Ba người cũng cảm thấy, không thể kết luận Chí Tôn võ đoán như thế.
"Chí Tôn xác thực là đại biểu cho vô địch, nhưng cũng không phải là vô địch về thực lực, mà là vô địch về đạo! Đạo này chính là đạo mà mình muốn chứng đắc, là một loại vô địch về tín niệm cùng ý chí! Dù cho thể xác ma diệt, linh hồn tiêu vong, vẫn cứ tin tưởng vững chắc vào đạo! Đạo này được thiên địa công nhận, vĩnh viễn điêu khắc ở trong thiên địa, trở thành bất hủ đạo văn! Dù cho ngươi chết, đạo vẫn trường tồn như cũ!"
Ba người như có điều suy nghĩ, lời của Khô Lâu đại đế khiến bọn họ thông suốt sáng tỏ.
Tiêu Viêm hỏi: "Tiền bối, tu luyện như thế nào để đến cảnh giới Chí Tôn?"
"Về phần tu luyện như thế nào để đến cảnh giới này, phương pháp nhiều đấy. 3000 đại đạo, từng cái từng cái đều có thể chứng đạo. Cũng tỷ như nói ta đi, ta là đi khô lâu đại đạo, lấy thân thể khô lâu thành thánh, lấy linh hồn chi lực nhóm lửa thần hỏa, vì sinh linh chết đi tranh được một chút hi vọng sống! Nhưng phương pháp của ta không nhất định thích hợp với các ngươi, bởi vì các ngươi đều là người sống sờ sờ. Chỉ có thích hợp bản thân, mới là đạo thật sự. Chỉ có đi ra đạo của chính mình, mới có thể chứng Chí Tôn!"
Ba người lại một lần nữa trầm tư, đạo của ta đến cùng là cái gì?
Diệp Phàm nhớ tới một câu trong « Diệp Thiên đế truyện »: Ta là Thiên đế, trấn áp hết thảy địch nhân thế gian đương thời!
Sau đó liền rơi vào bên trong trầm tư, trong lòng có chút hiểu được.
Tiêu Viêm nhớ tới một câu trong « Viêm Đế truyện »: Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, chớ khinh thiếu niên nghèo!
Cũng rơi vào bên trong trầm tư, không thể tự kềm chế.
Đường Sơn không nghĩ tới quyển « Tu La truyện » bị thay đổi hoàn toàn kia, mà là nhớ tới Tiểu Vũ, hình tượng càng trở nên rõ ràng.
Ba người cứ như vậy lâm vào bên trong đốn ngộ.
Khô Lâu đại đế gật đầu nhẹ đến không thể nhìn thấy, thật sự là ba tên thiên kiêu có thiên phú, tương lai có cơ hội thành tựu Chí Tôn.
Ba vị thiên kiêu cứ như vậy đứng một giờ.
Cuối cùng, lúc thức tỉnh mới cảm giác làm chậm trễ Khô Lâu đại đế, vội vàng nói xin lỗi.
"Việc nhỏ, cần gì tiếc nuối?" Khô Lâu đại đế khoát tay áo, mười phần mặt ủ mày chau mà nói: "Nếu như không có chuyện gì, các ngươi hãy rời đi đi, đừng có làm phiền ta nhớ nhung Khuynh Thành."
Khóe miệng ba vị thiên kiêu giật một cái, vị đại đế đối với Diệp Khuynh Thành thật sự yêu tận xương tủy, lại còn yêu một cách phóng đãng như vậy
Từ đầu đến cuối bọn họ không nghĩ ra được, vì cái gì một bộ khô lâu cà lơ cà phất như thế này có thể tu luyện tới cảnh giới Chí Tôn, hoàn toàn không có cách nào đặt hắn ta ngang bằng với các cường giả khác.
"Tiền bối, chúng ta còn có một vấn đề thỉnh giáo!"
"Nói!"
"Tiền bối, chúng ta muốn hỏi, cảnh giới Chí Tôn rốt cuộc mạnh cỡ nào?"
"Tại sao lại hỏi vấn đề này?" Khô Lâu đại đế sửng sốt.
"Vấn đề này kỳ thật vẫn luôn làm chúng ta bối rối rất lâu." Tiêu Viêm có chút phiền muộn mà nói: Dạ Ma đánh bại Côn đế, cuối cùng Dạ Ma nghịch thiên thành đế, ta cho rằng đó mới là Chí Tôn. Tiếp theo, sau đó không lâu, thiên ma xâm lấn, Dạ Ma Chí Tôn hàng lâm ma giới, giết hai Đế, trấn sáu Đế, trấn áp ma giới. Lúc này, ta liền thấy mơ hồ với cảnh giới Chí Tôn, một người vừa thành Chí Tôn thế mà đánh bại Ma Đế thành Đế mấy chục vạn năm? Hơn nữa, trước đó không lâu, tiền bối ngươi vừa thấy Dạ Ma đã đầu hàng, điều này là xung kích rất lớn với ta..."
Khóe miệng Khô Lâu đại đế giật một cái, đoạn phía sau ngươi không cần trọng điểm nói ra.
