Lúc này, đám người Lâm Bắc Phàm đã quá quan trảm tướng, đả thông tầng thứ năm, tầng thứ sáu, đang hướng về tầng thứ bảy Hải Thị Thận Lâu Địa Hạ Giới, bọn hắn cũng phải đối mặt cửa ải khó khăn lớn nhất từ trước tới nay, đó là sáu con đại yêu Siêu Phàm lục giai.
Trong số sáu người, chỉ có Nguyệt Quang Nữ Thần Lâm Vi Vi có thực lực đánh bại đại yêu quái lục giai, nhưng đối mặt với sáu con đại yêu quái Siêu Phàm lục giai, Lâm Vi Vi cũng đã giật gấu vá vai.
Nếu không phải Lâm Bắc Phàm lợi dụng linh phù tiến hành đánh lén, chỉ sợ cửa này rất khó có thể thông qua.
Đương nhiên, Lâm Bắc Phàm chưa bại lộ thực lực.
An Khả Hân bắt đầu giới thiệu: "Địa Hạ Giới, tên như ý nghĩa, có nghĩa là thế giới trong lòng đất. Nơi này không có thiên không không có hải dương, không có nắng không có gió chỉ có hang, tất cả sinh vật đều ở dưới đất. Bởi vì thâm cư dưới mặt đất, cần thường xuyên đào hang, cho nên cho dù là yêu thú bình thường nhất cũng có khôi giáp cứng rắn, không có thực lực cửu giai đừng mơ đánh vỡ. Hơn nữa lợi trảo không gì không phá được, còn lợi hại hơn so với binh khí trên tay chúng ta!"
"Trong đó, yêu quái lợi hại phải to như một tòa núi cao, tùy tiện xoay người đã có thể khiến đất rung núi chuyển, sau đó hang động sụp đổ, cho nên thế giới dưới lòng đất cực kì nguy hiểm, so với sinh vật nơi này, tỉ lệ sinh tồn của chúng ta vô cùng thấp, nhưng nơi này lại có được Vạn Niên Linh Nhũ chúng ta hằng mong muốn!"
Nghe được Vạn Niên Linh Nhũ ở ngay chỗ này, tất cả mọi người kích động.
Vạn Niên Linh Nhũ, có khả năng đoạt thiên địa tạo hóa, có thể cải biến căn cốt, tăng tư chất tu luyện của con người.
Nếu có đủ nhiều Vạn Niên Linh Nhũ, cho dù muốn tiến hóa thành thần thể cũng không phải không thể.
"Nhưng mà, muốn lấy được Vạn Niên Linh Nhũ cũng không dễ dàng, bởi vì nơi đó có một con đỉnh cấp đại yêu thủ hộ, thực lực của nó đã đạt đến cửu giai! Trong Địa Hạ Giới, nó có thể phát huy ra thực lực sánh với Thiên Nhân cảnh!
Giọng điệu của An Khả Hân vô cùng nặng nề.
Ở kiếp trước, các đại thiên kiêu ra sức đánh cược một lần cũng chỉ đánh tới tầng này, sau đó bị con đỉnh cấp đại yêu này ngăn cản.
Kiên trì suốt một tháng, cuối cùng vẫn không thể đánh vỡ phong tỏa của đỉnh cấp đại yêu.
Cuối cùng trong số bọn họ, chỉ có Đồ Long Kiếm Thánh La Thiên Quân liều mạng một lần, cuối cùng mới lấy được mấy giọt Vạn Niên Linh Nhũ, tăng tư chất tu luyện của mình lên, từ đó mới có Đồ Long Kiếm Thánh sau này.
Nàng không biết giờ này khắc này, đoàn đội của nàng có thể lấy được hay không.
Nhưng đây cũng là cơ hội để nàng nghịch thiên cải mệnh, bỏ qua cơ hội lần này nàng không biết phải chờ bao nhiêu năm nữa, cho nên nhất định phải đánh cược một lần.
Những người khác nghe xong đều biểu lộ thận trọng.
"Cho nên muốn lấy được Vạn Niên Linh Nhũ, chỉ có thể dùng trí!" Lâm Bắc Phàm đưa ra kết luận cuối cùng.
"Con đỉnh cấp đại yêu này có một thói quen, đó là thích ngủ, vô cùng vô cùng thích, thường thường một lần ngủ là nhiều năm. Nhưng nếu có người muốn động đến Vạn Niên Linh Nhũ của nó, nó sẽ nhanh chóng tỉnh táo lại. Chúng ta có thể nhằm vào nhược điểm này, lựa chênh lệch thời gian để trộm Vạn Niên Linh Nhũ."
"Nhưng chỉ trộm thôi còn chưa được, ta đề nghị sau khi mọi người lấy được Vạn Niên Linh Nhũ lập tức ăn vào!"
