Ta Nguyên Thần Có Thể Ký Thác Thiên Đạo ( Full Dịch)

Chương 64 - Chương 64. Thiên Kiêu Ngoài Cửa Bị Gạt Lần Này Đến Lần Khác!

Chương 64. Thiên kiêu ngoài cửa bị gạt lần này đến lần khác! Chương 64. Thiên kiêu ngoài cửa bị gạt lần này đến lần khác!

Lý Mạn Thanh nổi giận: "Ngươi đã có ý kiến, vậy sao không tìm được cửa thật đi?"

"Ta tìm được thì còn phải đợi ở đây sao? Ta đã sớm vào đó với Bách Hoa tiên tử, đến lượt ngươi lên mặt nói xằng sao?" Đừng thấy Đoạn Sơn Hà cao lớn thô kệch mà nghĩ hắn ta khờ, người này đến từ lò chợ, giỏi nhất là mắng người.

Hai người tranh cãi dữ dội, gần như muốn xông vào đánh nhau.

Kiếm Đạo Độc Tôn La Thiên Quân vừa chậm rãi lau kiếm vừa lạnh lùng nhìn.

Hắc Ma Pháp Sư Doberman cười khặc khặc, tay cầm một cái hũ màu đen, đôi mắt hắn ta khủng bố hệt như rắn độc.

Hiệu Lệnh Thiên Quân Triệu Bắc Lưu lại đứng cạnh huýt sáo như đổ thêm dầu vào lửa.

Người xung quanh cùng chung tinh thần xem náo nhiệt.

Có người muốn tiến lên khuyên can, nhưng nghĩ đến thực lực của mình lại thôi, chỉ có thể ngừng bước.

Tóm lại, mỗi người mỗi khác.

"Đừng cãi nhau nữa, ai làm việc nấy, ai tìm được trước thì người đó giỏi!" Bách Hoa tiên tử thấy hai người kia cãi vã cũng không giận dữ, giọng cũng rất bình thản.

Nàng đã sớm nhìn ra tâm ý của cả hai, nhưng nàng không thèm để ý.

Bởi vì bất kể là Lý Mạn Thanh nho nhã lịch sự, một bộ quý công tử hay Đoạn Sơn Hà to lớn thô kệch, có chút quê mùa, nàng đều không thích, bởi chỉ có cường giả ngang hàng mới có thể khiến nàng hứng thú.

Nhưng hình như trước mắt lại chẳng có ai.

Cuối cùng trời cũng không phụ người có lòng, siêu cấp linh phù Lâm Bắc Phàm để lại không chịu nổi quá nhiều công kích mạnh mẽ liên tục, bị phá, cửa vào hiện ra ngoài.

"Đúng là có một cửa vào! Nhất định cửa này là thật, để ta vào trước!"

"Ta cũng vào, đến ta rồi!"

"Cơ duyên của ta đến rồi!"

Đám người lập tức nối đuôi vào trong, vơi hết một nửa, ngay cả Bách Hoa tiên tử, Lý Mạn Thanh và La Thiên Quân đều không nhịn nổi hấp dẫn, cũng vọt vào theo.

Kết quả mỗi người lại gặp phải một đầu yêu thú cửu giai...

Cổng mới vừa hiện ra đã sập, ảo ảnh biến mất.

Tất nhiên cũng có những kẻ thực lực cường đại đánh bại được yêu thú, nhưng đang nóng lòng mong đợi được vào tân thế giới, bọn họ lại phát hiện không có động tĩnh gì xuất hiện, cửa này không khác gì những cửa trước, nhóm thiên kiêu nổi giận.

"Mẹ kiếp, cái này cũng là giả!"

"Lại mắc bẫy rồi, chết mất!"

"Có người chơi chúng ta sao?"

...

Vì vậy bọn họ vội vã quay trở lại, nhìn cổng vòm với vẻ oán hận.

Nhớ lại cảnh mình không chịu nổi cám dỗ mà tràn vào như điên, ai ai cũng thấy giận dữ.

Thật sự quá mất mặt, còn gì là mặt mũi của thiên kiêu nữa!

"Khụ, cái này cũng là giả, chỉ để dụ chúng ta thôi, nhất định còn có cửa vào khác!"

Lý Mạn Thanh cố bình tĩnh lại, ban nãy chính hắn ta là kẻ chạy nhanh nhất.

"Không sai, Lý huynh nói có lý!" Chiến Đấu Cuồng Nhân Đoạn Sơn Hà đồng tình, ban nãy hắn ta cũng chạy nhanh không kém, giờ sắc mặt đã đỏ bừng.

Hai kẻ bình thường đối nghịch nhau, vậy mà tại thời khắc này bọn họ lại tìm được tiếng nói chung.

"Tiếp tục tìm đi! Chúng ta cùng tìm." La Thiên Quân nhìn xung quanh một lát, phát hiện hiện tại chỉ còn mỗi bọn họ, mặt hắn ta cũng lúng túng hẳn.

Cảnh tượng ban nãy thật sự quá thảm thiết, cứ như cùng xuống âm phủ, toàn quân chết sạch.

Mấy người còn lại vẫn chưa hết sợ hãi.

Họ tìm chừng nửa ngày, cuối cùng lại có một linh phù siêu cấp nữa bị phá, cửa vào thứ tám xuất hiện trước mặt mọi người.

"Không phải cái này cũng là giả đấy chứ?" Lý Mạn Thanh hỏi, hắn ta bỗng thấy có phần thiếu tự tin.

