Triệu Linh Nhi hiện ra Nữ Oa chân thân, bay lên trên bầu trời, tản ra ngũ thải thần lực, chiếu khắp đại địa.
Phàm là thiên ma bị thần quang chiếu rọi vào đều hôi phi yên diệt, mà người và yêu được thần quang chiếu vào thì đang nhanh chóng khôi phục.
Nhìn lên Triệu Linh Nhi giống như nữ thần ở trên trời, trong lòng mọi người nghi hoặc: Nàng thật sự là yêu sao?
Siêu Cấp Độc Nãi Hoàng Nhất Bạch nhìn thấy mà cực kì hâm mộ, nếu như ta cũng có loại năng lực này thì tốt, đáng tiếc tất cả kỹ năng mục sư thi triển ra trừ trên thân hắn đều đã biến dị, muốn cứu người nhất định phải đả thương người trước, rất là khổ cực.
Hoàng Nhất Bạch thở dài: "Được rồi, đừng có nghĩ nhiều như vậy, hiện tại cứu người quan trọng!"
Sau đó cầm lên một thương binh, vung lên mấy cái bạt tai mạnh.
Các Yêu Vương đi theo mà đến hiện ra nguyên hình, dựa vào thân thể cao lớn nghiền ép thiên ma, chiến quả huy hoàng.
Nhưng biểu hiện của những người và yêu này cũng không sánh nổi với Khuyển yêu hoàng.
Chỉ thấy hắn ngẩng đầu, nói với Lâm Vi Vi trong sáng mỹ lệ ở trên trời giống như ánh mặt trăng: "Tiểu nữ oa, ta có một chiêu thần thông tên là Nhật Thực, hợp nhau lại với dị tượng của ngươi càng tăng thêm sức mạnh, có thể bộc phát ra uy lực gấp mấy lần. Chúng ta cùng nhau diệt địch như thế nào?"
"Hừ!" Lâm Vi Vi hừ lạnh một tiếng.
Mặc dù rất không chào đón yêu, nhưng lấy đại cục trước mắt làm trọng, nàng biết phải làm như thế nào.
Nàng phóng đại hư ảnh minh nguyệt ở trong dị tượng lên, bao trùm ngay lên trên thân Ma Hoàng đang đánh nhau với mình.
"Nhật Thực!" Khuyển yêu hoàng thi triển bản mệnh thần thông, Ma Hoàng ở trong minh nguyệt thế mà bị định trụ lại.
Sau đó Khuyển yêu hoàng mở miệng rộng ra, nuốt xuống cả Ma Hoàng và cả mảnh không gian này.
Tiếp theo, Lâm Vi Vi dùng minh nguyệt bao trùm lên bên trên mấy trăm vạn thiên ma, Khuyển yêu hoàng lại một lần nữa thi triển thần thông Nhật Thực, nuốt tất cả thiên ma vào trong bụng.
Một người một yêu hợp tác, thế mà đặc biệt ăn ý.
Mặt khác, bên trong ma giới.
Huyền Thiên Ma Đế cảm thấy cực kì biệt khuất.
Nghĩ hắn ta cũng là Ma Đế nổi tiếng uy tín lâu năm của ma giới, tung hoành ma giới mấy chục vạn năm, nhưng bây giờ thế mà bị một người mà tuổi tác không bằng số lẻ của hắn ta đánh cho đầy bụi đất, thể diện đều mất hết.
Nếu như không phải có ma giới chi lực tăng thêm, chỉ sợ hiện tại chỉ có thể chật vật chạy trốn.
Càng biệt khuất chính là, còn có mấy tên Ma Đế đang nhìn chuyện cười của hắn ta.
Lúc này, Lâm Bắc Phàm hỏi: "Huyền Thiên Ma Đế, thế giới của ta có một nhóm thiên ma đại quân đang đánh vào, vừa mới không lâu, ngươi biết là dưới trướng vị Ma Đế nào sao?"
Sắc mặt Huyền Thiên Ma Đế âm trầm, khẳng định là các Ma Đế khác nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Một bên cười nhạo ta, một bên chia cắt chiến quả của ta, quả thực đáng hận!
Lâm Bắc Phàm lại nói: "Không phải mấy tên ma đầu trên kia!"
Trong lòng Huyền Thiên Ma Đế giật mình, sắc mặt càng thêm âm trầm.
Hắn ta đã biết là ai rồi, không cần hắn ta nghĩ, chính là Vô Thiên Ma Đế vẫn luôn khiến hắn kiêng kị.
Quả nhiên đã xuất thủ rồi, còn nắm chắc thời cơ tốt như vậy.
Trong lòng Huyền Thiên Ma Đế hận ý ngập trời, chẳng lẽ ta làm nhiều cố gắng như vậy đều phải hóa thành món hời cho người khác sao?
Huyền Thiên Ma Đế không cam tâm, thế là len lén phát ra ma niệm, liên hệ hai vị Ma Đế: "Luân Hồi Ma Đế, Huyết Ngục Ma Đế, mau tới giúp ta! Sau khi chuyện thành công, chúng ta cùng nhau chia cắt thế giới đối diện!"
Luân Hồi Ma Đế: "Sao bây giờ ngươi bỏ được rồi? Trước đó ta phái người liên hệ ngươi, bị ngươi trực tiếp đánh ra!"
Huyết Ngục Ma Đế: "Không sai, sự tình còn chưa có qua một tháng đâu."
Sắc mặt Huyền Thiên Ma Đế âm trầm như nước: "Bởi vì Vô Thiên Ma Đế đã xuất thủ rồi."
Hai vị Ma Đế trầm mặc.
