Sau khi thành công, Thẩm Đông bắt đầu áp dụng mưu kế của mình.
Hắn ta Lý Mạn Thanh tóc mì tôm, một mặt xốc nổi mà nói: "Ngươi chính là Truyền nhân của Tiểu Lý Phi Đao Lý Mạn Thanh ư? Cửu ngưỡng đại danh, ta rất sùng bái ngươi, chúng ta có thể bắt tay chút hay không?"
Sau đó ở thời điểm Lý Mạn Thanh chưa kịp phản ứng, đã vươn tay nắm một cái: "Cảm ơn!"
Tiếp thoe nhảy tới trước mặt người kế tiếp, tiếp tục xốc nổi mà nói: "Ngươi chính là nhất đại bức vương Kim Thiểm Thiểm? Ta đặc biệt sùng bái ngươi, có rảnh chúng ta cùng đi trang bức? Chúng ta bắt tay chút đi, cảm ơn!"
Sau đó là người thứ 3.
Biểu lộ tiếp tục xốc nổi: "Ngươi là đại văn hào Sở Vân Phi? Ta đặc biệt ngưỡng mộ tài hoa của ngươi, đáng tiếc luôn không có duyên gặp mặt! Chúng ta bắt tay nào, từ nay về sau chính là bằng hữu tốt!"
...
Bắt tay xong một vòng này, Thẩm Đông có được năng lực phục chế thế mà đã phục chế tất cả mọi người, vừa lòng thỏa ý.
Những thứ về phương diện sự nghiệp đã giải quyết, nên giải quyết vấn đề tình yêu.
Thẩm Đông một mặt ân cần nói: "Anh vợ, chỗ này của ta có một tờ linh phù chữa thương đặc biệt tốt, mua được từ chỗ của Na Tra, hiện tại ta sẽ dán cho ngươi, cam đoan linh phù vào thương thế tốt lên!"
"Ngươi cút sang một bên cho ta đi!"
Thẩm Đông bị quật bay ra.
Sau đó, những người còn lại tiếp tục tranh đoạt cơ hội trị liệu cho anh vợ.
"Các ngươi không được ầm ĩ! Cứ tiếp tục nhao nhao nữa máu của người ta chảy khô mất rồi, cút hết cho ta!" Lại Manh Manh nổi giận, sau đó xua đuổi tất cả mọi người đi, cẩn thận từng li từng tí đỡ Diệp Khuynh Thành bị thương dậy, nói: "Không cần để ý bọn hắn, đều là một đám hôn đản dụng ý khó dò! Thật xin lỗi, vừa rồi ta xuất thủ nặng, chỗ này của ta có một tờ linh phù, ngươi dùng trước đi!"
Nhìn nụ cười sáng rỡ của muội tử, còn có bóng hình xinh đẹp vừa rồi bảo vệ hắn ta, Diệp Khuynh Thành ngây dại.
Thẩm Đông có được năng lực phục chế đè nén nội tâm kích động chạy về nhà.
Sau đó cũng không kiềm chế được nữa, cười ha hả: "Lần này ta phục chế nhiều thiên kiêu như vậy, Thẩm Đông ta nhất định có thể một lần nữa quật khởi! Thượng thiên quả nhiên là chiếu cố ta, oa ha ha
Hắn ta ấn mở người thứ nhất, truyền nhân của Tiểu Lý Phi Đao Lý Mạn Thanh.
"Lý Mạn Thanh, đương nhiên là lựa chọn tuyệt kĩ phi đao của hắn!" Thẩm Đông click vào hạng mục "Kỹ năng".
Kết quả kỹ năng tung ra là -- chải vuốt tóc mì tôm như thế nào.
Thẩm Đông: "..."
"Thế mà đưa cách chải vuốt tóc mì tôm trở thành một kỹ năng, Lý Mạn Thanh ngươi xứng đáng với phụ thân nhà ngươi sao?"
Hắn buồn bực ấn mở người thứ hai, Kim Thiểm Thiểm thích trang bức.
"Hay là lựa chọn thiên phú đi, bình thường thấy gia hỏa này đều bận rộn trang bức, đều không tu luyện gì cả, kết quả lại một đường tu đến Tôn Giả cảnh giới, có thể thấy được thiên phú tu luyện của hắn vô cùng mạnh!" Thẩm Đông click vào hạng mục "Thiên phú".
Kết quả thiên phú lấy được là -- da mặt dày.
Thẩm Đông: "..."
Mặt mũi Thẩm Đông mướt mát mồ hôi: "Người thích trang bức, da mặt không dày thật sự là không được!
Hắn ấn mở người thứ ba, Mã Đông Lai thích làm sư phụ của người khác.
"Nghe nói Mã Đông Lai tùy theo tài năng tới đâu mà dạy, mỗi một đồ đệ đều có thể căn cứ tình huống truyền thụ một bộ công pháp, nói rõ tri thức phương diện võ học của hắn ta nhất định rất phong phú, nếu như ta phục chế được nó ra, nhất định sẽ trở thành bậc thầy võ học!" Thẩm Đông click hạng mục "Tri thức".