An Khả Hân chăm chú nói: "Thật ra Hải Thị Thận Lâu được chuẩn bị cho thiên kiêu chúng ta, là một bí cảnh tôi luyện, không phải muốn giết người thật sự. Ở chỗ này, sau khi bị giết, cùng lắm cũng chỉ bị đào thải, nhưng Vạn Niên Linh Nhũ đã trôi vào trong bụng sẽ hóa thành thực lực của bản thân."
"Sau khi đào thải có gặp phải trừng phạt gì không?"
"Có, sau khi bị đào thải, tất cả mọi thứ ngươi thu hoạch được ở nơi này đều sẽ bị tước đoạt, trừ phi ngươi có thể kiên trì đến cuối cùng, nếu không sẽ không thu hoạch được gì cả. Cho nên ta đề nghị, trong số những bảo bối chúng ta đã lấy được, có thể sử dụng thì mau chóng sử dụng, ví dụ những thứ ăn được như Phong Hoàng Tương Mật, khiến nó kịp thời hóa thành nội tình và thực lực của chúng ta, như vậy tổn thất cuối cùng mới là thấp nhất."
Trong mắt Lâm Bắc Phàm có tinh quang lóe lên.
Trong Hải Thị Thận Lâu, hắn thu hoạch nhiều nhất, nhưng phần lớn đều là bảo vật ngoài thân.
Bảo hắn ném bỏ những bảo vật này đi, hắn sẽ không đồng ý.
Xem ra nhất định phải bàn bạc kỹ hơn!
"Ta đề nghị mọi người chỉnh đốn mấy ngày, hành động sau." Lâm Bắc Phàm nói.
Đề nghị của hắn được thông qua, không một ai lên tiếng phản đối.
Tầng thứ nhất Hải Thị Thận Lâu, Hoa Điểu Giới.
Để tìm được cửa vào chân chính, các vị thiên kiêu lại lục tung thế giới này nhiều lần.
Lãng phí mấy ngày thời gian.
Kết quả phát hiện mình đứng dưới đĩa đèn thì tối, cả sáu lối giả và một lối thật nằm ngay bên cạnh cửa vào giả ban đầu, tựa như tình cảnh bị che giấu mà bọn hắn đã gặp trước đó.
Tất cả mọi người giận tới sôi gan.
Đoạn Sơn Hà nổi trận lôi đình: "Ta có thể khẳng định, đây nhất định là do đám người lúc trước làm!
Thủ pháp giống nhau động tác giống nhau, quá thiếu đạo đức! Một mình độc hưởng nhiều cơ duyên lợi ích như vậy, kết quả để chúng ta chạy chết chạy sống bên ngoài, giày vò lâu như vậy! Lần sau gặp được bọn hắn ta nhất định phải cho bọn hắn biết tay!"
"Còn cả chuyện ở Hoa Điểu Giới, chỉ sợ cũng là bọn hắn làm ra." Hắc Ma Pháp Sư Dorbeman âm trầm nói: "Lúc vừa mới vào ta đã cảm thấy kỳ quái, vì cái gì yêu thú nơi này lại công kích chúng ta, hơn nữa còn không chết không ngớt! Chỉ sợ là mấy người kia đắc tội hết một lượt đám yêu thú nơi này, cuối cùng để chúng ta gánh chịu hậu quả! Tức chết ta!"
"Còn có các loại vật thông quan, bảo bối nơi này chỉ sợ đều đã bị bọn hắn vơ vét một lượt, cuối cùng thứ lưu lại cho chúng ta đều là canh thừa thịt nguội. Lẽ nào lại như vậy, ta và bọn hắn thế bất lưỡng lập!" Hiệu Lệnh Thiên Quân Triệu Bắc Lưu hét lớn.
Còn có thiên kiêu khác đều biểu thị lập trường.
Khổ sở trong lòng ùn ùn trào ra, khiến người ta nghe mà bi thiết, cảm động lây.
"Được rồi, hiện tại không phải là lúc tố khổ!" Bách Hoa tiên tử lạnh lùng nói.
"Cái gọi là binh bất yếm trá, mặc kệ đối phương sử dụng thủ đoạn nào, đều không có gì lạ. Ta nghĩ nếu các ngươi là một thành viên trong đó, có khi các ngươi còn sử dụng thủ đoạn tệ hơn, cho nên bây giờ, mục tiêu quan trọng nhất của chúng ta là tìm được trong tám cổng vòm này, cổng vòm nào mới là thật."
Lại là tiết mục đùa giỡn lúc trước.
Tám cửa vào, chỉ sợ lại chơi hỏng một đám người.
Bách Hoa tiên tử mở miệng: "Hiện tại trên tay chúng ta không còn nhiều Tinh Thần Thiết, cho nên ta quyết định để ta mở đường, nếu như gặp phải cửa giả tự nhiên ta sẽ lui ra ngoài, gặp được thật ta sẽ không trở về, như vậy hẳn các ngươi cũng rõ ràng đến cùng cửa nào là thật."
"Bách Hoa tiên tử nói có lý!"
"Ta hoàn toàn tán thành đề nghị của Bách Hoa tiên tử!"