Làm nhân vật đứng đầu ở trong ma giới, bọn hắn đương nhiên cũng biết Vô Thiên Ma Đế lợi hại, đó là một ma đầu khiến cho người ta vô cùng kiêng kị, không chỉ có thực lực cường đại, tâm tư lại còn thâm trầm, không biết đã cướp đi bao nhiêu cơ duyên.
Đồng thời trong lòng hiểu rõ, vì cái gì Huyền Thiên Ma Đế yếu thế.
Chỉ cần là đồ vật bị Vô Thiên Ma Đế để mắt tới, tám chín phần mười đều sẽ rơi vào trên tay của hắn.
Nếu như muộn thêm một chút nữa, có khả năng ngay cả canh cũng không có mà uống.
Luân Hồi Ma Đế: "Ta đồng ý, sau khi chuyện thành công ta muốn ba phần."
Huyết Ngục Ma Đế: "Ta cũng muốn ba phần."
Cái này căn bản chính là công phu sư tử ngoạm, Huyền Thiên Ma Đế đau lòng đến nhỏ máu.
Trả giá bỏ ra nhiều như vậy, cuối cùng thế mà đành phải nhận lấy 4 phần, nhiều hơn chỉ 1 phần so với hai vị Ma Đế?
Nhưng vì để giữu lại lợi ích tới tay, không thể không cắt thịt.
Huyền Thiên Ma Đế: "Được, ta đồng ý!"
Ba vị Ma Đế bàn bạc một chút, Huyền Thiên Ma Đế dẫn Lâm Bắc Phàm tới một chỗ thích hợp để mai phục, hai vị Ma Đế sử dụng bí pháp nhanh chóng chạy tới, sau đó đột nhiên giết ra.
"Luân Hồi Vạn Tượng!" Luân Hồi Ma Đế cầm trong tay Đế binh Luân Hồi Đài, chiếu vào Lâm Bắc Phàm.
"Huyết Sắc Biên Ngục!" Huyết Ngục Ma Đế cầm trong tay Huyết Hồn Phiên.
Còn có Huyền Thiên Ma Đế một mực bị đánh cầm trong tay Huyền Thiên ma thương, đâm ra một thương: "Huyền Thiên Nhất Thứ, thương ra tất trúng!"
Tam đại Ma Đế đồng thời thi triển đại sát chiêu, tạo thành thế cục bao bọc, không thể lui càng không thể tránh.
Nhưng Lâm Bắc Phàm mặt không đổi sắc, đám ra hai quyền.
"Tịch Diệt Vạn Pháp!"
Không gian dừng lại, thời gian dừng lại, hết thảy đều dừng lại, mọi người phảng phất bị định trụ lại.
Liền ngay cả pháp tắc cũng đọng lại, trở nên tối nghĩa.
Không một tiếng động, vạn pháp tịch diệt.
Cũng chỉ có Lâm Bắc Phàm có thể hành động, hai nắm đấm chia ra đánh vào trên thân hai vị Ma Đế đột nhiên đánh tới, sau đó thân thể chuyển hướng một cái, một cước đá vào trên vao Huyền Thiên Ma Đế.
Bộ dáng nhìn qua tựa như là ba vị Ma Đế phối hợp với Lâm Bắc Phàm.
Thẳng đến lúc nắm đấm hoàn toàn thu hồi lại, chân cũng thu hồi lại, hết thảy chỗ này mới khôi phục lại.
Mà ba vị Ma Đế đồng thời bay rớt ra ngoài, đồng thời phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt, tinh thần trở nên uể oải.
Trong đó thảm nhất chính là Huyết Ngục Ma Đế thực lực yếu nhất, Huyết Hồn Phiên bị đánh nát, đế khu bị xuyên qua, từ trên trời nặng nề rơi xuống, một đường đẫm máu.
Lâm Bắc Phàm đánh chó đường cùng, trong tay dựng lên một thế giới bà sa, đánh xuống.
"Chưởng Trung Thế Giới, cùng tiêu vong với thế giới của ta đi!"
Thế giới bà sa thôn phệ Huyết Ngục Ma Đế, sau đó đi theo thế giới cùng băng diệt.
Lúc này, trên trời mây đen dày đặc, sấm sét vang dội, cuồng phong gào thét, sau đó rơi xuống mưa máu, như là một khúc bi ca.
Đây có ý nghĩa là một vị Ma Đế vẫn lạc, toàn bộ ma giới đều đang cực kỳ bi ai.
Giờ khắc này, vô số ma ở ma giới ngửa mặt nhìn lên bầu trời, mặc cho mưa máu đập vào mặt, tràn đầy chấn kinh.
Ban đầu, còn có mấy vị Ma Đế nói cười cũng một mặt chấn kinh.
Trong đó, một vị Ma Đế chua xót mà nói: "Huyết Ngục... Huyết Ngục Ma Đế cứ thế mà chết đi?"
Ma Đế không thể nói là bất tử bất diệt, nhưng muốn giết chết vô cùng khó khăn.
Mỗi một người tu luyện tới Ma Đế ma vốn chính là thiên chi kiêu tử, người mang đại khí vận đại cơ duyên, hơn nữa đạo văn chiếu rọi giữa thiên địa, có thể mượn nhờ giữa lực lượng thiên địa, thực lực xuất sắc.
Chênh lệch giữa các Ma Đế rất lớn, muốn đánh bại thì dễ dàng, nhưng muốn giết chết lại cực kì khó, bởi vì thiên địa không cho phép.
Đây cũng chính là nguyên nhân vì cái gì mà mấy chục vạn năm qua, chỉ có mấy vị Ma Đế.
Thế nhưng bây giờ, lại có Ma Đế bị người giết chết, vẻn vẹn chỉ là hai chiêu?