Cục quản lý hệ thống của bọn hắn không chỉ phái ra hệ thống, cũng sẽ thu về hệ thống.
Nếu như một mẻ hốt gọn những hệ thống này, như vậy hắn không chỉ có thể lấy công chuộc tội, lần nữa trở lại bên trong Cục quản lý hệ thống, thậm chí còn có thể tiến thêm một bước, đạt được trọng dụng.
Cho nên, hắn liền ban bố một nhiệm vụ như vậy, mục đích đúng là coi Ngô Địch như thương để dùng.
Giả Chính nói tiếp: "Những người này trên thân đều có hệ thống, cho nên bọn hắn mới có thể nhanh chóng mạnh lên, được xưng là thiên kiêu. Nhưng mà hệ thống của bọn hắn cũng không mạnh như hệ thống của ngươi. Ngươi có thể thông qua việc giết chết bọn hắn, tước đoạt hệ thống trên người bọn họ, hệ thống của ta sẽ chuyển đổi thành gấp bội thiên phú để ban thưởng cho ngươi."
Đố kỵ là nguồn gốc tội lỗi, lúc này Ngô Địch đỏ mắt đố kỵ.
Ban đầu cho rằng là thế giới này chỉ có một mình hắn ta có hệ thống, chú định có thể siêu phàm thoát tục. Thế nhưng không đến một ngày đã phát hiện những người khác cũng có, trong lòng của hắn ta liền rất không thăng bằng, tràn đầy sát cơ.
Hắn ta tuyệt không cho phép trên thế giới có người uy hiếp hắn tồn tại!
Ngô Địch nắm chặt nắm đấm, sát khí lộ ra ngoài: "Khó trách bọn hắn mỗi một người đều là thiên kiêu, hóa ra trên người có hệ thống! Không có cái gọi là hệ thống, bọn hắn cũng là không đáng một đồng, thậm chí còn không sánh nổi với ta ta! Giả quản gia, làm đi! Ta muốn đánh bọn hắn về nguyên hình, thế giới này chỉ có thể có ta một nhân vật chính!"
Tiếp theo lại lo lắng: "Thế nhưng là, thực lực của bọn hắn đều mạnh hơn so với ta, ta giết bọn hắn như thế nào?"
Giả Chính cười nhạt một tiếng: "Không cần ngươi xuất thủ, chỉ cần ngươi dẫn bọn hắn tới chỗ không có người, ta sẽ ra tay bắt lấy bọn hắn."
Ngô Địch nói nghiêm túc: "Tốt, ta nhất định sẽ nghiêm túc phối hợp ngươi!"
Nhắc tới ở bên trong mấy người sở hữu hệ thống, đầu tiên hắn ta đương nhiên chọn lựa Cố Thành thực lực kém nhất.
Thời gian gia hỏa này quật khởi ngắn nhất, thực lực còn không đạt tới Thiên Nhân, hơn nữa cũng là người theo đuổi của Khuynh Thành, khiến hắn ta cực kì chán ghét.
Thế là ở bên trong một đêm dạ hắc phong cao, Ngô Địch ngăn cản Cố Thành có được Hệ thống Lựa Chọn.
"Đánh một trận không, ta nhìn ngươi khó chịu!" Ngô Địch mở đầu câu chuyện nói.
"Ta đm! Ta còn không đi thu thập ngươi, ngươi một tên tu luyện giả nho nhỏ lại dám khiêu khích ta?" Cố Thành nổi giận.
"Có gì không dám? Bởi vì trong mắt ta ngươi đã là một người chết!" Ngô Địch nói.
Thật là quá phách lối, hỏa khí của Cố Thành vùn vụt bốc lên.
Lúc này, Hệ thống Lựa Chọn online.
"Đinh! Tiếp nhận lời mời đánh nhau của Ngô Địch, ban thưởng một bộ quan tài tử kim, sau khi chết ngủ an tâm!"
"Đinh! Cự tuyệt lời mời đánh nhau của Ngô Địch, ban thưởng một pho tượng Quan m Bồ Tát, tế bái nhiều hơn, phù hộ bình an!"
Hai lựa chọn này vô cùng kỳ quặc, một cái giống như đại biểu cho chết, một cái thật giống như đại biểu cho sống.
Hệ thống Lựa Chọn sẽ không nói nhảm, Cố Thành đề cao cảnh giác.
Chỉ nghe thấy Ngô Địch nói tiếp: "Ta không muốn động thủ ở chỗ này, bởi vì còn muốn thay ngươi nhặt xác, chúng ta đi ra ngoài thành."
Cố Thành hơi nheo mắt lại, đánh một trận làm gì phải đi ngoài thành?
Cố Thành ngóc đầu lên, vênh váo tự đắc mà nói: "Ngươi chẳng qua một tên tu luyện giả nho nhỏ, lại còn cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, ta lười so đo với ngươi. Hôm nay ta hơi mệt chút, không bồi ngươi chơi!"
Sau đó bay lên trời, nhanh chóng rời đi nơi này.
"Ghê tởm, thế mà không mắc lừa!" Ngô Địch cắn răng.
Trong đầu, Giả Chính nói: "Người sở hữu hệ thống có thể đều nói lên được là thiên quyến chi tử, tự có thương thiên che chở, không dễ dàng thành công như vậy. Chúng ta tìm kiếm người kế tiếp đi."
