Một bên khác, đại bộ phận thiên kiêu đã xông vào sáu cổng vòm, nhưng độ khó của khảo nghiệm bên kia cổng vòm quá lớn, mỗi người ít nhất cũng phải đối mặt với hai con yêu thú cấp chín, không có thực lực xuất chúng không cách nào thắng được.
Kết quả đại bộ phận đều bị đào thải, bị đá ra khỏi Hải Thị Thận Lâu.
Đương nhiên cũng có một phần nhỏ người thực lực xuất chúng, may mắn thông qua, sau đó phát hiện phía trước không còn đường, trong lòng chửi mụ nội nó.
Không sao, rút lui về, lần nữa lựa chọn một cổng vòm khác.
Trải qua một phen chém giết tàn khốc, sau đó bọn họ lại phát hiện con đường phía trước không có cửa, đóng rất chặt.
Trong lòng có ngàn vạn đầu thảo nê mã lao nhanh qua!!!
Trong đó người tương đối lợi hại, như Bách Hoa tiên tử Từ Yên Nhiên, Kiếm Đạo Thiên Tài La Thiên Quân vân vân, bọn họ đã đả thông cả sáu cổng vòm, kết quả vẫn không tìm thấy đường, không khỏi cảm thấy hoài nghi bản thân.
Chẳng lẽ phương pháp của ta sai rồi?
Không phải cứ tiến vào bên trong như thế?
Vậy còn biện pháp nào?
Bọn hắn do dự, trong lòng có kiêng kị, không giao lưu cùng những người khác, thời gian cứ như vậy đi qua.
Bên trong Hải Thị Thận Lâu, đám người Lâm Bắc Phàm đã đi tới địa điểm thứ hai, chỗ ở của Phong Hoàng Tương Mật.
Đó là một rừng rậm vô cùng kỳ dị, hoa cỏ vô cùng cao lớn rậm rạp.
Đặc biệt nhất là đóa hoa, vậy mà đóa hoa ấy nở ra còn lớn hơn cả một căn phòng, phía trên có từng con ong mật lớn bằng người đang hút mật, mỗi một con ong mật đều có thực lực Phàm Nhân lục giai trở lên.
Phía sau rừng rậm có một ngọn núi lớn, phía trên có một tổ ong cực lớn, ong mật tới tới lui lui vận chuyển mật hoa, xem số lượng hơn vạn con, thoạt nhìn vô cùng kinh khủng.
"Nơi này chính là nơi sản sinh Phong Hoàng Tương Mật, tổng cộng có mấy vạn ong mật thủ hộ, trong đó còn có ong hoàng cường đại nhất, thực lực tuyệt đối đạt đến Siêu Phàm trở lên, nơi này cũng là một trong những nơi đặc biệt nguy hiểm ở Hoa Điểu Giới." An Khả Hân nói.
"Ta cảm thấy chúng ta có thể bỏ qua Phong Hoàng Tương Mật." Kim Bất Hoán nhìn thấy đám ong lít nha lít nhít như vậy, chân cũng mềm nhũn ra: "Dù sao Phong Hoàng Tương Mật cũng chỉ có tác dụng mỹ dung dưỡng nhan, không có tác dụng tăng thực lực, mạo hiểm lớn như vậy không đáng giá!"
Kết quả hắn ta lập tức nhận được tiếng phản đối của bốn nữ nhân.
An Khả Hân lập tức không vui: "Ai nói không đáng? Phong Hoàng Tương Mật mới là thứ trân quý nhất ở Hoa Điểu Giới, nó có thể bảo lưu dung nhan trẻ trung tới tận khi chết đi, bao nhiêu người cầu còn không được!"
Lâm Vi Vi lập tức biểu thị đồng ý: "Đúng! Có Phong Hoàng Tương Mật, ta sẽ có thể vĩnh viễn bảo trì sắc đẹp, Tiểu Phàm ca nhất định sẽ thích ta không ngừng được!"
"Phong Hoàng Tương Mật làm đồ ăn nhất định rất ngon, hơn nữa còn có tác dụng mỹ dung dưỡng nhan!" Bạch Thanh Thanh tràn đầy khát vọng.
"Đến cũng đến rồi, không mang đi một chút sao được?" Huyết Sắc Vi cầm Hồng Anh Thương lên.
Bị bốn nữ nhân vây công, Kim Bất Hoán chỉ có thể tìm kiếm minh hữu duy nhất: "Lâm đồng học, ngươi nói một câu đi, ngươi là đội trưởng nhất định rất đồng tình với quan điểm của ta, đúng không?"
Lâm Bắc Phàm thở dài, đồng tình vỗ vỗ bả vai hắn ta: "Lão huynh, khó trách đến nay ngươi vẫn độc thân, thì ra là ngươi không hiểu tâm lý nữ hài tử, đáng đời! Ta cũng không giúp ngươi được!"
"Để lấy được toàn bộ Phong Hoàng Tương Mật, để ta ra tay đi!"
Lâm Vi Vi nói xong lập tức biến thân, biến thành Nguyệt Quang Nữ Thần dáng người cao gầy tướng mạo thành thục.
Kim Bất Hoán giật nảy mình: "Ngọa tào! Không phải mượn chút mật ong thôi sao, thế mà lại lấy ra cả đại sát chiêu biến thân!"
Lâm Vi Vi mở ra con ngươi màu bạc: "Hải Thượng Sinh Minh Nguyệt!"
Dị tượng trải rộng ra, thiên hôn địa ám, đám người phảng phất như thấy được trên mặt biển sóng trào mãnh liệt, một vầng trăng sáng to lớn dâng lên.