Sắc mặt Tiêu Viêm xoắn xuýt: "Điều này khiến nội tâm ta sinh ra nghi hoặc rất sâu, vì cái gì đồng dạng đều là Chí Tôn, chênh lệch lớn như thế? Vì cái gì Dạ Ma vừa thành Chí Tôn không lâu, liền có thể đánh bại nhiều cường giả Chí Tôn uy tín lâu năm như vậy? Luôn cảm giác Dạ Ma là Chí Tôn, nhưng lại không chỉ là Chí Tôn. Vậy nên cho tới bây giờ, chúng ta cũng không rõ ràng cảnh giới Chí Tôn rốt cuộc mạnh cỡ nào."
Hai vị thiên kiêu khác nhẹ gật đầu, tràn đầy đồng cảm.
Bọn họ một mực lấy Dạ Ma Chí Tôn làm gương, khát vọng có một ngày có thể thành tựu Chí Tôn giống như Dạ Ma.
Thế nhưng về sau bọn họ phát hiện, Dạ Ma Chí Tôn mỗi ngày một khác, mỗi lần xuất hiện thực lực đều phát sinh biến hóa long trời lở đất, mỗi lần giết Chí Tôn đều không thể đơn giản hơn so với giết chó, dạng người này còn có thể xưng là Chí Tôn sao?
Bọn họ muốn trở thành Chí Tôn, dù sao cũng phải cần có vật tham chiếu chứ?
Dùng Dạ Ma Chí Tôn làm vật tham chiếu, cảm giác có chút không thực tế.
"Tên kia chính là một đồ biến thái, không thể dùng hắn làm tham khảo." Khô Lâu đại đế lớn tiếng nói: "Ta có thể minh xác nói cho các ngươi biết, nếu như chỉ luận cảnh giới, tên kia trước mắt chỉ đạt tới Thiên Nhân thất giai, còn thấp hơn một giai so với ta. Nhưng nếu như bàn về sức chiến đấu, thực lực của hắn chỉ sợ đã đạt đến Thiên Nhân cửu giai, ở bên trong cảnh giới Chí Tôn hiếm có địch thủ!"
"Khủng bố như vậy?" Ba người giật nảy mình.
"Ngươi cho rằng vì cái gì ta cam nguyện nhận thua như vậy? Bởi vì căn bản đánh không lại, tiếp tục đánh nữa cũng chỉ là phí công mà thôi!" Khô Lâu đại đế cười lạnh: "Mặc dù đều là Chí Tôn, nhưng mà Chí Tôn và Chí Tôn là khác biệt, chênh lệch của Chí Tôn so với các ngươi tưởng tượng còn phải lớn hơn nhiều. Cũng tỷ như nói ta đi, ta tu luyện tới cảnh giới Chí Tôn, tổng cộng bỏ ra thời gian 3 vạn năm. Thế nhưng ngươi biết ta từ Thiên Nhân thất giai lên tới Thiên Nhân bát giai bỏ ra bao nhiêu thời gian sao?"
"Bỏ ra bao nhiêu thời gian?"
"Ta tốn ròng rã 30 vạn năm, là gấp 10 lần trước kia!"
"Lâu như vậy?" Ba người giật nảy mình.
"Cái này đã tính là nhanh rồi, ta biết mấy đại đế ngang cấp uy tín lâu năm với ta, bọn hắn bỏ ra hơn trăm vạn năm thời gian mới đạt tới cảnh giới này. Chẳng lẽ, 30 vạn năm qua ta đều không tu luyện gì sao? Không phải, tu luyện đã dung nhập vào thực chất bên trong ta, mỗi thời mỗi khắc ta đều đang tu luyện, thậm chí tốc độ tu luyện nhanh hơn nhiều so với trước kia, nhưng vân cứ phải tốn thời gian lâu như vậy. Hơn nữa ta muốn tăng lên thêm một giai, không có mấy trăm vạn thời gian là không được."
Khô Lâu đại đế bùi ngùi thở dài: "Cho nên nói, Chí Tôn chênh lệch vô cùng lớn, lớn đến nỗi vượt qua tưởng tượng của ngươi. Trừ phi có đại cơ duyên gì, hoặc là thiên phú dị bẩm, không thì thời gian này là rất khó rút ngắn. Dạ Ma có thể ở trong khoảng thời gian ngắn tu luyện tới tình trạng như thế, không chỉ thiên phú siêu tuyệt, khẳng định có được cơ duyên cực kì nghịch thiên. Cho nên, khi Dạ Ma chưa thành đế đã có thể đánh bại Yêu Đế. Cho nên, Dạ Ma có thể trấn áp ma giới. Cho nên, ta vừa nhìn thấy Dạ Ma đã nhận thua, bởi vì đánh nữa không phải thua chính là chết."
Ba vị thiên kiêu mang theo rung động thật sâu trở về.
Bọn họ vẫn luôn biết Dạ Ma rất mạnh, nhưng không nghĩ tới thế mà mạnh như vậy, đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ.