Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 372 - Chương 372. Vú Em Vất Vả!

Chương 372. Vú em vất vả! Chương 372. Vú em vất vả!

"Giang ca, đừng nói ta, trước tiên vẫn là giải quyết vấn đề của ngươi đi!"

"Ta có thể có vấn đề gì?" Giang Hạo ngốc.

Hứa Dương nói: "Giang ca, ngươi nên tái giá. Đại tẩu đã đi nhiều năm như vậy, ngươi hẳn nên đi ra từ trong bóng tối, mở ra cuộc sống mới. Cho nên, ngươi hẳn là tìm mẹ cho bọn nó, trẻ con trưởng thành không thể không có mẹ làm bạn."

Trong lòng Giang Hạo ảm đạm, cuối cùng lộ ra nụ cười khổ bất đắc dĩ: "Hiện tại tâm nguyện lớn nhất của ta chính là nuôi lớn các nàng, cả một đời bình an ta liền đủ hài lòng rồi."

Giang Hạo vốn là một người bình thường, lại may mắn được một thiên kim đại tiểu thư của gia tộc tu luyện yêu thích.

Thế nhưng là bởi vì địa vị hai bên cách xa, bọn họ nên duyên bị gia tộc nàng phản đối mãnh liệt. Cuối cùng, bọn họ vượt qua cấm kị, nên duyên với nhau, đồng thời sinh ra một cặp nữ nhi nhu thuận hiểu chuyện.

Thế nhưng, thời điểm cho rằng mọi viẹc cứ như vậy mà viên mãn, ở trong thời gian nửa năm trước Yêu Hoàng vây thành, vợ của hắn chết ở trong tay yêu quái, cái này cho hắn ta đả kích rất nặng nề đả kích, kém chút đã sắp điên rồi.

Vì hai đứa con gái còn nhỏ, hắn gánh lên trách nhiệm gia đình.

Lúc này, trời cao chiếu cố, cho hắn có một không gian linh thực, có thể trồng trái cây rau quả, có được hiệu quả giống như linh thực.

Nhờ vào không gian linh thực này, hắn biến thành một tu luyện giả, đồng thời cũng nuôi sống hai nữ nhi.

Thế nhưng là, trái tim của hắn đã chết theo người yêu rời đi. Hiện tại mơ ước lớn nhất chính là bồi dưỡng hai nữ nhi của mình thành người, xem các nàng tìm được nhà chồng tốt, kết hôn sinh con, đã đủ hài lòng rồi.

Đến lúc đó, hắn ta liền có thể an tâm xuống dưới bồi thê tử.

"Ai!" Mọi nhà đều có nỗi khó xử riêng, hai người đồng thời thở dài.

Lúc này, cửa tiệm mở ra.

"Hoan nghênh ghé thăm!" Hứa Dương vội vàng hô lên.

Lâm Bắc Phàm cười híp mắt đi đến: "Nơi này chính là tiểu điếm bán bình?"

"Không sai, chỗ này của ta chuyên môn bán bình, bình của ta vô cùng thần kỳ, vận khí tốt có thể mở ra bất kỳ thứ gì của chư thiên vạn vật, tỉ như đan dược cửu cấp, Thần khí, linh sủng, vân vân, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của ngươi..."

"Nếu như vận khí xui xẻo thì không chiếm được bất cứ thứ gì, đúng không?" Lâm Bắc Phàm tiếp lời.

Hứa Dương cười xấu hổ.

Trong lòng lại có chút hưng phấn, vị trước mắt này thế nhưng là siêu cấp đại thổ hào Lâm Bắc Phàm, hơn nữa quen biết rất nhiều bằng hữu có tiền, nếu như có thể lôi kéo người tới này mở bình, nếu như lại còn có thể mở ra đồ hay, như vậy việc buôn bán của hắn ta nhất định hoả tốc bay lên!

Trước mắt vẫn là khiến cho hắn mua xuống một cái bình trước đã rồi nói tiếp.

Suy nghĩ trong lòng Hứa Dương xoay nhanh, Lâm Bắc Phàm lại chú ý tới ba người bên cạnh, nhất là cặp bé gái sinh đôi.

Thật sự là quá đáng yêu, giống như là Tiểu Niếp Niếp vậy.

Lâm Bắc Phàm từ trước đến nay không có sức chống cự gì đối với vật đáng yêu, ngồi xổm người xuống sờ lên đầu hai bé gái, cười nói: "Các ngươi tên là gì? Mấy tuổi rồi? Đi học chưa?"

Hai bé gái có chút sợ hãi lui lại, có vẻ rất sợ người lạ.

Lâm Bắc Phàm lúng túng thu tay lại.

Giang Hạo lôi kéo hai bé gái nói: "Hắn là viện trưởng Phù Sư viện của Giang Nam học viện phù sư viện Lâm Bắc Phàm, mau chào Lâm thúc thúc!"

"Chào Lâm thúc thúc!" Hai bé gái miệng một lời.