Sau đó, đám ong mật đang bay múa ngay giữa không trung đều bị dị tượng chấn rơi xuống.
"Ông ông ông ông ông..."
Từ trong tổ ong có một con ong mật to lớn bay ra, thực lực Siêu Phàm, chính là ong hoàng.
Nhìn thấy kẻ cầm đầu Lâm Vi Vi, nó lập tức phẫn nộ vọt ra, kết quả bị một kiếm chém ngang lưng.
Giải quyết tất cả đối thủ, sáu người lập tức vọt vào tổ ong, thấy được số Phong Hoàng Tương Mật có thể chứa đầy bể bơi, hương mật nồng đậm, chỉ hít một hơi đã khiến tinh thần người ta phấn chấn hơn gấp trăm lần.
"Nhiều Phong Hoàng Tương Mật như vậy, mỗi người chúng ta chia nhau, dùng để tắm rửa cũng đủ!" Kim Bất Hoán liếm môi, mùi thơm nồng đậm kích thích hắn ta muốn uống mấy ngụm.
"Những Phong Hoàng Tương Mật này năm người chúng ta chia, ngươi không có phần!" An Khả Hân che chở Phong Hoàng Tương Mật như mẹ che con.
"Sao ngươi có thể như thế? Rõ ràng chúng ta là đồng bọn, ngươi không thể qua cầu rút ván!" Kim Bất Hoán lên án.
"Thế nhưng vừa rồi ngươi nói không muốn!" An Khả Hân nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
"Lâm đồng học, ngươi phân xử đi!" Kim Bất Hoán tìm kiếm ngoại viện.
"Kim đồng học, nén bi thương!"
Kim Bất Hoán...
Sau khi lấy sạch tất cả Phong Hoàng Tương Mật, đám người chạy tới địa điểm cuối cùng, chính là Thế Giới Thụ. Nơi đó có một cái cây to lớn vô cùng, cao vút trong mây, phảng phất như chống đỡ thương thiên và thế giới. Trên Thế Giới thụ rất nhiều chim chóc đậu lại, nhiều vô số kể, hơn nữa mỗi con đều có thực lực cường đại.
An Khả Hân nói: "Đây chính là Thế Giới Thụ, cụ thể nó lớn bao nhiêu cao bao nhiêu không ai biết, nhưng tuyệt đối là thực vật lớn nhất Hoa Điểu Giới. Số lượng chim thú dừng chân trên cây tính bằng hàng vạn, lấy cây làm nhà, lấy cây làm thức ăn, sẽ phát công kích với tất cả người ngoài, cho nên chúng ta muốn lấy được Thế Giới Thụ Chi (nhánh cây của Thế Giới Thụ), vô cùng nguy hiểm."
"Thế nhưng nhiều nhánh cây như vậy, chẳng lẽ nhánh nào cũng hữu dụng?"
An Khả Hân lắc đầu: "Không, chỉ có nhánh Thế Giới Thụ cao nhất mới là vật liệu tốt nhất. Đương nhiên nơi đó cũng có chim thú lợi hại nhất đậu lại, tất cả đều là đại yêu quái, là chỗ nguy hiểm nhất Hoa Điểu Giới."
Đại yêu quái, chính là yêu quái Siêu Phàm tứ giai lục giai, thực lực vô cùng cường hãn.
"Chỉ sợ trong số những đại yêu quái này có tồn tại chúng ta không thể đối phó nổi!" Huyết Sắc Vi lắc đầu cười khổ.
"Chỉ mấy người chúng ta, thật đúng là không có cách nào!" Bạch Thanh Thanh cũng cảm thấy bất đắc dĩ.
"Quá nguy hiểm, chỉ có thể từ bỏ!" Kim Bất Hoán nhún nhún vai.
"Ta chỉ có thể đối phó mấy tên đại yêu quái, nếu như nhiều quá cũng không tốt!" Lâm Vi Vi cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ.
"Ta cảm thấy các ngươi quá bi quan, không có yêu quái nào là linh phù không giải quyết được. Nếu n có, đó là do linh phù chưa đủ!"
Lâm Bắc Phàm bộp một tiếng, sau đó móc ra một chồng linh phù thật dày linh khí bức người, nói:
"Chỗ ta có 1000 tấm lục giai Lôi Bạo Hỏa Vân Phù, uy lực sau khi nổ tung tuyệt đối đạt tới cửu giai. Ta cũng không tin 1000 tấm linh phù này còn không thể nổ chết bọn hắn!"
"Ngọa tào!" Kim Bất Hoán kích động nhảy dựng lên; "Không ngờ ngươi lại còn nhiều linh phù như vậy?"
Sau đó, hắn ta nắm tay Lâm Bắc Phàm thật chặt, tình chân ý thiết nói: "Hảo huynh đệ, linh phù này dù thế nào đi nữa cũng phải bán cho ta, sau đó để cho ta ra tay, ta cam đoan hoàn thành nhiệm vụ một cách viên mãn!"
"Dễ nói dễ nói, hết thảy 3000 vạn linh tệ, không sai chứ?" Lâm Bắc Phàm cười tủm tỉm.
"Không sai không sai, Lâm huynh đệ thật sự là người tốt!" Kim Bất Hoán cảm khái nói, đến Hải Thị Thận Lâu kỳ ngộ lớn nhất là có thể tiêu một đống tiền, thật sự quá tuyệt vời.
Về sau nhất định phải ra ngoài mạo hiểm với Lâm đồng học thật nhiều, đẳng cấp nhất định sẽ tăng vùn vụt.
Hai người nhanh chóng hoàn thành giao dịch.