Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 344 - Chương 344. Nghe Hạt Tử Lão Sư Giảng Lực Lượng Của Gió!

Chương 344. Nghe Hạt Tử lão sư giảng lực lượng của gió! Chương 344. Nghe Hạt Tử lão sư giảng lực lượng của gió!

Buổi tối cùng ngày, hai chuyện vô cùng oanh động, một việc là buổi hòa nhạc thứ ba của Diệp Khuynh Thành lấy được sự thành công viên mãn, một việc khác là buổi hòa nhạc nghênh đón một vị thiên kiêu vô cùng đặc biệt.

Đây là một vị thiên kiêu mù lòa, tên tuổi cụ thể không biết, hắn để người khác gọi hắn là Hạt Tử.

Thực lực của hắn nhìn rất phổ thông, trước khi bộc phát hắn chỉ là một người bình thường. Nhưng là lại siêu phàm, bởi vì hắn lĩnh ngộ Phong Chi Pháp Tắc, có thể khống chế gió thi triển lực lượng kinh khủng, ở trên con đường chứng đạo đi xa hơn được người khác.

Đến nay, ngoại trừ Dạ Ma thần bí khó lường cùng Thời Không lâu chủ, vẫn chưa có người nào có thể thể hiện ra lực lượng ở phương diện này.

Tối cùng ngày, mỗi tòa thành thị đều đánh vỡ đầu vì tranh đoạt hắn, cuối cùng vẫn là Lâm Bắc Phàm bằng vào tinh thần không cần mặt mũi, còn có tác phong vô sỉ, đem hắn kéo đến Giang Nam học viện.

Sau khi kéo đến Giang Nam học viện lại gặp khó khăn, bởi vì không biết đem hắn phân đến học viện chức nghiệp nào.

"Cứ tạm thời ở Phù Sư viện của Lâm huynh đi." Hạt Tử cười nói.

"Cũng tốt, Phù Sư viện ta làm chủ, không có nhiều việc cần quan tâm đến như vậy!" Lâm Bắc Phàm cười.

Hai ngày sau, Hạt Tử mở khóa, giảng chính là lĩnh ngộ lực lượng của gió như thế nào.

Tôn giả cùng thiên kiêu đã sớm chờ đợi từ lâu, nghe tin lập tức hành động, tất cả đều chạy tới nghe giảng bài. Toàn bộ phòng học trên trăm chỗ ngồi đều bị ngồi đầy, thực lực không đạt tới Thiên Nhân cảnh giới, đều không có tư cách ngồi.

Còn có Lệ Thắng Nam tòa báo Viễn Đại tới đưa tin, và camera của Thiên Cơ lâu tới ghi chép cùng live stream ra ngoài.

Trước khi chưa vào học, đám người xì xào bàn tán.

"Nói tiếp, đều là thiên kiêu thế giới khác như nhau, vì cái gì hắn vừa đến đã có thể làm lão sư, mà ta đến chỉ có thể làm học sinh?" Tiểu Na Tra ghé vào trên mặt bàn, vểnh chân lên bắt chéo, vô cùng khó chịu hỏi.

"Bởi vì ngươi là một đứa trẻ hư hỏng, ngay cả mình cũng không quản được tốt còn muốn dạy dỗ người khác?" Lâm Bắc Phàm đem hắn kéo dậy: "Ngươi đàng hoàng cho ta, bàn chân đừng có để đối diện ta!"

Sau đó khen ngợi hai đứa nhỏ bên cạnh: "Ngươi xem Tiểu Niếp Niếp và Goku ngoan biết bao, học thêm người ta một ít đi!"

"Ta mới không cần hừ!" Na Tra ngạo kiều nói.

"Na Tra tiểu ca ca mau mau ngồi xuống, Hạt Tử lão sư tới rồi." Tiểu Niếp Niếp khuyên nhủ.

Lúc này, Hạt Tử quả nhiên chống một cái quải trượng, chậm rãi ung dung tiến đến.