"Phải gọi ca ca!" Lâm Bắc Phàm uốn nắn.

"Chào Lâm ca ca!" Hai bé gái lần nữa trăm miệng một lời.

"Tốt!" Lâm Bắc Phàm lập tức móc ra hai cái linh quả.

Ở dưới sự đồng ý của Giang Hạo, hai bé gái mỗi người cầm một quả, vui vẻ gặm.

"Lâm ca ca, vì cái gì quả của ngươi không giống?" Một bé gái trong đó chớp đôi mắt to, tò mò hỏi.

"Chỗ nào không giống?" Lâm Bắc Phàm cười hỏi.

"Của ngươi... không ăn ngon bằng của ba ba!" Một bé gái khác miệng phình lên nói.

Lâm Bắc Phàm lúng túng.

Vú em Giang Hạo vội vàng nói xin lỗi: "Ngại quá Lâm lão sư, hài tử đồng ngôn vô kỵ, ngươi bỏ qua cho!"

"Không có việc gì, ta hiểu được!" Lâm Bắc Phàm không quan trọng nói.

Nhưng là nhưng trong lòng hiện ra hiếu kì, xem ra vú em này có không gian giao trồng không đơn giản chút nào đâu, hôm nào đi nếm thử.

Trong lòng Vú em Giang Hạo có mấy phần tự đắc, không gian linh thực của ta trồng ra hoa quả rau quả tuyệt đối là tốt nhất.

Lâm Bắc Phàm sờ cái đầu nhỏ của các nàng, vô cùng vui vẻ: "Thiên phú tu luyện của hai đứa con gái nhỏ nhà ngươi rất tốt, tranh thủ thời gian đưa các nàng đi học viện tu luyện đi, tu luyện sớm một chút tu luyện có chỗ tốt lớn đối với các nàng."

"Ừm, ta biết rồi!" Giang Hạo sớm đã có tính toán này, chỉ là một mực không nỡ, muốn để các nàng một mực ở bên người.

Lại lo lắng hai nữ nhi tuổi tác quá nhỏ, ở học viện bị khi dễ.

Ôi, mỗi một lão phụ thân đều là xoắn xuýt như thế.

"Thiên phú hai người bọn họ rất cao, tốt nhất đi Giang Nam học viện, nơi đó mới có lão sư thích hợp bọn họ. Nếu như ngươi để cho các nàng tới Giang Nam cầu học, ta có thể giúp các nàng chọn lựa lão sư phù hợp." Lâm Bắc Phàm lại nhắc một câu.

"Tạ ơn, tạ ơn Lâm lão sư!" Giang Hạo thật sự cảm kích.

Có Lâm Bắc Phàm chiếu cố, hai tiểu nữ nhi của hắn ở học viện sinh hoạt cũng dễ chịu.

"Lâm lão sư, mua cái bình đi, tin tưởng vận khí của ngươi nhất định có thể mở ra đồ tốt!" Hứa Dương cười tủm tỉm, từ trên quầy lấy ra một cái bình.

Cái kia bình thường thường không có gì lạ, nhưng là có công năng của hệ thống bảo hộ , bất kỳ người nào cũng không nhìn ra bên trong có cái gì.

Nhưng mà, đương Lâm Bắc Phàm sử dụng thần thông Tra Thiên Quan Địa, hết thảy sáng tỏ.

"Ta cũng tin tưởng ta có thể mở ra đồ tốt!" Lâm Bắc Phàm cười: "Cái bình này bao nhiêu tiền?"

"100 vạn Linh tệ!" Hứa Dương dựng lên một đầu ngón tay.

"Tuyệt đối không đắt!" Lâm Bắc Phàm phất phất tay, trên mặt đất có thêm một đống linh tệ.

Mắt Hứa Dương sáng rực lên. Nhìn Lâm Bắc Phàm tài đại khí thô, trong lòng Hứa Dương cầu thần bái Phật, hi vọng Lâm Bắc Phàm nhất định phải mở ra đồ tốt, như thế thanh danh cửa hàng của hắn sẽ vang dội, sinh ý sẽ cuồn cuộn mà tới.

Lâm Bắc Phàm mở bình ra ngay trước mặt mọi người.

Bên trong bình toát ra một đoạn hào quang màu xanh lam, thứ này có thể là một khối băng, nhiệt độ xung quanh nhanh chóng hạ xuống đến 0 độ.

Thậm chí ngay cả ngoài tiệm, nhiệt độ khu vực phương viên mấy trăm cây số cũng đang nhanh chóng hạ xuống.

"Xảy ra chuyện gì vậy, đột nhiên trở nên lạnh?"

"Không biết trong Thời Không Lâu không thể động thủ sao?"

"Giống như phát ra từ một gian tiểu điếm kia!"

"Một cửa hàng nhỏ không có biển hiệu, đến cùng là bán cái gì?"

...

Tất cả mọi người đều vây quanh.

Bình Luận (0)
Comment