Người thứ hai Ngô Địch để mắt tới là người sở hữu Hệ thống Trộm Mộ Ngô Tà.
Gia hỏa này thường xuyên ba ngày hai đi ra ngoài, nghe nói là muốn tìm mộ huyệt, sau đó trộm mộ, cơ hội vô cùng nhiều.
Thế là có một ngày, Ngô Địch liền lặng lẽ đi theo sau lưng Ngô Tà.
Dựa vào tri giác nhạy cảm, Ngô Tà tiến vào trong huyệt động của một thâm sơn lớn, phát hiện trong đó có vết tích nhân công mở ra, thế là lấy ra thước tầm long điểm huyệt: "Hi vọng lần này có thể có thu hoạch."
Cứ như vậy một đường xâm nhập vài trăm dặm.
Giả Chính bốc ra từ trong thân thể Ngô Địch nói: "Ngươi ở phía trên chờ ta, ta đi một chút sẽ đến."
Nói xong, Giả Chính nhanh chóng xông vào trong hang động.
"Là ai?" Ngô Tà cảnh giác nói.
Lâu dài qua lại trong thâm sơn rừng lớn, không ngừng đi phát hiện mộ huyệt và thăm dò mộ huyệt, đối với nguy hiểm, hắn có trực giác cực kì bén nhạy, cho nên thời điểm khi trong không khí có chút không đúng, hắn liền cảnh giác.
"Người bắt ngươi!" Giả Chính cũng không nói nhảm, trực tiếp toàn lực ứng phó, bắt lấy Ngô Tà.
Ngô Tà cảm nhận được nguy cơ trí mạng, lập tức ném ra một đống linh phù, trực tiếp làm nổ hang động.
"Vô dụng!" Giả Chính nhẹ nhàng một quyền, trực tiếp đánh nát hư không.
Ngô Tà giật nảy mình: "Cường giả Đại Tôn Giả!"
Một Đại Tôn Giả xa lạ thế mà đuổi theo giết hắn?
Sống chết trước mắt, Ngô Tà cắn răng, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một bao chất lỏng lục sắc vô cùng buồn nôn.
Đó là thi độc mà thời điểm hắn và mấy người Diệp Phàm trộm mộ ở Man Thần đại lục đã lấy ra từ trên người một Man Hoàng cường giả bị thi biến, vô cùng âm độc, vốn định giữ làm nghiên cứu, kết quả hiện tại không thể không dùng.
"Tiếp chiêu!" Ngô Tà trực tiếp vung vãi ra, chất lỏng màu xanh biếc buồn nôn vung về phía Giả Chính.
Giả Chính huy quyền, phát hiện thế mà không đánh tan được chất lỏng màu xanh biếc kia.
Không cẩn thận lây dính lên trên thân thể, kết quả nhanh chóng bị ăn mòn xuống, quần áo rách, làn da cũng rách, sau đó trúng độc.
Loại độc tố này khiến hắn ta cảm giác cực kì khó chịu, Giả Chính kêu to: "Tiểu tử đáng chết! Ta giết ngươi!"
Ngô Tà kêu lên: "Nếu như hiện tại ngươi không bức độc, độc tố sẽ nhanh chóng đi khắp toàn thân ngươi, tiên đan khó cứu!"
Động tác của Giả Chính cứng ngắc lại, thà rằng tin là có, không thể tin là không.
Cứ như vậy chần chờ một lát, Ngô Tà lấy ra truyền tống phù trốn mất.
"Đáng chết, lại chạy trốn!"
Liên tục hai lần đều không có thu hoạch, điều này khiến sắc mặt Giả Chính rất khó coi. Nhất là lần thứ hai còn chọc phải một thân độc, hơn nữa còn là thi độc, khiến hắn ta cảm giác có chút xúi quẩy, hắn ta quyết định muốn nhất định phải tìm một người mở hàng.
Ngô Địch cung cấp đề nghị: "Lần này chúng ta bắt Sở Vân Phi đi, thực lực hắn không mạnh, ta cũng không tin hắn còn trốn được nữa?"
Ngô Địch trực tiếp đi khiêu khích, Sở Vân Phi yêu phát cuồng đối với Diệp Khuynh Thành ứng chiến, hẹn nhau đến ngoài thành đánh nhau.
Kết quả vừa tới ngoài thành, Giả Chính liền không kịp chờ đợi xuất hiện, phong tỏa không gian.
"Hóa ra là ta trúng kế, các ngươi muốn mạng của ta?" Sở Vân Phi nhíu mày.
"Không sai!" Ngô Địch nói, Giả Chính mỉm cười gật đầu, hiện tại không gian đã bị hắn ta phong tỏa, Sở Vân Phi mọc cánh khó thoát.
Nhưng Sở Vân Phi cũng không bối rối, móc ra từ trong không gian giới chỉ mấy tấm Thiên Linh Phù, nói: "Muốn mạng của ta, phải xem các ngươi có bản lãnh này hay không."
Sau đó quăng ra, trực tiếp nổ tung không gian.
Sở Vân Phi lại lấy ra hai tấm linh phù xé mở, Diệp Phàm và Tiêu Viêm bị truyền tống tới, trực tiếp một quyền đánh ra.
"Phốc!" Giả Chính bị thương, không địch lại, mang theo Ngô Địch đào tẩu.