Son Goku cầm nắm đấm nói: "Rất muốn đánh một trận với hắn!"

"Lại có nhiều cao thủ như vậy tới nghe ta giảng bài, thụ sủng nhược kinh a!" Hạt Tử nói: "Kỳ thật ta biết không nhiều, ta chỉ biết một chiêu Phong Ngữ Chú, hi vọng có thể hữu dụng với mọi người."

"Nên bắt đầu nói từ đâu đây?" Hạt Tử nghiêng đầu.

"Ta liền nói một câu về quá trình cảm thụ cỗ lực lượng này như thế nào với mọi người đi."

"Từ nhỏ ta chính là một kẻ mù lòa, làm gì cũng không thể nhìn thấy, chỉ có thể dùng lỗ tai để nghe, dùng cái mũi để nghe, dùng miệng để nếm, dùng làn da để cảm thụ... Nhưng là phụ thân nói với ta, thân ta mang Hiệp Lam ấn, tương lai sẽ trở thành Hiệp Lam, đây là con đường trở thành anh hùng phải đi qua. Ta mang cái tín niệm này, một mực cố gắng..."

(Phim Phong Ngữ Chú: Nhiều ngàn năm trước, tứ đại hung thú từ thế giới khác hàng lâm làm hại thế gian, bị các Hiệp Lam thời đó dùng bí thuật "Phong ngữ chú" phong ấn. Hiện tại, một trong tứ đại mãnh thú - "Thao Thiết" bị nhân vật phản diện thả ra, âm mưu thống trị thế gian. Lang Minh là một thiếu niên mắt mù mồi côi cha từ nhỏ, hai mẹ con sống nương tựa vào nhau bằng nghề lừa đảo và đánh bạc, tuy nghèo nhưng tình cảm sâu đậm vô cùng. Mẹ Lang Minh vì muốn con mình sáng mắt trở lại nên đã ước nguyện với Thao Thiết, đổi lại bà bị biến thành La Sát - thức ăn của Thao Thiết. Lang Minh sáng mắt nhưng không thấy mẹ đâu, cậu bước lên hành trình gian nan đi tìm mẹ. Cuối cùng, cậu sử dụng "Phong ngữ chú" mà khi trước cha dạy để phong ấn Thao Thiết và cứu mẹ mình. Yêu cầu để trở thành Hiệp Lam là phải có Hiệp Lam ấn)

"Ta ở dưới sự giáo dục của phụ thân, bắt đầu cảm thụ lực lượng của gió, cảm thụ lực lượng của thiên nhiên..."

"Mặc dù ta không nhìn thấy, nhưng là ta cảm nhận được gió đang lưu động..."

"Bản chất thế gian, dùng con mắt là không nhìn thấy, ta đã từng ngắn ngủi khôi phục mắt sáng, thấy rõ hiện tượng, lại không nhìn thấy bản chất, cuối cùng tự tay đem mình làm mù, tâm mới khôi phục yên tĩnh..."

"Cuối cùng, ta ngộ ra hiểu rõ một đạo lý, nhân pháp địa pháp thiên pháp, đạo pháp tự nhiên, thần công trong truyền thuyết căn bản không phải là luyện ra được, con người và tự nhiên vốn là một thể, ta tức là tự nhiên, tự nhiên tức là ta, ta đang ngự gió, gió đang ngự ta..."

"Ta là người mù, nhưng như vậy thì có sao đâu nào? Thế giới sẽ không bởi vì ta không nhìn thấy mà không còn đẹp đẽ. Ta không phải Hiệp Lam, nhưng như vậy thì sao đâu? Trong tay của ta có Hiệp Lam ấn thuộc về chính ta!"

Hạt Tử đem quá trình ngộ đạo của mình nói ra êm tai.

Có người như là đang nghe chuyện cũ, có người lại lâm vào suy tư...

Sắc mặt Lâm Bắc Phàm lại bình thản, nghe say sưa ngon lành.

Phong Ngữ Chú bản kể miệng, không tệ!

