chú ngữ càng nhanh, người đó sẽ càng có ưu thế.
Là một tên Ma Pháp sư Siêu Phàm, nó đều có thể thuấn phát ra sơ cấp, trung cấp ma pháp, nhưng đến cao cấp ma pháp lại không được, chí ít cũng cần niệm vài câu. Thổ long như mới đạt đến cửu giai ma pháp ngẩng đầu, nó đọc lên vài câu chú ngữ mới có thể phóng xuất ra.
Kết quả lão gia tử trước mắt lại có thể thuấn phát?
"Không sai, ta có thể thuấn phát từ nhất đến cửu giai ma pháp thuộc thủy hệ!" Lão gia tử ngạo nghễ nói.
Tất cả cũng may nhờ có Lâm lão sư, hắn vẫn luôn ép ông ta học tập phù văn, học hơn mấy tháng không ngủ không nghỉ, cuối cùng cũng có được cơ sở kiên cố thâm hậu, cho nên ông ta có ít công to học lên ma pháp.
Hiện tại pháp thuật ông ta bắn ra không phải dựa vào chú ngữ, mà là phù văn.
"Nhóc con ngươi cũng không tệ, tuổi còn nhỏ đã là một ma pháp sư Siêu Phàm tứ giai, tương lai nhất định có thể trở thành một vị pháp tôn, chỉ là vẫn kém hơn lão già ta một chút." Lão gia tử vô cùng không biết xấu hổ nói.
"Chết đi! Thuấn phát ma pháp thì có thể làm gì? Không phải có thể vượt qua to lớn giai vị tùy tiện được, bây giờ ta sẽ cho ngươi biết lợi hại của ta!" Ý chí chiến đấu của Tiểu Manh Oa sục sôi.
Đầu tiên nó thi triển mấy cái ma pháp bình chướng của chính mình, sau đó nó chuẩn bị phóng xuất ra một Siêu Phàm ma pháp tiêu diệt đối phương.
"Thủy Long Pháo!"
"Đa Trọng Thủy Tiễn!"
"Thủy Long Quyển!"
...
Lão gia tử lập tức thuấn phát một đống thủy hệ ma pháp, phá vỡ bình chướng của Tiểu Manh Oa, làm hại Tiểu Manh Oa không thể không gián đoạn niệm chú.
Tiểu Manh Oa không nhụt chí, nó đổi một cái tư thế khác tiếp tục niệm chú.
Nhưng lão gia tử lại quật khởi trở lại, lại dùng một đống thủy hệ ma pháp đánh tan bình chướng ma pháp của Tiểu Manh Oa.
Liên tục nhiều lần như vậy, Tiểu Manh Oa không có cách nào thi triển một Siêu Phàm ma pháp hoàn chỉnh, tức giận đến nổi trận lôi đình.
Lão gia tử cười ha ha: "Nhóc con đừng vùng vẫy, ta sẽ không cho ngươi cơ hội phóng xuất ra Siêu Phàm ma pháp! Ngươi hãy bỏ ý nghĩ đó đi, ngoan ngoãn nhận thua cho ta!"
Sau đó ông ta lại vung pháp trượng lên, lại là mấy con thủy long bổ nhào qua.
Chú ngữ của Tiểu Manh Oa lại bị cắt đứt, nó tức giận đến oa oa kêu to: "Có bản lĩnh thì để ta thả ra một Siêu Phàm ma pháp!"
Lão gia tử lập tức lắc đầu: "Ta không có bản lĩnh!"
Tiểu Manh Oa cũng chỉ đành từ bỏ Siêu Phàm ma pháp, liều Phàm Nhân ma pháp với lão gia tử.
Tiểu Manh Oa biết rất nhiều ma pháp, nhưng cao cấp ma pháp của nó chưa đạt đến trình độ thuấn phát, làm sao có khả năng là đối thủ của lão gia tử. Cuối cùng nó bị đánh văng ra ngoài, thua trận thứ nhất.
"Vì sao ta... Lại thua?" Ở bên ngoài sân, Tiểu Manh Oa bị tạt thành ướt sũng thất hồn lạt phách nói.
Vốn là nó mang theo tự tin cường đại đến, kết quả lại thua trận thứ nhất...