Kết quả, tri thức tung ra là -- sở trường quét nhà vệ sinh.
Thẩm Đông: "..."
Hắn ấn mở người thứ tư, đại văn hào Sở Vân Phi.
"Sở Vân Phi có thể viết ra nhiều sách bán chạy như vậy, về mặt tri thức nhất định vô cùng lớn. Nếu như ta phục chế kiến thức của hắn ta, nhất định cũng có thể trở thành một đại văn hào, đến lúc đó thì là văn võ song toàn rồi." Thẩm Đông click hạng mục "Tri thức".
Kết quả, hắn bị một đống sách vở màu vàng (18+ =)))) ) chất đầy đầu.
Hai mắt lập tức sưng đỏ, phun ra máu mũi, thân thể hao hụt nghiêm trọng.
...
Cuộc thi Thiên Kiêu Tranh Bá cử hành hừng hực khí thế, dần sắp đến hồi kết thúc.
Ở bên trên phù văn tranh tài, tài nghệ của Tiểu Niếp Niếp trấn áp quần hùng, thu được vị trí thứ 1.
Diệp Khuynh Thành mặc dù bị đào thải, thế nhưng là hắn ta giống như đã tìm được tình yêu của mình, mỗi một trận đấu của Lại Manh Manh tất đến, mỗi một lần ánh mắt đều si ngốc nhìn thân ảnh trong sân.
Trong lúc này, Hỏa Dương có được một tinh cầu rốt cục nhận thua khuất phục với Lâm Bắc Phàm, sau khi ký kết một đống hiệp ước không bình đẳng, rơi lệ rời đi, thề không tiếp tục muốn nhìn thấy Lâm Bắc Phàm.
Ngày hôm sau, trò chơi đại thần rốt cục thông qua được khảo nghiệm của thần, trở thành một trò chơi đại thần chân chính, chính là Tôn Giả.
Mặc dù thực lực của hắn ta đã vượt Lâm Bắc Phàm, nhưng mà vẫn cứ lựa chọn hợp tác với Lâm Bắc Phàm, hai người hợp mưu kiếm chác cơ duyên trong trò chơi. Có Tôn Giả tọa trấn, người chơi của thế giới trò chơi càng thêm bi thảm.
Sau khi Cuộc thi Thiên Kiêu Tranh Bá kết thúc, còn phát sinh một việc vui không lớn không nhỏ việc, đó chính là tiểu tinh linh Lilith sắp trưởng thành.
Tiểu tinh linh trưởng thành có ý nghĩa cực kì trọng đại, đây là người thứ nhất bên trong tiểu tinh linh đạt đến thực lực Tôn Giả, không chỉ mang ý nghĩa trong trận doanh của nhân loại có thêm một cường giả, còn mang ý nghĩa từ nay về sau tiểu tinh linh đi lên vũ đài lịch sử.
Cho nên, sinh mệnh chi thụ Bành Tiểu Soái, các tiểu tinh linh quyết định tổ chức cho Lilith một lễ trưởng cực lớn.
Bởi vì nhân duyên của tiểu tinh linh Lilith cực kì tốt, cho nên rất nhiều người đều tới chúc mừng.
Làm thương nhân bản thổ của Thời Không Lâu, thương nhân đào bảo Chi Phúc Bảo, thương nhân rau quả Giang Hạo, thương nhân bán bình Hứa Dương tới đầu tiên.
Chi Phúc Bảo cười tủm tỉm móc ra một đống quần áo tinh mỹ nói: "Nếu như không hài lòng, còn có thể tới tiệm của ta chậm rãi chọn lựa!"
Lilith nhìn hoa cả mắt, vui vẻ nói: "Thích, Lilith thích hết!"
Vú em Giang Hạo từ ái nhìn bé loli có chút giống khuê nữ nhà mình, lấy ra một đống linh quả, cười ha hả nói: "Lilith, ta biết ngươi thích ăn mấy loại linh quả này nhất, đây là ta vừa trồng ra được, vô cùng mới mẻ, dinh dưỡng phong phú lại ngon miệng, hi vọng ngươi thích!"
"Lilith tỷ tỷ, chúc ngươi sinh nhật vui!" Hai đứa bé sinh đôi đáng yêu trăm miệng một lời.
"Cám ơn các ngươi!" Lilith vui vẻ vô cùng.
"Lilith, ta không biết đưa ngươi cái gì, chỗ này của ta có một cái bình tặng cho ngươi!" Thương nhân bán bình Hứa Dương móc ra một cái bình kim sắc, cười tủm tỉm để lên tay Lilith.
Vú em Giang Hạo không hài lòng: "Tiểu Hứa nha, ngươi như vậy không đủ tiêu chuẩn, người nào không biết xác suất bình của ngươi mở ra đồ vật thấp làm cho người ta giận sôi, tương đương với đưa một cái bánh vẽ, nhanh đi về đổi một lễ vật mới!"
"Giang ca ngươi yên tâm, cái này bình là ta ngàn chọn vạn tuyển, nhất định có thể mở ra đồ tốt!" Hứa Dương vỗ ngực cam đoan.