"Lâm huynh, nhìn ngươi hồng quang đầy mặt, có phải có điều ngộ ra hay không?" Diệp Phàm hỏi.

"Xác thực có điều ngộ ra." Lâm Bắc Phàm gật đầu.

"Lâm huynh, ngươi đến cùng ngộ được cái gì, mau nói cho chúng ta biết!" Tiêu Viêm nóng nảy hỏi.

Đám người cùng nhau nhìn qua, trong ánh mắt mang theo kinh hãi.

"Kỳ thật rất đơn giản!" Lâm Bắc Phàm dương dương đắc ý nói: "Ý của Hạt Tử lão sư, nếu như muốn cảm nhận được lực lượng của gió, trước hết làm mù chính mình, như vậy mới có cơ hội."

Đám người: "..."

Na Tra vỗ bàn đứng dậy: "Nói đúng, ta cũng nghĩ như vậy."

Đám người: "..."

Thầy trò hai đều không phải là người tốt.

Lúc này có người đặt câu hỏi: "Hạt Tử lão sư, có thể biểu diễn ra lực lượng của gió cho chúng ta hay không?"

"Không có vấn đề!" Hạt Tử lấy ra một con quay bình thường để lên bàn.

Sau đó, con quay thế mà tự mình xoay tròn, càng chuyển động càng nhanh, tạo thành vòi rồng cỡ nhỏ.

"Thật là bất khả tư nghị, thế mà tự mình bắt đầu chuyển động!"

"Gió là từ đâu tới, ta nhìn chằm chằm vào cũng không nhìn ra?"

"Lực lượng từ không sinh có a!"

"Đây là lực lượng của pháp tắc, siêu thoát trên lực lượng bình thường!"

...

Mọi người phát ra tiếng thán phục.

Hạt Tử nói: "Vừa rồi ta dùng chính là lực lượng của gió, dù cho trên người ta một chút lực lượng cũng không có, ta cũng có thể mượn được lực lượng của gió từ trong giới tự nhiên, khống chế gió làm việc cho ta."

Một vị Tôn giả đặt câu hỏi: "Hạt Tử lão sư, làm sao cảm thụ lực lượng của gió?"

"Gió nhìn vô hình vô chất, kỳ thật đều là có dấu vết mà lần theo, ta sẽ mang các ngươi đi cảm thụ lực lượng của gió." Đầu ngón tay Hạt Tử đặt ở giữa miệng: "Xuỵt ~~ các ngươi nghe đi, ta cảm nhận được một cỗ lực lượng của gió đang nổi lên!"

Mọi người lập tức an tĩnh lại, dùng lỗ tai lắng nghe.

Thanh âm của Hạt Tử chậm rãi nói: "Nó đang bành trướng, nhưng là lại bị áp súc về, lại tiếp tục bành trướng..."

Mọi người nhẹ gật đầu, bọn hắn cảm nhận được, có loại cảm giác bách chuyển thiên hồi.

Chẳng lẽ chính là quá trình hình thành của gió sao?

Hạt Tử tiếp tục nói: "Lực lượng của gió là cường đại, là không thể ngăn cản, cho dù có tầng tầng trở ngại, nó vẫn cứ muốn phóng xuất ra. Hiện tại rốt cục không ngăn được... Nó sắp tới, các ngươi nhanh nghe!"

"Phốc "

"Đây chính là thanh âm của gió sao, thật kỳ diệu, thật đặc biệt!" Mọi người kinh hô.

"Cơn gió kia là ở chỗ này!" Hạt Tử đưa tay ra chỉ.

Thuận ngón tay của Hạt Tử nhìn sang, mọi người cái gì cũng không nhìn thấy, ngoại trừ một con gấu trúc trắng đen xen kẽ, mà nó...

Đang đánh rắm.

Đám người: "..."

Gấu trúc giơ bảng hiệu lên: Ngại quá, tiêu hóa không tốt!

Bình Luận (0)
Comment