"Đã lừa chúng ta một lần rồi, không lẽ lại lừa tiếp?" Hiệu Lệnh Thiên Quân Triệu Bắc Lưu gật đầu: "Nên ta cũng tin đây là thật."

"Hahahaha, là thật hay giả, chẳng phải đi vào sẽ biết sao?" Hắc Ma Pháp Sư Doberman nở nụ cười khiến người ta sởn tóc gáy.

"Đoạn Sơn Hà ta sẽ dẫn đường, mở đường cho Bách Hoa tiên tử!" Đoạn Sơn Hà vọt vào trong.

Mấy người khác nhìn nhau rồi cũng theo vào.

Mấy phút sau, cả đám đầu bù tóc rối đi ra.

"Vô liêm sỉ! Lại là giả!"

"Cả đời ta chưa bao giờ tức như hôm nay!"

"Chơi vậy vui lắm sao?"

"Là ai? Ta nhất định phải rút gân lột da hắn ra!"

Lúc này, đám người Lâm Bắc Phàm thông quan tầng thứ hai Hải Thị Thận Lâu, vơ vét hết trân bảo, hùng dũng oai vệ, khí thế bừng bừng tiến đến tầng thứ ba.

Mặc dù có sáu con yêu quái Siêu Phàm nhị giai cản đường, nhưng dưới một kiếm của Lâm Vi Vi, chúng đều bị xẻ thành hai nửa.

"Có Nguyệt Quang Nữ Thần ở đây, chắc chắn chúng ta sẽ đi thẳng đến tầng thứ bảy!" An Khả Hân hưng phấn vô cùng, họ đã cách mục tiêu càng ngày càng gần, nàng cảm thấy mình quá thông minh khi tổ đội với Lâm Bắc Phàm.

"Đúng vậy, có Vi Vi ở đây, ta thấy mình không tài nào xuất thủ được." Huyết Sắc Vi nắm Hồng Anh Thương, cảm thấy rất khó xử.

Lòng nàng khổ sở vô cùng, bởi nàng nhận ra mình chính là kẻ vô dụng nhất.

Trong mấy người ở đây, trừ Lâm Bắc Phàm và An Khả Hân là hai người có chức nghiệp phụ trợ, còn những người khác đều thuộc hệ chiến đấu, trong đó nàng là kẻ có thực lực yếu nhất, hiện vẫn còn ở Siêu Phàm cửu giai, nên không tài nào ra tay được.

Thậm chí kẻ có năng lực thấp nhất là An Khả Hân cũng còn hữu dụng hơn nàng.

Rồi cả cái kẻ không đáng tin là Lâm Bắc Phàm nữa, hắn có thể cung cấp rất nhiều linh phù, những thứ này thường có hiệu quả ngoài mong đợi. Vậy nên, tính tới tính lui, chỉ có nàng là vô dụng nhất.

An Khả Hân có thể đọc suy nghĩ, thấy được sự phiền não của Huyết Sắc Vi, nàng bèn an ủi: "Sắc Vi tỷ tỷ, ngươi đừng nghĩ nhiều, thật ra ngươi cũng là người có thần thể, chỉ là nó chưa thức tỉnh, ngươi chỉ cần uống Vạn Niên Linh Nhũ là giải quyết được ngay, người sẽ trở thành nữ chiến thần tiếng tăm lừng lẫy, tương lại xán lạn vô cùng!"

Huyết Sắc Vi bày tỏ nàng cũng hy vọng như vậy.

"An Khả Hân, nếu ngươi có thể mơ thấy tương lai, vậy ngươi nói thử xem tương lại ta sẽ thế nào?" Kim Bất Hoán tự luyến: "Có phải vô cùng lợi hại không? Có thể đánh thắng tất cả thiên kiêu không? Có nhiều tiểu muội muội sùng bái không?"

An Khả Hân cười châm chọc: "Đúng là ngươi có lợi hại, nhưng nếu nói mấy muội muội sùng bái thì... Ngươi nghĩ nhiều rồi. Vì người ta cũng có yêu cầu với nhan sắc, dù có sùng bái cường giả tới mức nào cũng không thể đói bụng ăn quàng!"

Kim Bất Hoán: "..."

Mọi người bật cười.

"Vậy Bạch Thanh Thanh thì sao? Tương lai nàng thế nào? Quán ăn của nàng có bị phá sản không?" Có người hỏi tiếp.

Bạch Thanh Thanh thoạt nhìn có vẻ không quan tâm, nhưng thật ra tai đã dựng đứng.

"Tương lai à... Thanh Bạch Nhân Gia còn nguyên, Bạch Thanh Thanh cũng sẽ trở thành một nữ hiệp người người kính ngưỡng." An Khả Hân cười trả lời.

Bạch Thanh Thanh lén quay đầu đi, nở một nụ cười.

Bỗng nhiên Lâm Vi Vi kéo An Khả Hân lại, mặt xấu hổ mà lí nhí: "An Khả Hân, vậy ngươi nói xem tương lai ta và Tiểu Phàm ca sẽ thế nào? Răng long đầu bạc hay là sinh một đống khỉ con?"

Vừa hay Lâm Bắc Phàm cũng nhìn về phía này.

Hắn phát hiện ra sắc mặt An Khả Hân cứng lại, còn đổ rất nhiều mồ hôi.

Bình Luận (0)
Comment